Hạ Thần Hi đứng trước mặt Đường Bạch Dạ, hỏi, “Đường Bạch Dạ, thế nào? Có phải rất kỳ quái hay không?
Đường Bạch Dạ đang xem tạp chí ngẩng đầu lên, hơi ngẩn ra, trào dâng cảm giác động lòng người, thu hết vào mắt Đường Bạch Dạ.
Màu tím lễ phục chập chờn, tóc cô búi cao, vài lọn lòa xòa buông xuống, quý phái lại biếng nhác, Anna khéo tay, đem dung mạo xuất chúng Hạ Thần Hi trang điểm quý phái mê người.
Cao quý, biếng nhác.
“Rất đẹp.” Đường Bạch Dạ đứng dậy, đem trang sức anh chọn gồm vòng cổ và hoa tai mang lên cho cô, càng mê người.
Hạ Thần Hi bị anh nhìn chăm chú, sắc mặt hơi hồng hồng, may mắn trang điểm, cũng nhìn không ra mặt đỏ, Đường Bạch Dạ dắt cô, hỏi Diana, “Chúng tôi xứng đôi sao?”
Anna cười nói, “Duyên trời tác hợp.”
Đường tổng tâm tình thập phần mỹ lệ.
Đường lão tới sớm, đem Hạ bảo bối mang đến, ông vội vàng xã giao, lần này đầy năm khánh Vân gia cũng nể tình tham dự, Vân Dật cùng ba anh tham dự, Đường lão rất hài lòng. Sắp tới nhậm chức Thị trưởng, nhất định là muốn tạo mối quan hệ.
Nhiều người, Đường Nhất Phong sợ Hạ bảo bối có sơ xuất, vẫn luôn ở bên cạnh bé, một tấc không rời, Hạ bảo bối có chút buồn chán ở trong phòng nghỉ khách sạn, Đường lão nói, muốn tạo cảm giác thần bí, muốn rụt rè a, rụt rè.
Cho nên, bé tạm thời không thể đi ra ngoài.
Buồn chán a, buồn chán.
Đường Nhất Phong nhìn ra suy nghĩ của bé, đem máy vi tính cho bé, muốn bé chơi trò chơi.
“Chú ba, chú có chút chuyện sao?” Hạ bảo bối cười híp mắt nói, “Chú không cần bồi cháu.”
“Vậy không được, đại ca cùng đại tẩu tới, chú đem cháu cho bọn họ mới an tâm.” Hạ bảo bối bĩu môi, chú ba, chú thực sự là quá trung hậu thành thật .
Đường Thành Nam vẫn mặt lạnh ở hội trường qua lại không ngớt, vừa nghĩ tới Đường lão muốn nhận Hạ bảo bối, Đường Thành Nam liền cực kỳ khó chịu, đứa bé kia mỗi ngày cùng anh đối nghịch, lại muốn mang vào Đường gia, cha anh vậy mà bị thuyết phục. Cùng bé nhận tổ quy tông. Đường nhị thiếu trong lòng oán khí ngút trời. Lại không thể phát tác.
Cả đêm mặt lạnh, xui xẻo ai đắc tội anh, năm rồi đường nhị thiếu đắc ý ở bên Đường lão cùng đi xã giao, năm nay trốn ở góc phòng rất ưu thương, anh có phải hay không phiền lòng. Đường nhị thiếu càng tối tăm . Trong lòng anh bí mật lớn, lại không thể nói, đây là việc thống khổ.
Hội trường tiệc rượu kỷ niệm, quan lớn nhân vật nổi tiếng, thương giới □□, phú hào thành phố S, nhân vật có máu mặt, đều tham dự đầy năm khánh Đường thị, năm rồi còn chưa tính, năm nay trùng phùng.
Đường thị rất quan trọng, Đường gia chính thương, người tới cũng là chính thương chiếm đa số. Ăn uống linh đình, sâm panh mờ ảo. Xa hoa trụy lạc, phục trang đẹp đẽ.
Đường lão bồi Vân Dật cùng cha Vân xã giao, lại bồi doanh nhân xã giao, ông đêm nay tâm tình vô cùng tốt, người biết Đường lão đều nhận ra, Đường lão tính khí táo bạo, quanh năm bài ra sắc mặt lạnh.
Hôm nay vậy mà rạng rỡ, sao có thể không sợ hãi kinh ngạc. Tình cảnh này, dự đoán có chuyện tốt lành gì phát sinh.
Người biết rõ Đường lão đều biết, chỉ cần Đường đại thiếu ở Đường thị một ngày, Đường lão cũng sẽ không có tâm tình tốt. Thế là, bát quái truyền ra. Đường lão rốt cuộc vì sao vui vẻ như vậy?