Mục lục
Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trên biệt thự lưng chừng núi.

Sau khi An Lan bị cầm tù thì chỉ có thể ở trong phòng không thể liên lạc với bên ngoài, cách giải trí duy nhất chính là xem TV.

Thẩm Tu Nghi đưa trà bánh tiến vào liền trông thấy An Lan mặc đồ ngủ ngồi trên ghế sa lon nhìn phát sóng trực tiếp cuộc thi quốc tế.

An Lan gầy đi không ít, trông tiều tụy rất nhiều.

Mấy ngày qua Thẩm Tu Nghi đã thấy rõ An Lan bị tra tấn như thế nào nên trong lòng đặc biệt khó chịu, nhưng cô ấy lại không làm được gì cả.

Thấy Thẩm Tu Nghi tiến đến, An Lan vui vẻ chỉ vào TV rồi nói với Thẩm Tu Nghi: “Mau xem, hôm nay Hoàn Hoàn thật xinh đẹp, còn có Tiêu Nhi, nó lại chịu đi làm giám khảo, cô nói xem có phải nó đi vì Hoàn Hoàn không?”

Thật lâu sau vẫn không nghe thấy tiếng đáp lại, An Lan nghiêng mặt qua mới phát hiện Thẩm Tu Nghi lộ ra vẻ mặt nặng nề, ý cười khó được xuất hiện trên mặt An Lan từ từ biến mất: “Làm sao vậy?”

Giọng nói của Thẩm Tu Nghi trở nên nặng nề như sắc mặt của cô ấy: “Lăng Hoa Thanh cũng đang xem cuộc thi.”

Thân thể An Lan căng cứng, hai tay siết chặt thành nắm đấm, nhịn không được run lên: “Ông ta lại muốn làm gì?”

Thẩm Tu Nghi lắc đầu, lập tức nói: “Hiện tại tôi chẳng những lo lắng cho Thịnh tiểu thư mà còn lo cho đại thiếu gia. Bởi vì Thịnh tiểu thư, đại thiếu gia đã trái lời Lăng Hoa Thanh hết lần này đến lần khác, thậm chí không tiếc cãi nhau trở mặt với ông ta, tôi sợ Lăng Hoa Thanh sẽ làm ra chuyện phát rồ gì đó.”

Sắc mặt An Lan trắng bệch: “Sẽ không, ông ta thương Tiêu Nhi nhất.”

“Nhưng đại thiếu gia phản bội ông ta.” Thẩm Tu Nghi gầm nhẹ: “Trong lòng Lăng Hoa Thanh, đại thiếu gia đang ngỗ nghịch ông ta, ngỗ nghịch tương đương với phản bội.”

Toàn thân An Lan phát run: “Nếu ông ta dám động vào Tiêu Nhi, tôi sẽ ôm ông ta cùng chết.”

“Bịch” một tiếng, Thẩm Tu Nghi quỳ xuống trước mặt An Lan, dùng hai tay ôm lấy bàn tay run rẩy của bà rồi phát ra giọng nói khàn khàn vô cùng kiên định: “Phu nhân, giao cho tôi đi làm đi! Dù sao tôi chỉ có một mình, không bị gì ràng buộc.”

Hai mắt An Lan đỏ ngầu: “Cô biết sau khi thất bại sẽ đối mặt với cái gì không?”

“Đương nhiên tôi biết.”

Nếu thất bại, Lăng Hoa Thanh sẽ làm cô ấy sống không bằng chết.

Thẩm Tu Nghi cười cười, trong nụ cười mang theo sự thong dong coi nhẹ sống chết: “Nhưng tôi ở lại bên cạnh bà không phải là vì ngày này sao? Chỉ tiếc là về sau không thể làm bạn với bà nữa rồi.”

Nếu thất bại, cô ấy sẽ chết.

Nếu thành công, Lăng Hoa Thanh chết, cô ấy cũng trốn không thoát.

Cho nên nếu cô ấy đưa ra quyết định này thì không còn đường quay nữa rồi.

An Lan khóc sướt mướt: “Là tôi vô dụng, đều là tôi vô dụng…”

Họ mưu đồ lâu như vậy chỉ chờ Lăng Hoa Thanh ra tù.

Nhưng kế hoạch lại lần lượt thất bại, bây giờ Hà Vinh bị thương, mà bà cũng bị nhốt lại không làm được gì cả.

“Là người xấu sống quá dai, nếu như tôi thất bại thì phu nhân không cần quá thương tâm, kết cục của ông ta nhất định sẽ thảm hại hơn cả tôi.” Thẩm Tu Nghi cười cười với An Lan, sau đó dập đầu lạy ba cái trước mặt An Lan.

An Lan bụm mặt khóc rống nghẹn ngào…

Trên đường đua, sáu tay đua Phương Hằng, Triệu Giai Ca, Kim Thần, Vu Quang, Thịnh Hoàn Hoàn và Cao Kiếm lần lượt ra sân.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK