Đêm khuya người tĩnh, cũng không có thể mua được khối băng, Nolan lấy một cốc nước đặt ở trong tủ lạnh, đem nhiệt độ tủ lạnh điều chỉnh đến thấp nhất.
Lục Trăn bưng nửa bên mặt, càng lúc càng hồng, càng lúc càng sưng, Lục ca ca trong lúc vô ý soi gương, nhìn thấy bộ dáng chính mình bán đầu heo, nắm lên một cái chén đập hướng Nolan, “Lần sau dám đánh mặt của tôi, tôi đem cậu cắt làm đôi.”
Hủy dung gì gì đó, thực sự quá đau khổ.
Quá không thể tiếp thu.
Nolan yên lặng nhận cái chén, phóng tới bên cạnh, phun ra hai chữ, “Đáng đời!”
Lục Trăn vô cùng phiền muộn, một bên lại vô sỉ hài lòng.
Nolan đem đồ của bọn họ mang lên tầng, chờ khi Nolan trở lại, thấy ánh mắt Lục Trăn như có điều suy nghĩ, tâm Nolan động “Làm sao vậy?”
“Cậu đối với nơi này rất quen a.” Lục Trăn thờ ơ nói, trang viên này cơ cấu kỳ thực thật phức tạp, đây là lầu chính, hai tầng cao, những địa phương khác tất cả đều là một tầng lầu, xanh hóa rất lớn.
Phòng bếp trong lầu chính cũng không phải là mở cửa, Lục Trăn chú ý khi tới đây là đóng cửa, nhìn bên ngoài cảm giác như một phòng ngủ, Nolan đứng dậy nói, tôi đi phòng bếp nhìn nhìn có khối băng hay không.
Sau đó, Nolan đẩy ra cái cửa này.
Bên trong chính là phòng bếp.
Lục Trăn lúc đó liền cảm thấy kỳ quái, lần đầu tiên Nolan tới nơi này, khẳng định tìm không được phòng bếp.
Thời gian Nolan lên lầu, Lục Trăn bất động thanh sắc, Nolan lại quen thuộc nơi này đến vậy, Lục Trăn nghĩ thầm, Nolan so với chính mình còn giống một người chủ nhân hơn, bố cục lầu chính này, Lục Trăn lúc trước dùng rất nhiều thời gian đến nghiên cứu, quen thuộc, miễn cho đi nhầm.
“Chỉ có mấy gian phòng mà thôi, quen thuộc cái gì?” Nolan nhàn nhạt nói, trong lòng cũng thanh tỉnh một ít, đúng vậy, Nolan không thể biểu hiện được quá quen thuộc, Lục Trăn này nha quá nhạy cảm, hơi chút không chú ý liền sẽ lộ tẩy.
Lục Trăn cũng không nói gì, Nolan đi phòng bếp, nước đã kết băng, Nolan gói kỹ vào khăn, cho Lục Trăn chườm đá, Lục Trăn mếu máo, có chút không tình nguyện, nhưng vẫn là chườm đá.
“Này trang viên là của anh?” Nolan hỏi.
“Ừ!” Lục Trăn nhàn nhạt nói, “Nguyên lai chủ nhân không phải tôi, chỉ bất quá, tôi là dưỡng tử của ông ta, kế thừa nhà gia sản thiên kinh địa nghĩa, huống chi, tôi trả giá gấp đôi để mua nó.”
Nolan khẽ cúi đầu, ở đây cho anh hồi ức, cũng không phải rất tốt, Nolan hận không thể giết chết thúc thúc của anh ta, biệt thự này vẫn giữ, Lục Trăn muốn làm cái gì? Nolan phát hiện, chính mình cũng không phải là rất hiểu Lục Trăn.
“Trong phòng này rất không có nhân khí có phải hay không?” Lục Trăn cười hỏi, giọng điệu rất bình thản.
“Không giống phong cách của anh.” Nolan thành khẩn nói, cái gì trong phòng này cũng không động tới, tất cả đều là nguyên lai bộ dáng, Lục Trăn mua nó, lại không có sửa chữa quá, bảo trì bộ dáng lúc trước.
Nolan hết sức tò mò, rất muốn tìm hiểu nguyên do, chỉ có thể làm bộ, cái gì cũng không biết bộ dáng hỏi, “Anh cùng nghĩa phụ của mình cảm tình rất tốt sao?”
Lục Trăn cười ha ha, Nolan cũng không ngờ được Lục Trăn đột nhiên cười to.
Cười đến đường hoàng, bừa bãi.
Hình như trong đêm tối, như cánh con dơi.
Đen sẫm, kiêu ngạo.
Lại mang theo vài phần ác độc.
“Cảm tình tốt?” Lục Trăn cười đến vô pháp ức chế, “Đúng vậy, chúng tôi cảm tình rất tốt, hồi bé tôi cùng ông ấy ngủ trên một cái giường a, cảm tình thế nào không tốt.”