Mục lục
Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lam Nhan lập tức kể lại những tin đồn ồn ào trên mạng cho Lăng Hoa Thanh nghe, Thịnh Hoàn Hoàn ngoại tình, hẹn hò với một người đàn ông lái chiếc Halley thần bí, còn dẫu lìa ngó ý còn vương tơ lòng với Mộ Tư, sau đó gian díu với Đường Nguyên Minh, cho dù cô kết hôn nhưng vẫn ôm mấy lốp xe dự phòng không bỏ.

Quả nhiên, sắc mặt Lăng Hoa Thanh càng ngày càng đen, giống như phủ mực.

Lam Nhan rèn sắt khi còn nóng: “Vừa rồi lúc tụi con đến bệnh viện, còn gặp Thịnh Hoàn Hoàn và Đường Nguyên Minh ở gara, họ đang hôn môi trong xe, đúng lúc bị con và A Tiêu nhìn thấy.”

Khí thế trên người Lăng Hoa Thanh hoàn toàn thay đổi, giống như trở thành một người khác: “Đường Nguyên Minh, cháu trưởng Đường gia?”



“Đúng vậy, con trai của Đường Thắng Văn, Đường gia là danh môn vượng tộc đếm trên đầu ngón tay ở Hải Thành, Đường Nguyên Minh lại có tướng mạo hiên ngang, Thịnh Hoàn Hoàn coi trọng anh ta cũng không gì đáng trách.” Lam Nhan tỏ vẻ tức giận bất bình: “Nhưng cũng quá nhanh, buổi sáng mới ly hôn với A Tiêu, hiện tại lại cặp với Đường Nguyên Minh, không khỏi làm người ta hoài nghi lời đồn có phải thật không.”

“Hơn nữa Thịnh Hoàn Hoàn còn dẫn Đường Nguyên Minh đi thăm Mộ Tư, mấy ngày trước Mộ Tư chắn một súng cho Thịnh Hoàn Hoàn, lúc trước cô ta và Mộ Tư xung đột thành như vậy mà Mộ Tư còn không màng mạng sống cứu giúp, hiện tại cô ta còn dẫn Đường Nguyên Minh tới thăm, không sợ làm Mộ Tư tức chết sao, thủ đoạn của cô gái này thật là quá đáng sợ…”

Lam Nhan còn chưa nói xong thì Lăng Hoa Thanh đã phẫn nộ đập cái ly trên bàn ra ngoài, mặt đỏ lên gân cổ rống: “Tiện nhân, con tiện nhân không biết xấu hổ kia dám phản bội A Tiêu.”

Lam Nhan khiếp sợ, khoé mắt bị mảnh vỡ của cái ly cắt qua một đường, máu tươi chảy ròng…

Vệ sĩ bên ngoài nghe tiếng thì đẩy cửa đi vào, chỉ thấy Lăng Hoa Thanh tỏa ra sát khí, hai mắt đầy tơ máu tức giận trừng Lam Nhan, giống như sát nhân cuồng loạn đi ra từ địa ngục.

Mà Lam Nhan bên mép giường đã sợ tới mức biến sắc.

Vệ sĩ đi đầu lập tức nhìn về hướng Lam Nhan, giây tiếp theo đã giơ tay bóp lấy cổ cô ta rồi ấn mạnh vào tường.



Tất cả xảy ra quá nhanh, Lam Nhan chỉ cảm thấy trước mắt nhoáng lên, bản thân đã bị người ta bóp chặt cổ, ấn vào tường.

Lam Nhan cảm thấy xương cốt toàn thân sắp tan rã ra, cô ta bắt lấy tay vệ sĩ muốn tránh thoát, nước mắt ứa ra từ hốc mắt: “Buông … Buông tôi ra…”

Cô ta cảm thấy cổ họng sắp bị bóp nát.

Tránh né không có kết quả, Lam Nhan xin giúp đỡ mà nhìn về hướng Lăng Hoa Thanh: “Bác … Bác trai…”

Lăng Hoa Thanh đã khôi phục bình tĩnh, tơ máu trong mắt cũng tan đi, cứ như cảnh vừa rồi chưa bao giờ xảy ra, ông ta nhìn vệ sĩ và nói: “Hà Vinh, buông cô ta ra.”

Lam Nhan cảm giác cổ mình được thả ra, cuối cùng cũng sống lại.

Tiếp theo Lăng Hoa Thanh phất phất tay với Hà Vinh và mấy vệ sĩ: “Các người đi ra ngoài trước đi!”

“Thưa vâng.” Hà Vinh cung kính cúi chào Lăng Hoa Thanh, sau đó cảnh cáo liếc nhìn Lam Nhan một cái rồi mới rời khỏi phòng bệnh.

Lam Nhan ho khan rất lâu mới dịu lại, cổ bị bóp đỏ bừng, mặt cũng đỏ lên, cô ta vừa định mở miệng oán trách Hà Vinh thì Lăng Hoa Thanh đã cười nói: “Con đừng để ý, A Vinh chỉ lo lắng cho an nguy của bác thôi.”

Con đừng để ý? Vừa rồi cô suýt bị bóp chết, mà ông ta chỉ nhẹ nhàng buông một câu: “Con đừng để ý?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK