"Em suy nghĩ một chút, nửa năm đủ rồi, không đủ chơi nữa a." Đường Thành Nam hạnh phúc, nhìn bộ dáng nhị thiếu Đường gia vô tâm vô phế vui tươi hớn hở như thế, đỉnh đầu Đường Bạch Dạ đều phải bốc khói, lão tử trăng mật mới nửa tháng, chú muốn nửa năm????
Đường Nhất Phong vẫn tương đối săn sóc người, "Nhị ca, điều này không tốt, công việc của anh ai sẽ thay thế a."
Đường Thành Nam mãn bất tại hồ(không vui) nói, "Dù sao cũng nói tôi là phế vật, tôi ở công ty vướng chân vướng tay, không như đi thẳng thắn một chút, các người bớt lo, chỉ cần các người đúng hạn đem tiền gửi vào tài khoản của tôi thì tốt rồi."
Đường Bạch Dạ cùng Đường Nhất Phong cảm thấy, cơm ăn này ăn không vô nữa.
Hai huynh đệ đồng thời no rồi, ăn không vô nữa.
Đồng thời là huynh đệ, vì sao mọi người là có thể quá tiêu dao được như vậy?
Hạ Thần Hi dở khóc dở cười, trái lại rất nể tình cùng ăn, nói chuyện phiếm mới biết Trình Lam là học muội của cô, chậc chậc lấy làm kỳ diệu, Trình Lam cũng một ngụm học tỷ làm cho đặc biệt ngọt ngào, Hạ Thần Hi đều có chút ngoài ý muốn.
Trình Lam cũng thật bất ngờ.
Đường phu nhân trái lại rất thích Trình Lam, các nam nhân không quan hệ, nữ nhân luôn luôn làm bầu không khí, Trình Lam cũng bắt đầu nói nhiều hơn, trò chuyện cũng không tệ lắm.
Đường Thành Nam quyết đoán cảm thấy sau này muốn bợ đỡ đại tẩu cùng a di (mẹ kế).
Bị đánh sẽ có người nói chuyện giúp.
Thế là, Đường Thành Nam bắt đầu dỗ ngon dỗ ngọt siêu thị mua một tặng một dâng tặng, gần như là không lấy tiền, đem Đường phu nhân cùng Hạ Thần Hi khen được chỉ có trên trời, mọi người khó có thế gặp mấy lần, khen được hai người mở cờ trong bụng.
Không quan tâm ngươi là dạng nữ nhân gì, tất cả đều thích được người khen.
"A di, cha con đem tài khoản ngân hàng của con đóng băng lại, dì xem..."
"Được rồi, được rồi, dì một hồi liền nói với ông ấy, ngày mai sẽ tan băng." Đường phu nhân nói.
Đường Thành Nam lại nhìn về phía Hạ Thần Hi, "Chị dâu, hôm nay em vay ca ta một khoản tiền, chị xem..."
"Không phải là mua vài cuốn sách thôi, không có việc gì, không cần trả." Hạ Thần Hi vung tay lên, vô cùng hào sảng.
Trình Lam nói, "Chị dâu, chúng em..."
Trình Lam muốn nói, chúng em bá bạo dùng thẻ của đại ca, Đường Thành Nam liền nắm tay Hạ Thần Hi, "Chị dâu, chị thực sự là người tốt a, nhớ cùng đại ca nói a."
"Yên tâm."
Trình Lam ở một bên áy náy không được, Đường Thành Nam tâm đóa hoa tránh đi.
Chờ Đường Bạch Dạ nhận được thẻ tín dụng đã là một khoảng thời gian, mặt đều đen, đợi anh ta tìm người đòi tiền, nhị thiếu lẽ thẳng khí hùng nói, đó là chị dâu nói không cần trả, đưa cho tôi lễ vật kết hôn.
Đường Bạch Dạ tức giận muốn hộc máu, bá bạo lão tử một cái thẻ, trở thành lễ vật chú kết hôn?
Anh hỏi lại Hạ Thần Hi, xác định người này không có nói láo, liền dậy lên lửa giận a.
Ăn một người câm mệt.
Tiết Giai Vân vẫn do dự, không biết nên thế nào nói cho Lâm Nhiên chân tướng, chuyện của Trầm Lộ Lộ, do cô nói ra, hình như có chút không thỏa đáng, chỉ là, cô lại không cam tâm để Lâm Nhiên vì việc này, suốt ngày sầu khổ.
Cô do dự mãi, lúc chạng vạng Lâm Nhiên đến nhà trọ bên này.
Công ty Lâm thị đang ở phụ cận, anh ở đây có một nhà trọ, làm việc mệt mỏi đều ở nhà trọ nghỉ ngơi, về nhà cũng lãng phí thời gian, Lâm Nhiên vừa mới tan tầm, trở về rửa mặt chải đầu thay quần áo, đang muốn đi tìm cô, Tiết Giai Vân chủ động đưa tới cửa đến, anh tự nhiên hoan nghênh.
"Thế nào tới?"
"Không chào đón em a?" Tiết Giai Vân cười, có chút bướng bỉnh, "Hay là anh giấu cái gì?"
"Anh có thể giấu cái gì, tối đa chính là kim ốc tàng kiều, vào đi." Lâm Nhiên cũng phối hợp để cho cô đi vào, đóng cửa.
Nhà trọ này cô không phải là lần đầu tiên đến...