"Uy uy uy uy, tôi cùng đệ ấy có thể xem như là hợp nhau được không?" Nam nhân nhíu mày, sự tình bát quái mấy năm trước còn đào lại thật không có đạo đức? Cố Thất Thất ở bên kia lại vểnh tai nghe bát quái.
Cố Thất Thất chưa từng nghe qua bát quái, còn là đệ đệ, mẹ khiếp, thực sự là khẩu vị nặng.
"Người có lịch sử đen tối này, không tư cách dạy tôi yêu đương thế nào." Long Tứ khinh bỉ hắn, đoạn lịch sử hắc ám này để trên mặt hắn thật không có ánh sáng a, năm đó Tiêu Dao thiếu chút nữa vì chuyện này cùng Long Tứ đánh một trận a.
Bị gút mắc vấn đề tình cảm của thủ hạ còn bị Tiêu Dao nói móc nửa năm! Nhắc tới đều là một đoạn lệ chua xót, đi thông đồng với thủ hạ của Lục Trăn có phải tốt hơn không, sao lại đi thông đồng với thủ hạ của Tiêu Dao làm gì.
Bởi vì Long Tứ là chủ quản quân sự, thủ hạ cơ bản đều là nam nhân, hơn nữa một số ít người ở đảo đặc công huấn luyện đến mười tuổi sẽ đưa đến căn cứ Nam Mỹ. Mà đại bộ phận người đều là ở căn cứ Nam Mỹ huấn luyện, đó là một hệ thống quân sự quốc tế hóa theo tiêu chuẩn huấn luyện quân sự của Bắc Mỹ, 99% nhân viên đều là nam nhân,ở đây quả thực là cái nôi tình ái.
Cho nên nói, Vương bài cơ hữu, thật ra là nhiều vô cùng.
Ưng Nhãn nói: "Lão đại, nói không phải nói như vậy a, ít nhất người ta đã đem lão bà đoạt tới tay."
Tên đặc công kia vô cùng nghiêm túc gật đầu, bổ sung một câu: "Hơn nữa đệ ấy với tôi rất thật lòng a."
"Thôi đi, đừng cho là tôi không biết mỗi lần đều là cậu mặt dày mày dạn chạy đi tìm người ta, tôi thế nào chưa từng thấy người ta tới tìm cậu một lần. Lần trước bụng cậu trúng đạn đại tràng đều nhanh chảy ra, đệ của cậu cũng là điện thoại tới hỏi tôi một câu cậu không có sao chứ, tôi nói không chết được, đệ của cậu liền vô tình cúp điện thoại, quay đầu liền nghe Tiêu Dao mệnh lệnh dùng mỹ nhân kế đi quyến rũ đổ vương thu hoạch tình báo. Có chút nào mặc kệ cậu chết sống, cậu không nhớ sao? Nga, hình như chỉ có cậu là không biết..." Long Tứ nói một hơi châm chọc cũng không mang suyễn.
Cố Thất Thất nhìn nam nhân kia mắt trừng khẩu ngốc, kính thượng một phen đồng tình rơi lệ.
Được rồi, quá cá tính!!
Nam nhân kia nhảy lên: "Mẹ khiếp? Anh nói cái gì, lão tử ở quỷ môn quan đi một chuyến trở về cậu ta không có liếc mắt tới nhìn tôi vậy mà còn dùng mỹ nhân kế thông đồng người khác? Tôi #@¥%%... Cậu ta chết chắc rồi."
Nam nhân lấy điện thoại ấn dãy số, tính toán làm ầm với đệ nhà mình.
Ưng Nhãn nhìn Long Tứ, "Này, lão đại, anh không đạo đức a... Gây xích mích quan hệ phu phu nhà người ta, anh không thấy trở ngại lương tâm sao?"
" Con mắt nào của cậu thấy tôi gây xích mích, đây là sự thực mọi người đều biết chỉ có cậu ta không biết được không?" Long Tứ phất tay một cái, thần kinh thô quả thực có thể so với thân cây cây già trăm năm...
Đặc công số hai: "Lão đại anh không phải được xưng là thủ hạ của anh trừ vài người anh quen còn lại hoàn toàn không nhớ mặt người khác sao? Lão đại không phải được xưng là thủ hạ phát sinh chuyện gì trừ chính mình ra anh cái gì cũng không biết sao? Lão đại châm chọc cũng không thở dốc, anh rốt cuộc biết bao nhiêu bát quái a?"
Cách Lỗ nói, "Lão đại là điển hình tôi yêu đương không thuận tôi mới không nhìn thấy các người cẩu nam nam ân ái làm đau đôi mắt của tôi. Tôi liều mạng cũng muốn cho các người đánh nhau tiêu khiển tâm tư hắc ám của tôi, cũng may mắn chúng ta đều độc thân."