Mục lục
Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chu Tín trầm giọng nói: “Còn có cách nào, dù sao Thịnh Hoàn Hoàn cũng là tổng giám đốc công ty, nhiều chuyện tôi cũng phải nhìn sắc mặt của cô ta.”

Dương Lập tận tình khuyên bảo: “Ông không thể không quản chuyện này, tiếp theo còn có một đống chuyện khác nữa, nếu ông ta cứ để Thịnh Hoàn Hoàn làm chủ thì Thịnh Thế coi như xong rồi.”

“Đúng vậy, phải quyết định chuyện này thật nhanh, chúng tôi đều đồng ý để ông ra mặt toàn quyền xử lý chuyện này.”

“Tôi tán thành.”

“Tôi cũng đồng ý…”

Chu Tín đặc biệt vui mừng, đây là cục diện mà ông ta tha thiết ước mơ, mặc dù đến hơi trễ nhưng cũng đáng giá.

Chu Tín trầm mặc một lát rồi mới nặng nề gật đầu: “Nếu mọi người đã tin tưởng tôi như vậy thì tôi sẽ làm chủ thay mọi người một lần…”

Lúc này Thịnh Hoàn Hoàn đang ngồi trong phòng làm việc của mình, lạnh lùng nhìn vẻ mặt đắc ý của bọn người Chu Tín và Dương Lập trong video, môi đỏ khẽ mở nói với cảnh sát bên cạnh: “Đồng chí cảnh sát, tôi hoài nghi tủ sắt của công ty chúng tôi bị hai người này trộm đi, tôi xin cảnh sát đến nhà họ điều tra.”

Cảnh sát lộ ra vẻ mặt khó xử: “Thịnh tổng, không có chứng cứ và lệnh xét nhà thì chúng tôi không thể xông tới nhà dân được.”

Thịnh Hoàn Hoàn rút một trang giấy từ túi công văn ra rồi đưa cho cảnh sát: “Tôi đã chuẩn bị trước cho các vị.”

Đó là một lệnh xét nhà đã đóng con dấu.

Cảnh sát ngẩn người, nghĩ thầm người phụ nữ này không đơn giản, trên mặt lại hết sức nghiêm túc: “Xin để tôi gọi điện thoại xác định lại.”

Một lát sau, mấy cảnh sát đã hùng hùng hổ hổ rời khỏi văn phòng của Thịnh Hoàn Hoàn.

Thịnh Hoàn Hoàn nhìn về phía quản lý bảo an đứng một bên, khóe miệng nhếch lên: “Cảm ơn quản lý Lý vất vả diễn tuồng này với tôi.”

Quản lý Lý cả đêm không ngủ lại bất ngờ vì được cảm ơn: “Là tôi nên cảm ơn Thịnh tổng mới đúng, nếu không phải Thịnh tổng nhìn rõ mọi việc, đoán được có người nhắm vào tủ sắt, bảo tôi phòng bị trước thì tôi cũng không nổi chuyện này.”

“Ông cẩn trọng đi theo ba tôi nhiều năm nay chưa từng xảy ra sai lầm gì, tôi sẽ không để người ta cướp đi công việc của ông, buộc ông nghỉ hưu sớm.”

“Cảm ơn Thịnh tổng.” Quản lý Lý rất cảm kích.

Thịnh Hoàn Hoàn đứng lên rồi bước từng bước một về hướng phòng hội nghị.

Tiếp theo chính là chiến trường của cô!

Trước khi Thịnh Hoàn Hoàn đến thì các cao tầng đã coi Chu Tín là người dẫn đầu, ai cũng không che giấu bất mãn trong lòng đối với Thịnh Hoàn Hoàn.

Thịnh Hoàn Hoàn và Quản lý Lý vừa ngồi xuống thì Dương Lập đã không kịp chờ đợi lấy Quản lý Lý ra khai đao: “Quản lý Lý, cảnh sát có nói khi nào tìm về được tủ sắt hay không?”

Quản lý Lý lắc đầu: “Mặc dù cảnh sát chưa nói, nhưng tôi tin bọn họ nhất định có thể tìm về được.”

Thịnh Hoàn Hoàn cũng nói: “Tôi tin năng lực của cảnh sát Hải Thành, cho họ thời gian mấy ngày thì nhất định có thể tìm ra kẻ trộm tủ sắt kia.”

Dương Lập khịt mũi coi thường: “Thịnh tổng cũng chuẩn bị dùng những lời này để lấp liếm phía Đường Thị sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK