Mục lục
Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhìn hiệp nghị cuối cùng, nội tâm Thịnh Hoàn Hoàn cay đắng không thôi, về sau cô sẽ cùng người đàn ông lãnh khốc này trói buộc với nhau, dựa vào việc lấy lòng hắn mà sống!

Phần hiệp nghị này cũng không có nhắc tới đứa nhỏ, lấy mức độ chán ghét của Lăng Tiêu đối với phụ nữ, có lẽ hắn căn bản sẽ không chạm vào cô, cho nên đứa nhỏ cũng không ở trong suy nghĩ của Lăng Tiêu.

Nhìn phần hiệp nghị hôn nhân này, Thịnh Hoàn Hoàn không chút do dự mà ký tên ấn dấu tay lên.

Bạch quản gia thu hồi hiệp nghị, cung kính nói với Thịnh Hoàn Hoàn: “Chúc mừng Thịnh tiểu thư trở thành thiếu phu nhân của Lăng gia, tôi là quản gia của Lăng phủ, họ Bạch, 8 giờ sáng mai, hy vọng có thể đúng giờ nhìn thấy cô ở cửa cục dân chính.”

Ngày mai liền đi đăng ký kết hôn?



Thịnh Hoàn Hoàn gật đầu, “Cảm ơn Bạch quản gia, tôi nhất định sẽ đến đúng giờ, vậy em gái tôi..?”

Cô vẫn có chút lo lắng.

Bạch quản gia cười nói: “Cô cứ về đi, Lăng thiếu nói trước 12 giờ sẽ đưa em gái về Thịnh gia, nhất định sẽ làm được.”

Chẳng biết vì sao, Thịnh Hoàn Hoàn lại tin tưởng không nghi ngờ lời nói của Bạch quản gia.

Từ phòng Lăng Tiêu đi ra, Thịnh Hoàn Hoàn cảm giác mình giống như nằm mơ, cô đúng là đã gả mình cho một người đàn ông xa lạ!

Thịnh Hoàn Hoàn đi không bao lâu, Lăng Tiêu từ phòng tắm đi ra, dặn dò Bạch quản gia: “Bảo người nhìn chằm chằm cô ta.”

Sau này Lăng Thiên Vũ sẽ giao cho Thịnh Hoàn Hoàn chiếu cố, sự tình liên quan đến an nguy của Lăng Thiên Vũ, nhất cử nhất động của Thịnh Hoàn Hoàn phải ở trong lòng bàn tay của hắn, nếu không hắn khó có thể an tâm.

Từ lầu chính đi ra, Thịnh Hoàn Hoàn nhìn thấy Cố Tây Tây đứng cách đó không xa, còn có mấy gương mặt quen thuộc.



“Chị dâu.”

Mấy người đàn ông lo lắng đi vào, gọi Thịnh Hoàn Hoàn.

Thịnh Hoàn Hoàn đặt bàn tay bị thương ra sau lưng.

Là đám người Mã Lai và Đường Văn Vũ bọn họ.

Mã Lai đi tới trước mặt Thịnh Hoàn Hoàn, hết sức tự trách mở miệng: “Chị dâu, chúng tôi vừa mới biết chuyện xảy ra ở nhà chị, chị yên tâm, lão đại nhất định sẽ…”

“Mã Lai.”

Thịnh Hoàn Hoàn không nhanh không chậm gọi anh ta lại: “Tôi đã nói đừng gọi tôi là chị dâu nữa, tôi hy vọng đây là lần cuối cùng, sau này hãy gọi tên tôi đi!”

“Còn nữa, cám ơn sự quan tâm của mọi người, tôi rất tốt, người nhà của tôi cũng rất tốt, sau khi trở về tốt nhất mọi người đừng nhắc đến tôi trước mặt anh ta, anh ta sẽ cảm thấy mất hứng, người phụ nữ kia cũng sẽ mất hứng, đối với tất cả mọi người không có lợi.”

Đám người Mã Lai rất không cam lòng, “Chị dâu, chị và lão đại thật sự không còn khả năng sao?”

Bọn họ không thích người phụ nữ mảnh mai vô năng như Bạch Tuyết.

Sáu năm nay Thịnh Hoàn Hoàn đã cùng bọn họ trải qua rất nhiều chuyện, trong lòng bọn họ đã sớm nhận định cô là chị dâu, không ai có thể thay thế vị trí của cô.

Thịnh Hoàn Hoàn không trả lời, giơ bàn tay không bị thương lên, vỗ vỗ vai Mã Lai, nhìn mấy gương mặt quen thuộc tự đáy lòng nói, “Tôi thật sự rất vui khi quen biết mọi người, nguyện tiền đồ sau này của mọi người đều như gấm.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK