"Biết Hoan Tình không có cách nào tiếp thu việc này cho nên Vân Sinh vẫn luôn gạt cô ấy. Không ngờ lần này lại ngoài ý muốn bị cô ấy biết, trên phòng dưới phòng đều không phòng được. Lúc trước Vân Sinh còn cố ý căn dặn chúng tôi là đừng lại nhắc tới chuyện này chỉ sợ Lý Hoan Tình bài xích." Lục Trăn khổ cười nói: "Nhìn xem chuyện tốt anh làm."
"Ừ." Nolan cũng không phản bác chỉ là ừ một tiếng, Lục Trăn dở khóc dở cười, kỳ thực anh chỉ là nói đùa mà thôi cũng không phải là trách cứ Nolan. Lúc trước chuyện này Nolan cũng không có dự liệu được sẽ có kết cục như vậy ai biết Vân Sinh sẽ làm loại chuyện này bây giờ nói ai đúng ai sai cũng không có ý nghĩa.
Lục Trăn chỉ nghĩ mọi người đều thật vui vẻ.Đã phạm sai lầm thì cùng nhau đi gánh chịu kết quả, đi bù đắp sai lầm bọn họ phạm phải. Chuyện này như vậy đủ rồi, đuổi theo truy cứu trách nhiệm của ai cũng không có ý nghĩa.
"Bọn họ còn có thể kết hôn nữa không?"
"Không biết chủ yếu là xem Hoan Tình như thế nào, có khả năng cô ấy cần một chút thời gian. Nếu không anh đem ngày nghỉ dời lại một chút. Mà thôi quên đi tôi nghĩ là anh đừng nên xin nghỉ, đối với chuyện kết hôn này anh cũng không có hứng thứ, chủ yếu là theo tôi góp vui. Vừa hay xảy ra chuyện anh qua đây cũng xấu hổ, tôi cũng không muốn anh khó xử.”Lục Trăn nghĩ nghĩ, có chút do dự. Vì tác thành tâm tư này của Lục Trăn, Nolan cũng phối hợp đem ngày nghĩ dời lại một chút.
Trước đó anh cũng không có hứng thú lớn với chuyện kết hôn này vậy không cần tới
"Không làm cậu thất vọng chứ?"
" Không có thất vọng tôi lại không để ý chuyện này đâu, chỉ là thật vất vả mọi người mới cùng nhau tổ chức hôn lễ tôi cũng muốn vào góp vui.Nếu không kết hôn, tôi cũng không có sao thì làm sao thất vọng được." Lục Trăn nói: "Xảy ra chuyện này, trong lòng mọi người đều mẫn cảm, mâu thuẫn giữa bọn họ cũng không tốt nếu anh tới nữa tôi sợ trong lòng bọn họ có ác ý, dù sao năm đó là anh thiết kế Hoan Tình."
Nolan im lặng, chuyện đã qua không ai đủ năng lực vãn hồi. Xảy ra chuyện như thế này, anh đi cũng không có ý nghĩa, ngay từ đầu Nolan không có ý định đến dự hôn lễ của bọn họ.Ở nhà ba miệng ăn thật vui vẻ là được, nếu không phải vì Lục Trăn...
"Vậy tôi thực sự không đi?" Nolan nói: “Vì tiểu Allen tôi đã nhiều lần tới cục an ninh xin nghỉ, chuyện này cũng không tốt.” Nolan nói ra do dự của chính mình. Bây giờ tuy không phải làm việc quá nhiều nhưng anh muốn để gia đình là chính, chỉ là anh muốn đem công việc hoàn thành tốt đặc biệt lúc Lục Trăn và tiểu Allen không có ở bên người anh sẽ càng chuyên tâm hơn nữa. Nếu có bọn họ Nolan muốn thời gian trôi qua nhanh một chút để tan tầm về nhà ôm đưa nhỏ.
"Ừ, có thể." Lục Trăn cười: "Hôm nay con trai của anh lại đánh tôi đấy, tôi cũng không hiểu hình như tiểu Allen và tôi giống như đối nghịch nhau vậy.”
"Đáng đời cậu." Nolan dở khóc dở cười, tiểu Allen ở nhà rất tốt, thường không quấn lấy Lục Trăn. Nếu là Nolan không ở bên cạnh cha con bọn họ thì tiểu gia hỏa cũng chỉ quấn lấy Lục Trăn, chuyên môn cùng Lục Trăn đối nghịch.
Nhìn màn hình người yêu cùng con trai, tâm Nolan cảm thấy ấm áp.
Tiểu Allen chắp tay ở giữa không ngừng nhảy nhót, hướng daddy không ngừng phun nước bọt, phun đầy màn hình bị Lục Trăn đánh vào mông, quả thực không thể nhìn thẳng. Nolan mỉm cười, khẽ nói:: Được rồi,cậu luôn luôn phá tiểu Allen sao tiểu Allen có thể không đánh cậu.”
"Tiểu Allen và tôi một chút cũng không thân."