"Quá muộn, ngày mai sáu giờ anh có một cuộc họp, lăn qua lăn lại trở về lại hơn một giờ, hôm nay cũng không thể ngủ, hôm nay anh sẽ ngủ nơi này." Hạ Thiên nói, quang minh chính đại đi vào phòng tắm, "Cho anh mượn phòng tắm một chút."
Sophia, "..."
Cô còn chưa có đồng ý được không?
Chờ một chút, anh đâu có quần áo mặc? Em trai của cô mới nhiều a, loại không giống, cô cũng không có quần áo đàn ông, chờ một chút, cô nên nghĩ không phải vấn đề này đi, cô nên nghĩ chính là, chẳng lẽ đêm nay bọn họ sẽ ngủ cùng một chỗ?
o(╯□╰)o.
Hạ Thiên một vừa tắm vừa cho quần áo vào máy giặt giặt, Sophia ở trong phòng ngủ thấp thỏm bất an, để anh đi ngủ phòng khách? Không được, em trai dậy nhìn thấy làm sao bây giờ đây? Cô ngủ phòng khách? Lại càng kỳ quái, em trai nhất định sẽ hỏi, huống hồ, ca ca nhất định sẽ không để cho cô ngủ ở phòng khách, cô nhìn xuống thảm, không như, ca ca nằm trên đất ngủ đi.
Được rồi, cô không có dư chăn cho anh.
Nghĩ tới nghĩ lui, bọn họ cũng phải đồng sàng cộng chẩm (ngủ chung một giường).
Hạ Thiên tắm xong vây quanh một khăn tắm đi ra, Sophia vốn ở đầu giường đọc sách, còn cố ý thay đổi một thân áo ngủ tương đối bảo thủ, ngẩng đầu nhìn đến Hạ Thiên, lồng ngực lõa lồ, sắc mặt hơi đỏ lên.
Cứ như vậy đi ra?
Thành thật mà nói, vóc người thật tốt.
Vai rất rộng, người gầy, nhưng rất có thịt, cơ ngực cơ bụng từng khối từng khối vô cùng chắc, sạch sẽ, hoàn toàn phù hợp với thẩm mỹ của Sophia, vóc người ca ca hồi bé không phải như vậy.
o(╯□╰)o.
"Ngủ qua bên kia một chút, anh quen ngủ bên này." Hạ Thiên nói.
Sophia hướng bên kia xê dịch, ngược lại nói, "Anh có thể nằm trên đất ngủ?"
"Giường lớn như vậy, vì sao anh phải nằm trên đất?" Hạ Thiên tự tiếu phi tiếu nói, lưng màu mật ong ở dưới ánh đèn giống nhìn làm động lòng người, sắc mặt Sophia càng đỏ.
Hạ Thiên nói, "Chúng ta lại không phải là lần đầu tiên ngủ cùng một chỗ."
"Vậy có thể như nhau sao?" Sophia nhỏ giọng nói thầm.
Trong phòng tắm thanh âm máy giặt ngừng, Hạ Thiên cầm móc treo áo, đem quần áo của mình lấy ra, Sophia khép sách lại vốn định đi ngủ liền nhìn thấy... **???
Anh đem y phục toàn giặt sạch?
Ánh mắt Sophia dời xuống, trợn tròn cặp mắt, nói cách khác, dưới khăn tắm của ca ca cái gì cũng không mặc?
o(╯□╰)o.
Hạ Thiên phơi quần áo trở về liền nhìn thấy Sophia trốn ở trong chăn lộ ra mái tóc đen nhánh.
Anh mỉm cười, tắt đèn, lúc muốn tắt đèn hành lang, Sophia nói, "Đừng tắt."
Anh nhìn tia sáng, mặc dù không tính vô cùng sáng sủa, thế nhưng, nào có người nào đi ngủ không tắt đèn, Sophia nói, "Ban đêm em quen đi ngủ để đèn sáng, nếu không ngủ không được."
Hạ Thiên cũng không nói cái gì nữa.
Sophia không có dư chăn, không thể không cùng Hạ Thiên ngủ cùng một cái chăn, lại thế nào đều ngủ không được, bình thường ngủ một mình cảm thấy giường thật lớn, tùy tiện lăn đều không thành vấn đề, hơn một người đàn ông liền cảm thấy, giường trở nên vô cùng nhỏ, nhúc nhích cũng không có chỗ, cô tận lực ngủ được bên cạnh, làm nhỏ đi sự tồn tại của mình, vừa nghĩ tới anh cái gì cũng không mặc đi ngủ, đối với cô mà nói, thật sự là quá áp bách.
"Em ngủ xa như vậy làm cái gì, sẽ rơi xuống đất, ngủ qua đây một chút." Hạ Thiên nói.
Sophia lần đầu tiên ghét vì sao mắt chính mình yếu, nếu không, không mở đèn, anh cũng là cái gì đều không nhìn thấy, Sophia hướng bên trong xê dịch, Hạ Thiên đột nhiên một tay đem cô kéo qua, cả người đều bị anh ôm lấy trong lòng.
Đùi đụng tới bắp đùi của anh...
Chờ một chút, khăn tắm của anh đâu?