“Vậy anh phải trở về ở bên bà nhiều hơn.”
Thịnh Hoàn Hoàn trêu chọc, cô biết nguyên nhân chủ yếu Đường Nguyên Minh trở về là vì người nhà, dù sao họ đã không còn trẻ!
Nghe thấy lời này của Thịnh Hoàn Hoàn, Đường Nguyên Minh nâng bàn tay thon dài lên, búng một cái vào giữa mày Thịnh Hoàn Hoàn: “Con nhóc không lương tâm, uổng công thương em nhiều năm như vậy, sao không biết đau lòng cho anh, lỗ tai anh sắp chai cả rồi.”
“Đó cũng là anh xứng đáng, ai bảo anh đi một cái đến tận mười năm…”
Thời gian trôi qua thật nhanh, cơm ăn xong thì cũng đã nói chuyện nhà xong, kế tiếp nên nói đến công việc.
Thịnh Hoàn Hoàn đưa tư liệu mang đến cho anh, lẳng lặng chờ Đường Nguyên Minh xem xong rồi mới mở miệng, logic rõ ràng, phân tích thấu triệt, trọng tâm chuẩn xác.
Những điều Đường Nguyên Minh lo lắng thì cô đã cân nhắc đến.
Đường Nguyên Minh thực vui mừng, không ngờ cô còn kiên cường thông minh, bình tĩnh thong dong hơn dự đoán, không khiếp đảm chút nào.
“Em cũng biết có rất nhiều công ty muốn làm dự án này, Thịnh Thế không có kinh nghiệm, cũng không có ưu thế ở phương diện này.” Sau khi nghiêm túc nghe xong Thịnh Hoàn Hoàn nói, Đường Nguyên Minh rất khách quan đáp lại.
Nói cách khác, Đường thị có rất nhiều loại lựa chọn, vì sao lại chọn một công ty không có chút kinh nghiệm nào như Thịnh Thế?
Hiển nhiên làm vậy là không sáng suốt, Đường thị cũng không phải cơ cấu từ thiện.
Thịnh Hoàn Hoàn cười cười, trên mặt hiện ra vẻ thong dong: “Đây là hoàn cảnh xấu của Thịnh Thế, nhưng cũng là ưu thế của Thịnh Thế.”
“Hừm?” Đường Nguyên Minh nhướng mày.
“Thịnh Thế chưa từng tiếp xúc loại dự án này, cho nên tất cả đều phải bắt đầu từ con số 0, tài chính đưa vào cũng sẽ nhiều hơn những công ty cạnh tranh khác, Thịnh Thế có ý cải cách, tất nhiên sẽ đặt trọng tâm vào dự án này.” Thịnh Hoàn Hoàn nói rõ từng câu: “Còn nữa, nguồn vốn của Thịnh Thế không thua đối thủ cạnh tranh nào, không có nỗi lo về sau mới có thể tập trung, đúng hạn mà làm tốt dự án, không phải sao?”
Thấy Đường Nguyên Minh không cắt ngang lời mình, Thịnh Hoàn Hoàn tiếp tục nói: “Còn về đoàn đội, đây là danh sách chúng tôi liệt kê ra, đều là người ưu tú trong ngành, anh xem.”
Đường Nguyên Minh nhận lấy danh sách trong tay Thịnh Hoàn Hoàn, đáy mắt xẹt qua một tia tán thưởng: “Thật sự đều là tinh anh trong ngành, nếu em có thể kéo được những người này thì anh cũng có thể giao dự án cho Thịnh Thế làm.”
Xem ra sau lưng Hoàn Hoàn còn có quân sư rất xuất sắc!
Thịnh Hoàn Hoàn nhìn những cái tên Đường Nguyên Minh chỉ vào, thật trùng hợp, đó đểu là những người khó lôi kéo nhất mà Tống Chí Thượng đã nói.
Tinh anh thì đúng là tinh anh, nhưng quá khó lôi kéo.
Xem ra Đường Nguyên Minh thật sự chẳng nương tay chút nào, công tư phân minh, yêu cầu này không thấp!
Người làm ăn đều biết, chuyện có thể dùng tiền để giải quyết không phải vấn đề, mà những người này lại không giải quyết được bằng tiền!!!
Thịnh Hoàn Hoàn lấy bút ra, khoanh tròn mấy cái tên này rồi gật đầu với Đường Nguyên Minh: “Một lời đã định.”