Bor cùng người mua gặp mặt, đây là chuyện đương nhiên, thân phận của ông ta cùng người của vương bài cũng không như nhau, người của chống khủng bố không có lý do gì để giám sát ông ta.
Nolan trong lòng có chút hẫng, Lục Trăn đích xác nhạy bén, nói anh có khứu giác như sói quả không sai. Bor cùng trùm buôn thuốc phiện giao dịch, đích xác không thuộc phạm vi công việc của anh, về sau, anh thu được một cuộc điện thoại nặc danhbáo cho biết ông ta cùng trùm buôn thuốc phiện có giao dịch vũ khí, chủ yếu là phục vụ phần tử khủng bố.
Ông ta muốn khơi mào chiến tranh giữa Trung Đông cùng Âu Mỹ, cũng muốn tham gia nội chiến.
Đề nghị anh khẩn cấp cử người giám thị nhất cử nhất động của Bor, bọn họ cũng thà rằng tin là có, không thể tin không có gì. Sau khi tra được tin tức, bọn họ rất khẩn trương, Nolan mới có thể tham gia việc này.
Đến nỗi ai là người nặc danh gọi điện thoại tới, đến nay còn chưa tra ra rõ ràng.
Nolan lúc đó phân tích qua cùng nhân viên nội bộ, nên thao tác mới có thể quen thuộc như vậy. Nếu không thì tất cả cũng giải thích không xong.
Lục Trăn cứ nhắc tới như thế, trong lòng anh ta cũng có ý tứ.
"Cậu nghĩ đến cái gì có phải không?" Lục Trăn cười hỏi, anh hi vọng Nolan thiếu tá có thể cung cấp cho anh một ít tin tức, nhưng anh biết, hy vọng này là rất xa vời, Nolan có rất nhiều nguyên tắc của chính mình.
"Không có." Nolan nhàn nhạt nói, "Chúng tôi có người cung cấp đầu mối vốn không thuộc sự quản lý của chúng tôi. Nhưng con số quá lớn, tôi đương nhiên muốn phái người đi thăm dò súng ống đạn được chảy về phía nào."
"Bor cũng nuốt không trôi đơn đặt hàng lớn như vậy, tôi biết ngay là ông ta sẽ tìm ai để hợp tác."
...
Lục Trăn cười, ánh mắt vẫn nhìn Nolan, dường như muốn đem Nolan xem thấu, "Thật là như thế sao?"
"Anh cho là không phải?"
Lục Trăn cười nói, "Cậu đã nói như vậy, tôi tạm thời đi là như thế đi. Tôi còn muốn quay về thu thập thêm một ít tư liệu, cậu có muốn hợp tác với tôi hay không?"
Nolan biến sắc, "Tôi không cùng phần tử khủng bố hợp tác."
Kia gọi một chính khí nghiêm nghị.
Lục Trăn bật cười, "Haiz, cậu không hợp tác với chúng tôi, nhưng các cậu thu được không ít tin tức từ tôi, chúng tôi cũng vì bảo vệ hòa bình mà cống hiến rất nhiều."
"Đó là anh tự nguyện cung cấp, tôi khi đói bụng, anh cho tôi một miếng cơm, tôi ăn nhưng cũng không có nghĩa là tôi hợp tác với anh." Nolan thiếu tá chơi trò văn tự, cũng may, Lục Trăn cũng không có ý định cùng anh tranh cãi vấn đề này.
Đây là một tử cục.
Lục Trăn nói, "Mấy năm nay các nhân viên trong cục có phải thu thập tội chứng của Bor thấy rất vất vả không?"
Lục Trăn đột nhiên chuyển đề tài, Nolan thật bất ngờ và kinh ngạc, sau đó cấp tốc bình tĩnh trở lại. Lục Trăn là một yêu nhân và anh biết rõ chính mình cần gì.
Anh tiếp tục nói, "Mặc dù trên danh nghĩa thì Bor là thương nhân hợp pháp buôn bán súng ống đạn dược, cũng có xưởng công nghiệp quân sự của chính mình, cũng chính thức cung cấp rất nhiều vũ khí cho các cậu, các cậu hằng năm chính thức cấp phụ cũng vô cùng dày. Nhưng đó hoàn toàn không phải lợi ích của ông ta. Tôi nghĩ các cậu cũng đã phát hiện ra, cho nên mới bắt đầu điều tra ông ta. Một khối u ác tính lớn như vậy ở bên cạnh mình, nhất định rất bất an, cho nên, cậu không nghĩ tới hợp tác sao?"
Lục Trăn nhắc tới điều kiện, đặc biệt hấp dẫn người.
Bor, là mục tiêu lớn nhất trong hai năm qua ở trong cục.
Không biết mất bao nhiêu nhân lực, vật lực cùng tài lực, chính là vì để thu thập tội chứng của Bor.Hơn nữa còn để thiệt mạng hơn mười đặc công, một thương vong lớn, người phụ trách cũng giận điên lên, thề nhất định phải giải quyết bằng được viên u ác tính này.