Lục Trăn rất quấn quýt hỏi: "Nếu như bọn họ biết tôi còn sống, tôi có thể nói là anh kèm hai bên ép buộc tôi giả chết? Như vậy tôi sẽ đỡ chịu nỗi đau da thịt a..."
Nolan: "Cậu cảm thấy có người tin hay không?"
Lục Trăn o(╯□╰)o, biểu hiện Nolan khi đó đích xác không giống như là kèm hai bên ép buộc anh giả chết cho nên chính anh đào một cái hố, đây là điển hình không làm chết sẽ không phải chết đi?
Columbia, Bogota.
Máy bay đáp xuống một sân bay loại nhỏ ở Columbia, Cố Thất Thất nhảy xuống máy bay, một nam nhân mặc chiến phục màu phổ quang đi tới, tức khắc mái tóc vàng lóng lánh dưới ánh mặt trời phát ra tia sáng chói mắt. Nhìn qua mặt anh ta thoạt nhìn phi thường anh tuấn, toàn thân đều tản mát ra một cỗ hormone giống đực có thể đem phạm vi trăm dặm động vật giống đực kinh sợ không ngóc đầu lên được.
Thật là đẹp trai!
Cố Thất Thất nhíu mày, Long Tứ đã sải bước đi tới, trên mặt mang tiếu ý xán lạn, lộ ra một hàm răng trắng noãn, Cố Thất Thất không biết thế nào liền nghĩ đến trước đây cô cùng Hạ Thanh có nuôi một con Husky.
"Anh đang làm gì đó?" Cố Thất Thất hỏi, giọng điệu băng tuyết, trên dưới liếc Long Tứ một cái, mặc dù hình dạng này của Long Tứ thế nào nhìn đều cuồng duệ bá tiết tấu nhưng Thất Thất nhìn thế nào cũng thấy có điểm hòa cảm, đã có thời gian thật dài không thấy được Long Tứ xuyên tác huấn phục.
"Lão tử cùng một nhóm thằng nhóc buôn lậu thuốc phiện vui đùa một chút, đây là tân nghiên cứu của bọn hắn ra tới tác huấn phục, phòng văn phòng cùng phòng sinh vật, phòng hồng ngoại tuyến tia tử ngoại, hiệu quả mạnh gấp đôi. Anh tới thử một chút, có đẹp trai hay không?" Long Tứ ra một tư thế hỏi Cố Thất Thất.
Cố Thất Thất ừ một tiếng, xoay người đi vào trong xe, Long Tứ đuổi theo: "Này, em đây là trả lời có lệ."
Đầu Cố Thất Thất cũng không quay lại, phất phất tay, có thể trả lời một tiếng đã không sai rồi.
Long Tứ đột nhiên từ phía sau lưng đẩy Cố Thất Thất một cái, Cố Thất Thất đang muốn lên chiếc Jeep quân dụng kia thì bị Long Tứ chế trụ cổ áp trên xe hôn lên môi cô.
Trong nháy mắt Cố Thất Thất muốn lên đầu gối đem Long Tứ đá ra, cô lúc nào cho phép anh ta vừa ôm vừa hôn?
Long Tứ mặc kệ phản ứng của Thất Thất, cạy môi của cô đưa đầu lưỡi lưỡi hôn cuồng dã, giống như người của Long Tứ như nhau vĩnh viễn đều tràn đầy tính cướp đoạt, nụ hôn này khí tức giống đực mạnh mẽ ùn ùn kéo đến.
Cố Thất Thất thử giãy giụa qua, kết quả chính là càng khơi mào hứng thú của Long Tứ, sau đó anh ta liền vô tội tố cáo cô quyến rũ, cho nên Cố Thất Thất học ngoan để mặc Long Tứ dù sao chung quy cũng nhả ra...
Cố Thất Thất đối với cảm tình của Long Tứ, thực sự là... cực kỳ phức tạp.
Chính Cố Thất Thất cũng không rõ ràng lắm, rốt cuộc là thân tình chiếm một ít hay tình yêu chiếm nhiều hơn một chút, không suy nghĩ cẩn thận vấn đề này cô cũng không muốn cùng Long Tứ quá thân thiết. Chỉ tiếc, ở phương diện này cô đối với ý nguyện của Long Tứ cơ hồ chính là đồng ý.
Đầu lưỡi đều bị Long Tứ mút đến tê dại, Cố Thất Thất không thể nhịn được nữa cho Long Tứ một quyền, được tiện nghi chớ làm càn, không sai biệt lắm là được. Long Tứ lúc này mới lưu luyến không rời buông Cố Thất Thất ra, thân thể vẫn như cũ chăm chú dán vào Cố Thất Thất, tròng mắt màu lam giống như màu sắc bầu trời, đẹp không thể tưởng ra, Cố Thất Thất theo con mắt Long Tứ nhìn thấy biểu tình của chính mình, lại từ đó nhìn thấy ánh mắt thất bại cùng bất đắc dĩ của Long Tứ.