Trước đó khi còn ở bên cạnh Mộ Tư, cô còn đăng nhập vào một phần mềm ghép ảnh, dùng ảnh của cô và Mộ Tư để dự đoán ra tướng mạo của đứa con.
Phần mềm đó dự đoán ra đứa bé rất xinh đẹp, hai mắt thật to, lông mày thanh tú, trắng trắng mềm mềm, làm người ta rất thích.
Cô còn lưu lại tấm ảnh đó, chỉ là vào đêm gả cho Lăng Tiêu, cô đã xoá chung với ảnh của Mộ Tư.
Thịnh Hoàn Hoàn tỉnh táo lại, ôm lấy tiểu Sam Sam đi thăm Thịnh Xán, nói rất nhiều với ông ấy, cũng không biết ông có nghe thấy không.
Ban đêm ăn cơm với Thịnh phu nhân xong thì Thịnh Hoàn Hoàn đi ra ngoài.
Lăng Kha có đặt một phòng ở Thịnh Thế Danh Môn, mời cô và Nam Tầm đi qua chơi, nói là có chuyện quan trọng muốn tuyên bố.
Bugatti thực sự quá nổi bật, vừa xuống xe đã gây nên rúng động nhỏ, Thịnh Hoàn Hoàn xuống xe thì đi thẳng đến phòng do Lăng Kha đặt.
Nhưng vừa bước vào thì sắc mặt Thịnh Hoàn Hoàn liền âm trầm xuống.
Hai người mà cô không muốn nhìn thấy nhất lại cùng lúc xuất hiện trước mặt, thật sự không kịp đề phòng…
Một tuần không gặp, Mộ Tư vẫn giữ dáng vẻ quen thuộc của Thịnh Hoàn Hoàn, áo sơ mi trắng, quần tây đen, sạch sẽ tuấn mỹ, ôn nhuận như ngọc.
Hình như anh ta rất thích mặc như vậy, vạn năm không thay đổi, cũng như sự chung tình của anh ta dành cho Bạch Tuyết.
Mà Bạch Tuyết mặc bộ lễ phục kiểu mới trắng tinh, nhìn sạch sẽ đơn thuần, xinh đẹp suy nhược, tựa như một tiểu công chúa cần người ta dốc lòng che chở, ngồi chung với Mộ Tư cũng có vẻ rất xứng.
Hình ảnh như vậy đột nhiên đập vào mắt Thịnh Hoàn Hoàn, không cho cô tránh né.
Người trong phòng không nhiều cũng không ít, trừ Mộ Tư và Bạch Tuyết ra thì còn có Lăng Kha, mẹ con Nam Tầm, Lệ Hàn Ty và mấy người bạn của anh ta.
Mộ Tư là người đầu tiên phát hiện cô, lập tức nhìn về hướng cô.
Trái tim Thịnh Hoàn Hoàn như bị một bàn tay nắm chặt lấy, làm cô khó mà hô hấp.
Anh ta vẫn như trước kia, dù có bao nhiêu người thì anh luôn có thể lập tức phát hiện cô, nhưng lại có một điều hoàn toàn khác với trước kia, hôm nay họ chỉ là người xa lạ quen thuộc nhất.
Lúc này Lăng Kha cũng phát hiện cô, lập tức đứng lên từ bên cạnh Lệ Hàn Ti, bước nhanh đến rồi kéo cô vào toilet.
“Chuyện gì xảy ra?” Thịnh Hoàn Hoàn nhìn Lăng Kha và hỏi.
Cô còn tưởng rằng chỉ có hai người là Lăng Kha và Nam Tầm, nếu biết có nhiều người như vậy thì cô sẽ không đến.
Lăng Kha vội vàng giải thích: “Đây là ngoài ý muốn, tớ vốn muốn chúc mừng sinh nhật riêng cho Hàn Ti, kết quả anh ấy dẫn mấy người bạn tới, tớ không thể làm gì khác hơn là kêu cậu với chị Nam Tầm, vừa rồi Hàn Ti ra ngoài nghe điện thoại, kết quả gặp được Mộ Tư, anh ta chỉ đến uống ly rượu, lập tức đi ngay.”
Mọi người đều biết chuyện giữa Mộ Tư và Thịnh Hoàn Hoàn, bây giờ người mới tình cũ gặp mặt nhau, vậy không phải cho người ngoài cơ hội chờ xem kịch vui sao?
Cả Lăng Kha luôn thần kinh thô, đối mặt với chuyện này cũng cảm thấy không biết làm sao, có thể nhìn ra chuyện này làm người ta xấu hổ đến mức nào.