Long Tứ nhìn đám người này này thật sâu cảm giác được bọn nguời đến từ địa cầu ác ý.
Vạn phần không muốn thực hành loại này chiêu số theo đuổi nữ nhân gì đó.
Một đám người đưa ra sách lược theo đuổi nữ nhân thật sự có thể dùng sao? Nhưng, nói thật hay bộ dáng rất có đạo lý, Long Tứ nghe còn không muốn nghe?
"Lão đại, thực sự muốn thay đổi sách lược, nếu không anh ở trong mắt Thất Thất lão đại chính là một huynh đệ, đây là sự thực có bao nhiêu bi thúc a."
Long Tứ vô cùng quấn quýt.
Cố Thất Thất ở bên kia vung tay lên, đầu cũng không nâng lên: "Long Tứ, tới đây một chút."
Long Tứ vô ý thức đứng lên, Ưng Nhãn kéo Long Tứ, thập phần bắt cấp kêu: "Lão đại, chúng tôi nói sách lược lâu như vậy không phải để thí được không? Nói cao quý lãnh diễm đâu? Nói khí phách thổ hào khí chất đâu?"
Long Tứ một bên nhìn Cố Thất Thất một bên cúi đầu nhìn thủ hạ của mình.
Hảo quấn quýt nhân sinh...
"Long Tứ?" Cố Thất Thất nghi ngờ ngẩng đầu nhìn Long Tứ.
Mọi người còn kém một chút không ôm đùi Long Tứ, mỗi người chân thành nắm tay: "Lão đại, chịu đựng!"
"Lão đại, để chúng ta nhìn thấy kiêu ngạo của anh a."
Long Tứ: "..."
"Lão đại, nói sách lược buông tha đâu? Anh vẫn đi qua như thế nhất định là hết thuốc chữa."
Long Tứ quyết đoán đá văng bọn họ ra, hất ha hất hải hướng Cố Thất Thất chạy tới, bọn thủ hạ nhìn thấy Long Tứ lão đại going như một đại hình sủng vật hướng chủ nhân của mình vui vẻ bổ nhào tới. Tất cả nhìn thấy ngốc ngu xuẩn như thế một mặt đều ngu xuẩn khóc, lão đại anh theo đuổi nữ nhân như thế, rốt cuộc là theo đuổi được năm nào tháng nào a, bọn họ lúc nào mới có thể giải thoát a.
Cầu giải thoát có đừng có!!!
Cố Thất Thất mạc danh kỳ diệu nhìn Long Tứ: "Các người đang làm gì đấy?"
Cố Thất Thất dường như dự cảm một ít sự tình không tốt lắm, nhìn thấy thuộc hạ của Long Tứ một bộ dáng biểu tình tìm đường chết,cô dường như cảm giác mình tựa như lĩnh ngộ không được chân tướng gì, Long Tứ phất phất tay: "Không có việc gì không có việc gì, một đám bất đầu không quá bình thường ở thời kỳ động kinh mà thôi, thói quen là được, gọi anh có chuyện gì?"
Cố Thất Thất đem máy vi tính cho Long Tứ,cô vừa lấy được một tin tức.
Columbia thuê lính đánh thuê "Hồng" này đến vây quét bọn họ, Long Tứ nhíu mày, dường như bị chọc trúng điểm G, đột nhiên mắng một tiếng! Cố Thất Thất vừa muốn hỏi vấn đề ra lời, toàn bộ đều nuốt xuống.
Đối với thói quen không quá văn minh của Long Tứ, Cố Thất Thất sớm đã thành thói quen.
Cho nên, Cố Thất Thất chờ Long Tứ chửi mẹ nó.
Long Tứ quả nhiên không phụ kỳ vọng của Cố Thất Thất mắng to, Cố Thất Thất chống hạng nhất chờ Long Tứ mắng xong, Long Tứ mắng đến phân nửa thấy Cố Thất Thất một chút cũng không cổ vũ, hai tay ba tiếng chụp trên mặt đất, lộ ra một loại thần sắc vô cùng tức giận.
"Vì sao em có loại biểu tình này? Một chút căm hận cũng không có, chúng ta thiếu chút nữa toàn vong bởi "Hồng" trong tổ chức."
Cố Thất Thất nhíu mày, "Em không ấn tượng được không? Em đang chờ anh giải thích, Vân Sinh nói, đây là người quen của chúng ta,em thế nào cũng không nhớ chúng ta có một số người quen này? Đúng?..."
Âm thanh ngạc nhiên của Long Tứ phát ra, đột nhiên nhớ tới cái gì, đúng vậy, Cố Thất Thất lúc đó không cùng bọn họ ra ngoài làm nhiệm vụ. Cố Thất Thất là đang nằm vùng, Long Tứ theo thói quen đem toàn bộ sự kiện bọn họ trải qua đều cùng Cố Thất Thất buộc chung một chỗ, tựa như bọn họ chưa bao giờ phân ly.
Chính là bởi vì như vậy, Cố Thất Thất mới cảm thấy kinh ngạc.
Hẳn là khi Cố Thất Thất đang nằm vùng thì Vương bài đã xảy ra chuyện gì đó...