Rất nhanh mồm nhanh miệng.
"Bất kể cô có ý gì với Đường Bạch Dạ hay không, mục đích của tôi chính là muốn cô rời khỏi thành phố S." Giọng nói Đường lão đầy lạnh lẽo, "Đừng để rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt."
Hạ Thần Hi nói, "Thứ lỗi cho tôi khó vâng lời."
Đường lão chợt quát chói tai, "Cô không sợ, tôi muốn lấy mạng của cô?"
"Chờ ông lấy được mạng của tôi rồi hãy nói." Hạ Thần Hi nói, thu lại nụ cười trên mặt, "Đường lão, tôi không biết tại sao, ông lại ghét Đường Bạch Dạ như vậy, thậm chí ghét bỏ cả con trai Đường Bạch Dạ."
"Nhưng đứa bé này là bảo bối của tôi, là tất cả của tôi, ông có thể xem như đứa bé không tồn tại, tôi cũng không quan tâm, đứa bé này sẽ không mang họ Đường, ông có thể coi đứa bé không tồn tại, tôi hứa với ông, bé và Đường gia sẽ không có bất kỳ quan hệ. Sao ông không coi chúng tôi không tồn tại, tất cả mọi người đều vui vẻ."
Sở dĩ Hạ Thần Hi nhẫn nại cùng Đường lão nói chuyện, chỉ muốn giảm bớt phiền toái, Đường lão như vậy, thật sự chuyện gì cũng có thể làm được, nếu cô có thể thuyết phục ông, quên đi sự hiện hữu của họ, không phải là một chuyện không tốt.
"Tôi làm sao biết, lời hứa của cô có đáng tin hay không?" Đường lão nhìn cô.
"Tuyệt đối đáng tin."
Đường lão nhìn Hạ Thần Hi, đột nhiên cảm thấy, đề nghị này không tệ, xem như hai mẹ con họ không tồn tại, người phụ nữ này, không phải là một người dễ trêu, cô đi theo Đường Bạch Dạ đến bến tàu, có thể bình an trở lại.
Triệu Phong vì cô, chẳng biết tại sao, thay đổi khẩu cung, nhận tội.
Giai đoạn gần đây đầy rối loạn, nhưng mọi chuyện cùng cô đều có quan hệ.
Nếu không chọc cô, có lẽ, có thể dễ dàng hơn.
"Hạ Thần Hi, tôi mặc kệ cô nói là sự thật, hay là giả, tôi tạm thời tin cô." Đường lão lạnh giọng nói, từng chữ như đao, "Nhưng nếu tôi phát hiện cô lừa gạt tôi, tôi nhất định không tha cho cô."
Hạ Thần Hi cười, cho thấy mình thật lòng, "Xin chủ tịch yên tâm, chỉ cần ông không đến quấy rầy mẹ con chúng tôi, chúng tôi tuyệt đối sẽ không quấy rầy Đường gia."
Đường lão cười lạnh nhìn cô, nói chuyện đến đây, cũng nên kết thúc, Hạ Thần Hi nói, "Chủ tịch nếu không có chuyện gì khác, tôi đi trước."
"Chờ một chút!" Đường lão kêu cô, trầm giọng nói, "Hạ Thần Hi, tôi thấy cô là người phụ nữ thông minh, tôi tiết lộ cho cô một tin, không nên yêu Đường Bạch Dạ, nếu không, cô sẽ chết không có chỗ thân."
Hạ Thần Hi nhíu mày, như vậy là có ý gì, phụ nữ yêu Đường Bạch Dạ nhiều như vậy, mỗi người ông đều đi cảnh cáo sao?
Lời này làm sao nghe được thì có chút gian tình?
Đường lão nói, "Nếu như cô có ý nghĩ làm nó yêu cô, vậy cô đã sai lầm lớn rồi, chỉ sợ Lâm Tình đã chết, người nó yêu cũng không phải là cô, mà là người khác."
Hạ Thần Hi đứng dậy, khẽ mỉm cười, "Đa tạ chủ tịch nhắc nhở, tôi sẽ ghi nhớ".
Cô vừa nói, rời khỏi quán cà phê.
Đường lão là có ý gì, Lâm Tình đã chết, Đường Bạch Dạ yêu cũng là người khác?
Hạ Thần Hi mím môi, lắc đầu, Đường Bạch Dạ yêu người nào, cô cần gì quan tâm?
Tiết Giai Vân gọi điện thoại tới, cô đã đến khu mua sắm, Hạ Thần Hi gạt đi hoang mang trong lòng, đi tìm Tiết Giai Vân, hai người cùng đi mua đồ trang sức, Hạ Thần Hi là khách hàng trung thành của Dior, còn Tiết Giai Vân chỉ cần đẹp mắt sẽ mua.
Hai người phụ nữ đi dạo phố, sức chiến đấu hết sức mạnh mẽ, đi dạo cho đến xế chiều.
Thứ hai đi làm, Đường Bạch Dạ đến biệt thự cảnh biển, vừa lúc Hạ Thần Hi lái xe đưa Hạ bảo bối đi học, đột nhiên Đường Bạch Dạ nhớ tới, anh đi làm không có phúc lợi, Hạ Thần Hi cùng anh giao ước, thứ hai tư sáu cô đưa Hạ bảo bối đi học, còn thứ ba năm sẽ do anh đưa đi.