Mục lục
Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hiện tại Lăng Tiêu đã ly hôn với Thịnh Hoàn Hoàn, cơ hội nằm ngay trước mặt, cô ta càng không thể lùi bước.

Lam Nhan tăng tốc đuổi theo thì thấy Lăng Tiêu đang gọi điện thoại bên ngoài phòng bệnh của Lăng Hoa Thanh, cô ta đi lên trước mơ hồ nghe thấy tên của Ôn Bích.

Xem ra Lăng Tiêu thật sự tính điều tra lời đồn Thịnh Hoàn Hoàn ngoại tình, không biết khi thấy mấy tấm ảnh kia thì hắn sẽ có phản ứng gì.

Lam Nhan không khỏi thầm chờ mong, nhưng đồng thời cũng lo lắng, lỡ Lăng Tiêu không tức giận mà bình tĩnh điều tra tiếp, vậy chẳng phải Ôn Bích sẽ nguy hiểm?

Thái độ vừa rồi của Lăng Tiêu làm Lam Nhan không nắm chắc được.



Nhưng làm cũng đã làm, lúc này muốn quay đầu lại đã không có khả năng, xem ra cô ta phải làm cái gì đó để châm bùng lửa giận của Lăng Tiêu lên.

Sau khi cúp điện thoại, Lăng Tiêu đi vào phòng bệnh.

Hôm nay tinh thần của Lăng Hoa Thanh tốt hơn rất nhiều, thấy Lăng Tiêu thì sung sướng chỉ chỉ bộ cờ tướng do Lam Nhan mua tới: “A Tiêu, tới chơi với ba vài ván đi.”

Lăng Tiêu ngồi xuống rồi mở bộ cờ tướng ra.

Lam Nhan lập tức nói: “Bác trai, con gọt trái cây cho hai người.”

Lăng Hoa Thanh mỉm cười gật đầu với Lam Nhan: “Được, gọt nhiều vào.”

Khi bắt đầu đánh cờ, Lăng Hoa Thanh từng bước ép sát, ăn vài con cờ của Lăng Tiêu, cuối cùng dễ dàng thắng được một ván.

Lăng Hoa Thanh kinh ngạc nói với Lăng Tiêu: “Tiêu Nhi, sao tài chơi cờ của con lùi bước nhiều như thế, ba nhớ trước kia con có thể thắng ba mà, sao giờ lại thua nhanh vậy?”



Lăng Tiêu nói: “Lâu quá không chơi, làm ba mất hứng rồi.”

Trước kia hai ba con thường xuyên đánh cờ trong nhà, sau này Lăng Hoa Thanh vào tù, Lăng Tiêu không còn chạm qua cờ nữa.

Lăng Hoa Thanh an ủi nói: “Không có gì, chơi thêm vài lần là có thể tìm về cảm giác.”

Ván thứ hai bắt đầu, Lăng Hoa Thanh vẫn từng bước ép sát Lăng Tiêu, ông ta vừa chơi cờ vừa nói với Lăng Tiêu: “Tiêu Nhi, con nhớ kỹ, đời người như ván cờ, chỉ khi nào con trở thành người chơi cờ thì mới khống chế được vận mệnh của mình, tuyệt đối đừng bị một quân cờ làm xao lãng.”

“Chuyện hôm nay con làm rất tốt, hiện giờ Thịnh Hoàn Hoàn đã vào Thịnh Thế, ly hôn tốt cho cả con và cô ta, cắt đứt quan hệ thì tương lai gặp mặt trên thương trường cũng không có băn khoăn.”

Lăng Tiêu không trả lời Lăng Hoa Thanh, tay lưu loát thả một con cờ rồi ăn con soái của Lăng Hoa Thanh, mày kiếm nhướng lên: “Ba, xem ra ván này ba thua rồi.”

Lăng Hoa Thanh nhìn nhìn ván cờ mà cười nói: “Còn sớm!”

Lăng Tiêu chơi vài ván với Lăng Hoa Thanh rồi rời khỏi bệnh viện, Lam Nhan không đi theo mà lựa chọn ở lại.

Lam Nhan là người phụ nữ thông minh, cô ta thấy sắc mặt Lăng Hoa Thanh không tốt lắm thì thử dò hỏi: “Bác trai còn sầu lo vì chuyện của Thịnh Hoàn Hoàn sao?”

Lăng Hoa Thanh gật gật đầu, lại không nhiều lời với Lam Nhan.

Lam Nhan ngẫm nghĩ rồi tiếp tục nói: “Hôm nay con mới biết vì sao bác trai muốn A Tiêu và Thịnh Hoàn Hoàn ly hôn, thì ra cô ta là loại phụ nữ đó, làm người ta thất vọng quá.”

Mặt Lăng Hoa Thanh trầm xuống: “Nói rõ ràng.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK