Lý Hoan Tình thở ra một hơi, quên đi không nhìn càng xem tâm tình càng không xong.
Cô nên làm thế nào để bù đắp đây.
Có lẽ cô cần phải cùng a Sinh nói một chút.
Hôn sự chậm lại mấy ngày, An Tiêu Dao cùng Lục Trăn quay đầu lại liền kêu người thông báo, cũng may lần này hôn lễ đều là người trong nhà cũng không phiền phức.Bọn họ lại không bản khắc, không có tính ngày kết hôn mặc dù mọi người cũng không biết xảy ra chuyện gì nhưng tất cả đều im lặng chờ diễn biến.
Oa Oa ngủ một giấc vẫn như cũ có chút mệt rã rời, Hạ bảo bối mang theo bé ra ngoài tản bộ, thuận tiện đem một ít đồ ăn vặt mang trên người tâm tình của Oa Oa xem ra cũng không vui vẻ, Hạ bảo bối đùa bé.
"Em vì sao không vui?"
"Hình như em đã làm sai chuyện." Đầu Oa Oacuối thấp, khẩn trương nắm tay Hạ bảo bối: "Anh có phải sẽ không làm hôn lễ nữa không?"
Người bé muốn báo thù chỉ có Mục Vân Sinh cũng không muốn thương tổn đến những người khác. Trận hôn lễ này, không phải chỉ có Mục Vân Sinh cùng Lý Hoan Tình còn có chị Xanh cùng chị Thất Thất các chị ấy tốt với bé như vậy nếu như không làm hôn lễ bé sẽ rất áy náy.
"Hôn lễ không phải là không làm, chỉ là làm chậm lại mấy ngày, chờ các chị ấy nói chuyện lại." Hạ bảo bối nói, sờ sờ tóc của oa oa: "Dù cho không làm hôn lễ cũng không có gì đâu trên pháp luật các chị ấy cũng coi như là vợ chồng, tổ chức hôn lễ này chỉ theo trình tự, dù cho không làm hôn lễ tình cảm của các chị ấy cũng sẽ không thay đổi, em yên tâm. Lại nói, không ai trách em, em cũng đừng như thế mà không vui."
Hạ bảo bối một chút cũng không thích, ngốc ngu xuẩn đầy bụng tâm sự, Hạ bảo bối thích ngốc ngu xuẩn manh vô ưu vô lo cười hơn, biểu tình lo lắng như thế không thích hợp với ngốc ngu xuẩn.
"Anh có thật vậy không?"
"Thực sự!" Hạ bảo bối nói, lời nói của một đứa bé ai sẽ để bụng?
Chỉ có thể nói tất cả mọi chuyện đã có định trước.
Bữa ăn tối này, mọi người ăn được không tư không vị, Hạ Thanh mang thai sức ăn lớn nhưng tâm tình của mọi người ảm đạm, Hạ Thanh ăn cũng không ngon vừa qua khỏi 8 giờ liền kêu đói, An Tiêu Dao liền dẫn cô ra ngoài ăn khuya, thậm chí là lén lén lút lút, cảm giác đồ ăn bị bỏ qua một bên như thế không có phúc hậu giống nhau nhưng Hạ Thanh thật sự đói bụng cô không bao giờ ngược đãi chính mình, phụ nữ có thai đói bụng cũng không tốt.
Khẩu vị khi mang thai Hạ Thanh rất nặng còn khẩu vị An Tiêu Dao vẫn rất thanh đạm, dùng cơm lại quy củ, chú ý, ăn trong đó cũng có thể ăn cơm Tây, này vẫn diễn xuất rất cuồng dã Hạ Thanh cô nương hết sức khó chịu.
Bọn họ đi một nhà hàng Địa Trung Hải ăn BBQ là tiệc đứng, vì chuyện này Hạ Thanh cọ xát An Tiêu Dao hơn nửa giờ mới như ý nguyện đi phòng ăn. Bọn họ định đi nhà hàng khác phụ nữ có thai đi ăn BBQ không ra hệ thống gì. An Tiêu Dao không vui lái xe chạy qua lại bị Hạ Thanh bắt trở về. Hạ Thanh mặc kệ mang thai hay không mang thai, tính tình đều rât nóng cô không khẩu vị thì anh đi một mình đi ăn.
Vừa mới nói xong còn không nể mặt bụng kêu một tiếng Hạ Thanh lại càng không sảng, An Tiêu Dao không chịu nổi Hạ Thanh cáu kỉnh, gần đây cô bị Tiểu Tuyết hạn chế phải ăn thanh đạm một chút có khả năng thèm thịt.
An Tiêu Dao thật hết cách hỏi qua Tiểu Tuyết xem có vấn đề không mới dẫn Hạ Thanh đi ăn BBQ. Nhà hàng này thức ăn cũng có danh tiếng, ngoài phòng BBQ cũng có thêm phòng cơm Tây, hai người cầm vé hai mắt Hạ Thanh tỏa ánh sáng, chạy thẳng tới khu vực món ăn mặn.