Beta: thanh huyền
"Emcũng muốn ăn." Trong nhà trừ hoa quả cùng bánh mì bánh bích quy sữa không có gì có thể ăn,cô đặc biệt tưởng nhớ món ăn mặn .
Đường Bạch Dạ bưng một chén lớn mì ăn liền đến trên cái bàn tròn phòng khách, trực tiếp ngồi ở trên thảm, kêu Hạ Thần Hi qua đây, Hạ Thần Hi mếu máo, cũng qua, ngồi ở trên thảm, "Một góimì ăn liền a?"
"Anh tìm thấy một gói , hơn nữa còn là bảo bối dự trữ ."
Hạ Thần Hi ngửi mùi thơm quá, Đường Bạch Dạ đem chiếc đũa cho cô , Hạ Thần Hi nhìn một chén lớn thoạt nhìn rất ngon miệng, muốn đi phòng bếp lấy thêm một bát, bị Đường Bạch Dạ kéo lại.
"Cùng nhau ăn, anhkhông chê nước miếng của em."
Hạ Thần Hi 囧 囧 hữu thần, "Em ghét bỏ anh ."
...
Đường Bạch Dạ quyết định thật nhanh, "Vậy emkhông cần ăn ."
"Đây là nhà em, đây là của em."
"Là anh nấu ."
"Mì là của em, trứng gà là của em , nước cũng của nhà em.”
Đường Bạch Dạ lấy ra một trăm đồng, ném cho Hạ Thần Hi, "Không cần thối lại."
Hạ Thần Hi rất muốn một cước giẫm bẹp anh.
"Phụ nữ chính là khác người, hôn môi cũng không biết bao nhiêu lần, cùng nhau ăn chung cái chén cũng như thế." Đường Bạch Dạ vô cùng khó chịu, chính mình trước thúc đẩy.
Hạ Thần Hi cũng mặc kệ.
Đích thực là đói cực kỳ.
Hai đầu nhét chung một chỗ ăn một chén mì ăn liền, Đường Bạch Dạ một hút mì, tư tư tác vang, Hạ Thần Hi thiếu chút nữa bị nghẹn , nhịn không được cười mắng, "Đường Bạch Dạ, anhrất đáng ghét a..."
Đường Bạch Dạ chững chạc đàng hoàng nói, "Bảo bối nói, ăn như thế mới có kính."
Hạ Thần Hi, "..."
Hạ Thần Hi lấyipad tới, một bên nhìn video vừa ăn mì, không cẩn thận đánh lên đầu Đường Bạch Dạ, nhịn không được trừng anh , Đường Bạch Dạ nhìn thẳng, hai đầu lại cùng một chỗ ăn mì ăn liền.
"Ăn ngon thật." Hạ Thần Hi vừa ăn vừa ca ngợi, "Anhcuối cùng cũng có thể bộc lộ tài năng ."
"Mì của anhăn ngon, hay món Pháp thái ăn ngon (của Tiêu Tề) làm ngon?” Đường Bạch Dạ nhấm mạnh giọng.
Hạ Thần Hi không hề nghĩ ngợi, "Pháp thái ăn ngon."
Đường Bạch Dạ ôm lấy bát, "Không cho ăn ."
Hạ Thần Hi, "..."
Đường tổng, động tác của anhnày thật ấu trĩ, anh không hiểu được sao?
Sắc mặt Đường Bạch Dạ đen lại, mưa gió nổi lên, vậy mà nói anh so ra kém Tiêu Tề làm Pháp thái, đáng ghét, không cho côăn.
Thậtkhông cólương tâm .
Hạ Thần Hi đáng thương vuốt bụng, cấp tốc xét lại mình, "Đường tổng, emsai rồi, mì anh làm là ngon nhất thế giới, so ra ai cũng kém.”
Đường Bạch Dạ nhìn cô không có tiền đồ như thế, tức giận cũng biến mất.
"Lại thưởng em một miếng."
"Tạ chủ long ân a."
Khi Hạ bảo bối trở về liền nhìn thấy một màn hỉ cảm như thế.
Cha mẹ của bé ngồi song song ở trên thảm, trên cái bàn nhỏ có một bát mì ăn liền, ipad đang mở video, đầu hai người gần như ở cùng một chỗ, hưởng thụ một bát mì.
Tiểu Bảo cùng Tiểu Bối như thần thủ hộ ở trên sô pha dịu ngoan, meo meo ở một bên, cũng rất yên tĩnh, toàn bộ phòng khách chỉ có tiếng cười của mẹ cùng cha.
Cảnh tượng kia, nói không nên lời.......ấm áp.
Vừa ăn vừa thảo luận, cực kỳ giống tình yêu cuồng nhiệt.
Hạ bảo bối nhìn trời, bé đi một buổi chiều mà thôi, lại phát sinh cái gì bé không biết, rõ ràng bọn họ kỳ quái một buổi sáng, còn kém không đánh một trận,bé vừa đi, bọn họ liền bắt đầu thân thân thiết thiết .
Hạ bảo bối phi thường nghiêm túc xét lại mình, chẳng lẽ béthực sự là bóng đèn?
Bé thậtthương tâm .
"Bảo bối, conđã trở về?"