Mục lục
Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phương Đông đang muốn bóp cò, đột nhiên cửa xe mở ra, một đứa bé từ trên xe bước xuống, Phương Đông một trận, lấy làm kinh hãi, đứa nhỏ? Phương Đông điều chỉnh kính lúp nhìn đứa bé kia, con ngươi rụt lui.

Con trai của Thần Hi.

Anh đã xem qua ảnh chụp, nhận ra được Hạ bảo bối.

Đường Bạch Dạ tập hợp thuộc hạ đến trấn nhỏ, vì sao con của anh ta cũng mang đến, anh ta cũng không biết nguy hiểm sao?

Nếu như đứa nhỏ không xuống, Phương Đông bóp cò, chẳng phải là đem đứa nhỏ đánh cho hài cốt không còn?

Phương Đông hận Đường Bạch Dạ, Đường Bạch Dạ có chết cũng không sao cả, nhưng đứa nhỏ là vô tội, huống chi, đứa nhỏ này là con trai của Thần Hi, Phương Đông càng không cách nào hạ thủ, Phương Đông nguyền rủa một tiếng, sớm biết liền nhắm vào Đường Bạch Dạ khi còn đang chạy bên ngoài.

Ít nhất, sẽ không xuất hiện loại này lưỡng nan.

Nhận ra đứa nhỏ, Phương Đông đương nhiên không thể nổ súng, Phương Đông trong lòng chỉ nói đáng tiếc, Thần Hi mới vừa đi, bọn họ tìm đến, thật đúng là không khéo.

"Đại công tử, anh đang nhìn cái gì?" Một đặc công thấy Phương Đông nguyền rủa bất bình, nhịn không được hỏi.

Bọn họ vẫn ở phòng ngự tháp, rất gió yên sóng lặng a.

Phương Đông nhàn nhạt nói, "Không có việc gì, các cậu làm việc đi."

Nếu chỉ có Đường Bạch Dạ, Phương Đông đã sớm phái ra sát thủ, nhưng Đường Bạch Dạ lại mang theo đứa nhỏ bên người, tâm tư Tiêu Tề lại không biết là cái gì, nếu là làm thương tổn đứa nhỏ, Thần Hi sẽ thương tâm khổ sở.

Nhà của Thần Hi sẽ bị phá thành từng mảnh nhỏ, Thần Hi cả đời này, thập phần gập ghềnh, anh ta không muốn, sẽ ở trên vết thương của Thần Hi cắm một đao.

Xe việt dã, chậm rãi ly khai trấn nhỏ, Phương Đông lúc này mới đi khỏi phòng ngự tháp.

Hai tên đặc công kia tò mò theo nhắm vào trong gương, lại cái gì cũng không thấy.

Xe việt dã đã rời đi.

Hạ bảo bối giục Lục Trăn lái xe nhanh một chút, Hạ bảo bối nói, "Daddy, cha đã bị phát hiện, chỉ là, bọn họ vì sao không muốn tính mạng của cha, cũng không phái người đến truy sát, quá kỳ quái."

"Cha biết, là một người nam nhân."

"Không phải Tiêu Tề." Hạ bảo bối khẳng định nói.

Đường Bạch Dạ gật đầu, tâm tình rất rối bời,anh không tìm được Hạ Thần Hi, lại tìm được một cái nhẫn, vĩnh hằng chi tâm, lúc trước, anh đưa cho Hạ Thần Hi là nhẫn cầu hôn, anh đã mất không ít tâm huyết.

Tìm được chiếc nhẫn này, chỉ do ngẫu nhiên, gian phòng ánh đèn ám, vừa lúc có một mặtt ánh trăng rơi vào trên nhẫn, phát ra quang mang nhàn nhạt, Đường Bạch Dạ phát hiện nhẫn, chiếc nhẫn này là trên đời chỉ có một.

Thập phần trân quý.

Thần Hi lại đánh rơi ở trong phòng ngủ.

Hạ Thần Hi không muốn gặp lại anh, cho nên, liên nhẫn cũng không muốn, cứ ném ở trên thảm như vậy.

Nếu không phải Đường Bạch Dạ phát hiện, chiếc nhẫn này, sợ rằng cùng bọn họ không có duyên phận.

Thần Hi, Thần Hi... Đường Bạch Dạ cầm nhẫn, đặt ở bên môi hôn, anh còn có thể nhớ tới, chính mình đã đeo chiệc nhẫn này lên tay của Thần Hi, cái loại tâm động cùng thỏa mãn đó, là bao nhiêu thành tựu cũng không thể đổi lấy.

Người con gái với má núm đồng tiền cười hạnh phúc, chẳng sợ anh phải dốc hết một đời tài phú, cả đời tài hoa, cũng không thể đổi lấy.

"Daddy, cha không sao chứ?"

Đường Bạch Dạ che giấu cảm xúc rất tốt, anh thu lại tất cả bi thương, đem nhẫn thu lại, "Cha không sao, mẹ con không ở biệt thự, mấy ngày trước vẫn luôn ở biệt thự, bây giờ không ở, khả năng ly khai."

Thần Hi không có khả năng qua đêm ở ngoài nhà của nàng.

Bóng đêm chậm, trấn nhỏ lại yên tĩnh, cô cũng không có khả năng đi căng gió, cũng không có khả năng ở bên ngoài.

"Con biết, con sẽ tìm." Hạ bảo bối nói, bàn tay nhỏ cầm lấy tay Đường Bạch Dạ, "Daddy, cha yên tâm,con sẽ tìm được mammy, con thề."

Đường Bạch Dạ gật gật đầu, nắm chặt nhẫn trong tay.

Đột nhiên, sinh ra một cỗ gần hi vọng sẽ đến.

Chiếc nhẫn này, Thần Hi đã mất đi, bây giờ, anh lại tìm trở về, có phải hay không đại biểu cho, anh còn có một cơ hội cầu hôn, có phải hay không đại biểu cho, anh còn có cơ hội, đem chiếc nhẫn này đeo vào trên tay Thần Hi?

Đúng vậy, nhất định có cơ hội.

Chiếc nhẫn này rơi vào trấn nhỏ, Đường Bạch Dạ cũng có thể tìm trở về, còn có cái gì không có khả năng phát sinh đâu?

Thần Hi cũng nhất định sẽ tìm được trở về.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK