“Chị nghe nói tình huống của anh ta, Lục Trăn lúc đó bị thương rất nghiêm trọng, có thể sống, đã rất không dễ dàng, hiện tại anh ta đứng lên, tự nhiên sẽ có người sấp xuống.”
“Chỉ là, thiếu tá quan hệ với anh ta rất đặc thù, anh ta trái lại phải cẩn thận một ít, ngày sau có thể sẽ có biến.”
...
Hạ Thanh nói, “Em biết, vấn đề này em có nghĩ qua, cũng có chuẩn bị.”
“Phiền chết lão tử, cho nên nói, trên đời không thể làm chính là cùng địch nhân hợp tác, còn có cùng địch nhân nói cảm tình.”
Hạ Thần Hi mỉm cười nói, “Có thể khi chúng ta là bằng hữu, có lẽ không ít, có thể địch nhân của chúng ta, trên đời cũng không thấy nhiều, yêu địch nhân, cũng là một chuyện rất đơn giản.”
Hạ Thanh, “...”
Cô là không thể nào hiểu loại việc ngốc này.
“Chị, chị đã quyết định muốn đi nước Mỹ một chuyến, lúc nào đi?”
“Dưỡng tốt thân thể, được mười ngày tám ngày đi.” Hạ Thần Hi bảo thủ dự đoán.
“Mười ngày tám ngày là được sao? Không phải nói sinh con muốn ở cữ sao?” Cố Thất Thất tò mò hỏi, cô vẫn cảm thấy nữ nhân sinh con muốn ở cữ, nhất định rất khó chịu.
“Dựa vào thân thể của tôi, mười ngày không sai biệt lắm toàn dưỡng được rồi.” Hạ Thần Hi nói, “Nếu là một tháng muốn tôi chết a, năm đó tôi sinh bảo bối, ngày thứ ba liền đi làm việc.”
Hạ Thanh dựng thẳng lên ngón cái, “Phía dưới lớn như vậy một ngụm mấy ngày thì tốt rồi a?”(ý nói bảo bối lớn xong chui ra)
“Có thể không nói ác tâm như vậy sao?”
Hạ Thanh le lưỡi.
“Chị, chị đặt tên tiểu cháu ngoại trai sao?”
“Gọi Đường Hạ Cảnh.”
“Ai đặt tên a?” Hạ Thanh rất ghét bỏ.
“Gia gia nó đặt.”
“Nhà giàu mới nổi, không văn hóa.” Hạ Thanh châm chọc.
Hạ Thần Hi cười, “Rất tốt, Hạ Thiên, Hạ Cảnh, Hạ Thiên Hạ Cảnh, nhớ kỹ thật tốt.”
Hạ Thanh lại châm chọc, “Không theo đuổi.”
Cố Thất Thất nói, “Tên không quan trọng, kêu thuận miệng là được.”
Hạ Thanh cùng Cố Thất Thất ngày thứ ba liền đi, cũng không kịp cùng Hạ Thần Hi ăn một bữa cơm, đi rất vội vàng, Đường Bạch Dạ gọi điện thoại cho An Tiêu Dao, một năm này có một chút đi lại, cũng chơi thân, huống hồ Lý Hoan Tình ở thành phố A, bọn họ qua lại cũng nhiều, một năm này trái lại rất quen thuộc.
An Tiêu Dao nghe nói bọn họ sinh con trai, chúc mừng bọn họ.
Mục Vân Sinh cùng An Tiêu Dao bọn họ so với Đường Bạch Dạ đều nhỏ hơn mấy tuổi, bọn họ xuất đạo rất sớm, mười một mười hai tuổi liền bắt đầu ở Bắc Phi lăn lộn, cho nên thành danh muốn lâu một chút, trên thực tế, niên kỷ đều rất nhỏ.
Hạ Thần Hi nói muốn đi qua thăm Lục Trăn, An Tiêu Dao hỏi thăm ý kiến Lục Trăn, không có phản đối, Lục Trăn đã khôi phục tương đối, trên cơ bản giải độc, người cũng trở nên rộng rãi hơn, không giống trong lúc cai nghiện tối tăm như vậy.
Bọn họ trái lại rất muốn nhìn Hạ Cảnh một chút, chỉ là tiểu hài tử không thích hợp đi đường dài, Hạ Thần Hi liền bỏ đi ý niệm này.
Hạ Thần Hi ở bệnh viện ở ba ngày trở về nhà tĩnh dưỡng, cô sữa rất ít, trên cơ bản không đủ cho tiểu gia hỏa, Đường gia tìm một người nhũ mẫu, sau khi Hạ Thần Hi mang thai cũng không thấy béo, cũng không sữa, ăn thật nhiều thức ăn cũng vô dụng.
Đây là trời sinh, trừ lúc vừa sinh ra mấy ngày có sữa cho đứa nhỏ, sau đều là vú em cho sữa, điểm này...