Tình cảm, không thể quá cố chấp, bằng không, thống khổ chính là tớ, Tiêu Tề chính là ví dụ lớn nhất.
"Tớ vô số lần nói với tớ, muốn quên anh ta, nhưng tớ quên không được." Tiết Giai Vân lại uống một chén, thoạt nhìn bộ dáng rất thống khổ, Hạ Thần Hi biết cô tửu lượng còn có thể, không ngăn cô.
"Anh ta vốn là muốn cầu hôn với tớ, lần trước, cậu cùng Đường tổng đính hôn, muốn cử hành hôn lễ, anh ta liền hỏi tớ, không như chúng ta cũng cùng nhau đem sự tình sớm làm, lúc đó tớ cảm thấy, chúng tớ nhận thức còn không tính rất sâu, nhiều chuyện còn chưa rõ, cũng là không đáp ứng, anh ta nói không quan hệ, sẽ chờ tớ, kết quả, mang tới lại là nữ nhân khác, nếu như tớ đáp ứng anh ta, kết hôn, có lẽ, tớ cũng sẽ không khổ như vậy, cũng sẽ không sợ hãi như thế."
Hạ Thần Hi lắc đầu, "Cậu sai rồi, Giai Vân, nếu như anh ta làm chuyện thật có lỗi với cậu, kết hôn, cậu sẽ càng khó chịu, không như thừa dịp vấn đề còn có thể giải quyết, cùng nhau giải quyết."
"Không kết hôn, đối vết thương của cậu nhỏ một chút, nếu là cậu sau khi kết hôn, mới phát hiện anh ta và bạn gái trước dính dáng không rõ, cậu nhất định sẽ ly hôn, bị thương tổn, ngược lại là chính cậu, cần gì phải vậy?"
"Bây giờ không phải vừa vặn, coi như chính tớ nói một lần luyến ái, có được một lần bài học, cậu còn trẻ tuổi như thế, nhất định sẽ tìm được nam nhân tốt hơn, chính cậu cũng nói, nam nhân nhiều như vậy, cũng không phải không có Lâm Nhiên không lấy được chồng."
Tiết Giai Vân nước mắt rơi xuống, cái lý luận kia của cô là trái lương tâm, cô rất đau khổ.
Cô khó có lại tìm được một người nam nhân nào nữa, chỉ là không muốn làm cho người khác nhìn ra cô khó chịu, mới cố ý nói như vậy, nhưng nói là như thế, tâm tình của cô, càng là khó chịu, rất khó chịu, rất khó chịu.
Thỉnh thoảng ở công ty gặp phải, muốn giả làm người lạ, chính cô đều phải hít thở không thông.
"Tớ nếu có thể tự nhiên giống cậu như thế thì tốt rồi."
Hạ Thần Hi cười khổ, cô tự nhiên sao? Chưa chắc, lần trước Đường Bạch Dạ nhìn thấy Lâm Tình ngụy trang, thất hồn lạc phách, tâm tâm niệm niệm, cô không phải cũng là thương tâm muốn chết, đến quán bar mua say sao?
Kỳ thực, cô cùng Tiết Giai Vân lại có cái gì giống nhau.
Cô vào lúc đó, cùng Tiết Giai Vân bây giờ như nhau, đều là bị nam nhân của chính tớ làm thương tâm, đều là những cô gái đáng thương.
Một chút cũng không thể tự nhiên.
Gặp tình huống đó, ai có thể tự nhiên được.
Cô chỉ nghĩ thật tốt để say một lần, vượt qua thời khắc khó chịu như vậy, cho nên, cô hiểu cảm nhận của Tiết Giai Vân.
"Không nói, cậu muốn uống, tớ cùng cậu uống."
Tiết Giai Vân cười, cầm lên ly rượu, "Cụng ly!"
"Cụng ly!"
Cô lại uống một chén, mặt có chút đỏ, whisky là rượu mạnh, tác dụng chậm rất mạnh, Hạ Thần Hi sợ cô uống hơn, khuyên cô uống ít một chút, miễn cho một hồi khó chịu, cô thấy qua Tiết Giai Vân uống say, bộ dáng kia rất nhếch nhác, cô thấy đều khó chịu.
Lần trước xã giao, các cô đều uống nhiều, Tiết Giai Vân say rất lợi hại, phun ra tới mật, thiên hôn địa ám, nhìn đã thấy giốn như người chết, cô cũng không đành lòng thấy cô say, chỉ có thể làm cho cô uống ít một chút.
"Không có việc gì, cùng lắm thì, ngày mai tớ nghỉ ngơi."
Tiết Giai Vân cười ha hả, "Tớ còn nhớ rất nhiều chuyện? Lần trước, Lâm Nhiên còn nói, mang chúng tớ đi nghỉ đông, cùng đi ra ngoài du ngoạn một lần, kết quả đều như bọt nước."
Cô ba câu không rời Lâm Nhiên, nghĩ đến thực sự bị thương rất nặng.
Lâm Nhiên cùng cô trong lúc quyến luyến yêu, lại cùng bạn gái trước của tớ ái muội không rõ, có đứa nhỏ, thực sự rất không chịu trách nhiệm, cô biết, Đường Bạch Dạ, Lâm Nhiên cùng Vân Dật bọn họ đều là một loại người này.