"Anh biết, việc này anh sẽ cân nhắc." Đường Dạ Bạch hứa hẹn với Hạ Thần Hi.
Hạ Thần Hi mỉm cười, Đường Bạch Dạ vẫn ôm cô ở trong ngực anh, thời gian ra khỏi rạp chiếu phim, đã là đêm tối, nước A bóng đêm rất đẹp mắt, mặt trăng treo cao, tất cả đều là ánh trăng, không có ánh sáng đèn thành thị. Từng tia sáng của trăng đem tất cả thành phố bao phủ một cách ôn nhu.
Không còn thấy đâu là đao kiếm vô tình, không thấy đâu là nguy cơ rình rập tứ phía
Hạ Thần Hi không khỏi có chút cảm khái, thành thị xinh đẹp như vậy, bây giờ trước mắt thật vắng vẻ, Hạ Thần Hi cũng cảm thấy không đành lòng, tòa thành thị này, trước đây hẳn là rất mỹ lệ, buổi tối rất náo nhiệt, dòng xe cộ như biển, dòng người như nước thủy triều, không vắng ngắt như thế này.
Hạ Thần Hi có chút tưởng niệm thành phố S, mặc dù biết, bây giờ mình không có biện pháp trở lại, nhưng Hạ Thần Hi vẫn rất tưởng niệm như cũ.
Đường Dạ Bạch tựa hồ nhìn ra suy nghĩ trong lòng Hạ Thần Hi, nhẹ giọng nói, "Đợi qua một khoảng thời gian nữa, là chúng ta có thể đi trở về, em yên tâm, Vân Dật sẽ đem chuyện của em xử lý tốt, quãng thời gian đó tất cả sẽ cho ra ánh sáng, đến lúc đó em chính là tự vệ, không phải mưu sát, lại nhờ đến luật sư có kinh nghiệm ở phương diện này, tuyệt đối sẽ không thua kiện."
Hạ Thần Hi gật đầu, cô cũng không phải lo lắng không thể trở lại, có Đường Dạ Bạch ở đây, sự tình nhất định sẽ xử lý tốt, chỉ là, trong lòng Hạ Thần Hi lo lắng, sự tình ở thành phố S chưa giải quyết xong, Hạ Thần Hi biết, mình nhất định có thể trở về.
Đường Dạ Bạch cùng Hạ Thần Hi đang trên đường trở về, đột nhiên nghe thấy thông báo tình huống của trại giam, Hạ Thần Hi cùng Đường Dạ Bạch dừng xe, tin tức tử tù trong ngục giam vượt ngục với quy mô lớn, đã có hơn mười tử tù thoát khỏi trại giam.
Chính phủ cảnh báo những dân cư còn lại trong thành phố, khi đi ra ngoài nhất định phải cẩn thận, gặp phải cảnh tượng khả nghi, nhất định phải tránh, Hạ Thần Hi nhíu mày, phạm nhân tử tù trong ngục giam tất cả đều là hung thủ giết người man dợ, nếu là trốn khỏi ngục, như vậy sẽ có không ít tính mạng dân thường bị uy hiếp, đây không phải là một chuyện tốt.
Hạ Thần Hi có chút tự trách, nhất định là do cô cùng Lý Hoan Tình đã làm tấm gương, bọn họ cũng muốn rời đi, cho nên mới nhân cơ hội mà động, Hạ Thần Hi cùng Lý Hoan Tình đi rồi, Nolan thiếu tá nhất định cũng rút quân về nước, không có lính đặc công trang bị vũ trang, chỉ có số ít cảnh ngục, những tên phạm nhân còn lại muốn trốn đi, dễ như trở bàn tay, chỉ là bọn hắn trốn, nhất định sẽ nguy hại tới dân thường.
"Chuyện vượt ngục này, sợ rằng sẽ mất một khoảng thời gian mới có thể lắng lại, nếu là ba ngày sau, tất cả người dân cùng trở về, dự đoán sẽ có không ít án mạng phát sinh." Hạ Thần Hi trầm giọng nói, Hạ Thần Hi cảm giác mình có trách nhiệm đem những tên tội phạm đó đưa trở về toàn bộ.
Lấy tính cách của Lý Hoan Tình, nhất định sẽ không đứng nhìn như vậy, nhất định sẽ xử lý chuyện này ổn thỏa mới rời đi, bằng không, nếu người dân vì Hạ Thần Hi mà chết, Hạ Thần Hi kiếp này cũng sẽ không an tâm.
Cô không giết người vô tội, dân thường lại vì cô mà chết, kỳ thực mình cũng sẽ bị coi là hung thủ.
Đường Dạ Bạch hiểu rõ tâm tư Hạ Thần Hi, anh trầm giọng nói, "Em yên tâm, chuyện này anh sẽ làm, Đường môn có không ít đặc công đang muốn lui lại, anh để cho bọn họ đi tìm người, sẽ đem những phạm nhân này đưa trở về."
"Nhưng thủ đô lớn như vậy, tìm người không dễ dàng a."