"Kia Đường tổng làm sao bây giờ?"
"Anh ta và tớ có quan hệ gì." Hạ Thần Hi nhàn nhạt nói, cũng không quản cái gì, Đường Bạch Dạ, sống chết của anh ta cô cũng không biết, biến mất nhiều ngày như vậy, bóng dáng cũng không thấy.
Điện thoại nhắn lại cũng không.
Cô không quản được anh ta!
Tiêu Tề vốn muốn tới đón cô, Hạ Thần Hi lại muốn lái xe, không muốn ngày mai lại qua lấy xe, Tiêu Tề cho cô địa chỉ, Hạ Thần Hi liếc mắt một cái, hơi nhíu mày, hình như là nhà riêng... Con đường này có chút xa lạ.
"Hạ tiểu thư, lại đi hẹn hò." Lâm Lâm cười hỏi. Hạ Thần Hi ừ một tiếng, nói một tiếng tạm biệt, nói lên Lâm Lâm cũng rất có ý tứ , thời gian chỉ có bọn họ, cô rất khách khí, luôn luôn gọi cô Hạ tiểu thư.
Ở phòng làm việc lại gọi Thần Hi, làm cho rất thân mật.
"Có vị hôn phu thật tốt, mỗi ngày cũng có thể ăn bữa tối lãng mạn, Đường ca ca cũng mau trở lại , chúng ta cũng có thể cùng nhau ăn bữa tối dưới ánh nến, tôi biết một nhà hàng Tây ăn rất ngon, có muốn tôi đề cử với các người không?”Lâm Lâm cười hỏi.
Hạ Thần Hi nói, "Không cần, đa tạ."
Hạ Thần Hi lái xe, rời khỏi bãi đỗ xe.
Vừa lái xe vừa gọi cho con trai một cú điện thoại, để bé không cần chờ cô ăn tối, Hạ bảo bối bận, vừa lúc không có thời gian làm bữa tối, biết cô cùng Tiêu Tề một chỗ, căn dặn cô mười giờ phải trở về.
Hạ bảo bối tuyệt đối là con trai hiếu thuận.
Trong lòng bé hi vọng Hạ Thần Hi cùng Đường Bạch Dạ có thể yêu nhau, thành một gia đình. Nhưng bé sẽ không cưỡng chế yêu cầu bọn họ nhất định phải chung một chỗ, loại chuyện này thì không cách nào miễn cưỡng.
Chỉ cần là quyết định của Hạ Thần Hi, bé sẽ ủng hộ.
Huống hồ, Tiêu Tề đích xác có ý.
Anh ta tôn trọng Hạ Thần Hi, không có cường ngạnh mà đem Hạ Thần Hi mang đi, cũng chưa từng thương tổn mẹ bé.
Hạ bảo bối rất yên tâm.
Tiêu Tề sẽ không làm thương tổn mẹ bé, vậy bé chỉ có thể mở một mắt nhắm một mắt.
Chỉ là thân phận bọn họ có chút không tiện mà thôi.
Hạ Thần Hi theo hướng dẫn chỉ dẫn tới nhà Tiêu Tề, đó là một dãy biệt thự, tiếp qua một cái chợ chính là thương nghiệp nổ danh, đây coi là phố xá sầm uất, nhưng lại rất yên tĩnh, rất có nhã ý...
Tiêu Tề đã chờ Hạ Thần Hi ở cửa.
Mặc một bộ áo sơ mi xanh da trời, quần màu đen, tao nhã lóa mắt, như một pho tượng hoàn mỹ, trên cổ tay đeo đồng hồ kim cương màu lam đồng phối vô cùng tốt, Hạ Thần Hi mỉm cười, chào hỏi, đem xe dừng ở một bên.
"Thật ngại, trên đường có chút tắc." Hạ Thần Hi mỉm cười.
"Anh mới ra chờ em.” Tiêu Tề cười nói, mang theo Hạ Thần Hi vào biệt thự.
Biệt thự này không tính lớn, kiểu Âu, trang nhã.
"Đây là nhà anh?"
"Đúng, anh đến thành phố S, hơn phân nửa thời gian ở đây.”
"Rất tốt."
Tiêu Tề mang cô vào biệt thự, Hạ Thần Hi cởi áo khoác, đem túi xách cùng áo khoác để ở một bên, vốn tưởng rằng biệt thự sẽ có người xử lý, không ngờ không thấy người hầu, chỉ có Tiêu Tề một người, biệt thự một hạt bụi nhỏ cũng không có.
Chẳng lẽ anh ta dọn dẹp?
Tiêu Tề thoạt nhìn, tuyệt đối không thể làm gia vụ.(ý làm việc nhà)
"Anh không thuê người hầu, biệt thự lớn như vậy chính mình quét tước?"
"Có người quét tước." Tiêu Tề nhàn nhạt nói, "Chỉ là, tối nay anh hẹn em, em tự nhiên sẽ không nhìn thấy tạp vụ.”
Hạ Thần Hi cười.
Tiêu Tề nói, "Em ngồi một lát, lập tức là có thể ăn cơm ."
Anh ta nói , đi hướng phòng bếp, Hạ Thần Hi kinh ngạc, phòng bếp là mở ra, cô ở phòng khách có thể nhìn thấy, quả thực không thể tin tưởng, Tiêu Tề xuống bếp? Như vậy cũng tốt so với Đường Bạch Dạ là người đàn ông tốt không thể tưởng tượng nổi.