Đi thẳng vào vấn đề luôn luôn là phong cách của Nolan.
"Tôi nghe người tổ chức hành động nói, tối hôm qua thiếu chút nữa bắt anh."
Lục Trăn cười, "Cậu liền nghe bọn họ thổi đi, muốn bắt đến ca ca, bọn họ còn lâu."
Nolan khóe môi vung lên, đúng vậy, bắt được Lục Trăn phải nghĩ, bọn họ đích xác còn chưa đủ đạo hạnh, dù cho lúc đó anh không ngăn cản người tổ chức hành động, bọn họ đi vào cũng tìm không được Lục Trăn, anh này tinh, kia như vậy dễ dàng bị nắm.
"Nguyên lai tìm tôi uống một chén là muốn hỏi thăm tình báo a, tôi lại không có tin tình báo gì cho cậu a." Lục Trăn cười nói, "Các anh cùng chung tài nguyên, bên cạnh tôi có một tiểu mỹ nữ nằm vùng, chúng tôi nói chuyện gì anh hẳn là rất rõ ràng."
"Là rất rõ ràng, bởi vì tôi đã nghe lén." Nolan nhàn nhạt nói, Lục Trăn mắt mở to, phảng phất có một chút không thể tưởng ra, Nolan nghĩ thầm, thực sự là quá có thể giả trang, quả thực mau sẽ thành tinh.
Anh không tin, Lục Trăn không biết anh ở đó.
Lục Trăn uống một ly rượu, "Muốn hỏi cái gì?"
"Bor vẫn cường điệu, anh có năm vạn hàng trữ hay không, anh nguyên bản cũng chỉ có một vạn, anh thế nào lừa dối người khác mua năm vạn?" Nolan hỏi.
"Chúng tôi làm ăn, ra càng lớn, lợi nhuận cũng càng lớn, đương nhiên là càng nhiều càng tốt." Lục Trăn nói, "Anh ta có thể nuốt trôi bao nhiêu, tôi cũng có thể bán được bao nhiêu, đương nhiên càng nhiều càng tốt."
"Thế nào tôi cảm giác, anh lừa tiền mọi người."
"Ảo giác, tuyệt đối là lỗi của cậu cảm thấy." Lục Trăn nói, "Tiểu sinh chính trực thiện lương, phối hợp cảnh sát, tuân thủ quy tắc giao thông, không biết nhiều an phận, cậu tại sao có thể oan uổng tôi lừa tiền anh ta đâu?"
Nolan chân mày vừa nhảy, lời này anh cũng dám nói ra khỏi miệng, thật là da mặt dày.
Lục Trăn một điểm đều không cảm thấy lời này rất lạnh, trái lại cảm thấy rất tốt, cảm giác coi như không tệ, làm Nolan cười đến vô cùng xán lạn,làm Nolan muốn nói một câu nói cũng không nói nên lời, trực tiếp ăn uống nghỉ ngơi.
Nghị luận, Nolan cho tới bây giờ không phải là đối thủ của Lục Trăn.
Nolan uyển chuyển từ chối lại trở về, một mình uống rượu, không nói tiếp, trái lại Lục Trăn nghĩ thầm, anh tối hôm qua, dự đoán nhìn thấy anh lúc nói chuyện làm ăn sẽ làm cái chuyện tốt gì, Lục Trăn có chút...
Mất hứng.
Anh không muốn Nolan biết, cuộc sống bình thường của anh là dạng gì.
"Gần đây tiểu sinh đi chỗ nào, cậu liền theo tới chỗ nào, sẽ bắt được cáitài liệu gì?" Lục Trăn cười hỏi.
"Chúng tôi cũng không phải anh, là Bor, anh vừa mới cùng Bor cùng một chỗ." Nolan nói, Bor quá khôn khéo giảo hoạt, hôm qua cũng không có chứng cứ có thể bắt hắn, chỉ có thể thả người, súng ống đạn dược người tổ hành động đều nhanh muốn giận điên lên.
Nếu thật muốn bắt Bor, thuận theo điều kiện Lục Trăn, dự đoán hôm nay cũng mau sụp.
"Nói như vậy, chỉ cần tôi không cùng Bor cùng xuất hiện, cậu liền sẽ không xuất hiện ở bên cạnh tôi?" Lục Trăn cười hỏi.
Nolan trầm sắc mặt, "Anh cứ như vậy tôi nghĩphải rời xa khỏi tầm mắt anh?"
Lục Trăn thoải mái mà dựa vào sô pha, khẽ nói, "Cậu biết, tôi cũng không phải là thích như vậy."
"Anh đã không thích tôi xuất hiện ở bên cạnh anh, vì sao anh muốn ở thế giới của tôi tùy ý ra vào, anh hỏi tôi có nguyện ý hay không sao?" Nolan trầm giọng hỏi, mơ hồ dẫn theo một tia lửa giận, Lục Trăn biết, anh chọc giận tới Nolan.