Lý Hoan Tình nước mắt rơi xuống, rơi vào vạt áo.
Lục Trăn đối với mỹ nữ, xưa nay rất có kiên trì, rất thương tiếc, đặc biệt Lý Hoan Tình như vậy tâm tư linh lung nữ nhân, anh cũng luyến tiếc thấy Lý Hoan Tình khóc, anh nói, "Hoan Hoan, quý trọng anh ta thật tốt đi, cô mười đời cũng không gặp được ai hơn Mục Vân Sinh."
Lý Hoan Tình biết, cô thực sự biết, nhưng hôm nay, cô đã mất Mục Vân Sinh.
Lục Trăn nói, "Vân Sinh biết Tần Mục cùng Nolan làm giao dịch, lừa gạt cô, anh ta rất phẫn nộ, anh ta phẫn nộ không phải Tần Mục trả thù, mà là đau lòng cô, cô tín nhiệm Tần Mục như vậy, hắn lại lừa gạt cô, bị thương lòng của cô, anh ta là bất bình cho cô, không cam lòng cho cô, phẫn nộ cho cô."
Lời này, khiến Lý Hoan Tình càng xấu hổ vô cùng.
"Tôi lần này sở dĩ đợi tin Nolan, thứ nhất, kỳ thực tôi biết Nolan thiếu tá là vì kiềm chế Vân Sinh, tôi biết Vân Sinh nhiều năm như vậy, anh ấy hoàn cảnh nào chưa từng thấy, ngọn gió nào không phải gặp qua, anh ấy luôn ứng đối với tất cả nguy cơ, cho nên tôi cho rằng, anh ấy có thể ứng phó tất cả. Thứ hai, chân Tần Mục, cuối cùng là bởi vì Vân Sinh mà tàn tật, trong lòng tôi vẫn áy náy, cảm thấy thiếu anh ta, biết được anh ta bị Nolan thiếu tá chế trụ, Tần gia lại đối mặt tai ương ngập đầu, tôi không đành lòng."
"Lý gia cùng Tần gia là thế giao, mấy đời thân thiện qua lại, chẳng sợ không có Tần Mục, Tần gia có đại nạn, tôi cũng sẽ không thấy chết không cứu, chỉ là không ngờ, sẽ biến thành cục diện như thế..."
Cô cho rằng, lại sai tình huống, cũng chính là nguy cơ bình thường, không hề nghĩ đến, sẽ mang đến cho tổ chức Vương Bài vấn đề sinh tử tồn vong.
"Tôi hiểu, cho nên, chúng tôi cũng không hận cô." Lục Trăn đột nhiên hỏi, "Hoan Hoan, cô hôm qua cùng anh ta nói cái gì, anh ta sau khi trở lại, tự giam mình trong thư phòng, nhảy một ngày như bọn đầu gấu."
Lúc Mục Vân Sinh nhảy, không ai dám tới gần.
Không phải đại bi, chính là đại hỉ.
Lý Hoan Tình mỉm cười, "Tôi nói tôi yêu anh ấy..."
Lục Trăn trợn tròn cặp mắt, đột nhiên ha cười ha ha, "Hoan Hoan, cô nói thực sự?"
Lý Hoan Tình ung dung gật đầu, Lục Trăn vui vẻ, "Tôi nói Vân Sinh làm sao vậy, thì ra là có chuyện vui lớn như vậy, thảo nào, thảo nào, anh ta xem như là thủ được vân khai thấy nguyệt minh(bảo vệ được mình cho đến ngày thấy kết quả), cuối cùng cũng đợi được cô."
Lý Hoan Tình có chút ngượng ngùng, chuyện giữa cô cùng Mục Vân Sinh, rất phức tạp.
Hai người yêu nhau, không biết có thể tiếp tục ở chung hay không.
"Hoan Hoan, tôi hi vọng cô sẽ không phụ Vân Sinh nữa."
"Tôi sẽ không."
Sẽ không còn, trừ phi A Sinh của cô không còn yêu cô, cái gì cừu hận, cái gì lời thề, đã sớm bay lên chín tầng mây đi, cô không cần thiết, anh ấy thiếu mẹ của cô một cái mạng, liền dùng một đời của anh đến bồi cô đi.
Cô nghĩ, mẹ cô cũng sẽ không trách tội cô.
Lục Trăn nói, "Không đề cập tới chuyện của các người, nói chung, cô yên tâm, chuyện Vương Bài, chúng tôi sẽ xử lý tốt, trái lại cô, cô không có võ công gì, nhất định phải theo sát Hạ Thần Hi, đừng phạm sai lầm gì."
"Tôi biết." Lý Hoan Tình nói, "Tôi cùng Hạ Thần Hi đã nghiên cứu qua bản vẽ ngục giam, có biện pháp có thể ra, đến lúc đó Hạ Thanh sẽ tiếp ứng, đến lúc đó, phiền phức các người quấy nhiễu tầm mắt Nolan thiếu tá, dẫn dắt anh ta rời đi truy binh, để tôi cùng Hạ Thần Hi có đầy đủ thời gian thoát ra ngoài."
"Đi, các cô chuẩn bị tốt kế hoạch, nói cho tôi biết một tiếng, Vân Sinh không tiện đến ngục giam, tôi cách một ngày sẽ đến, vừa lúc cùng Hạ Thanh chuyển hướng, các cô định được kế hoạch rồi nhất định phải làm cho chúng tôi đều biết."
......