Đã qua thời gian tám năm, cảnh vẫn còn nhưng người thì mất, những kí ức về quá khứ của Thần Hi trước kia cô cũng không nhớ nên đã đem lòng yêu Đường Bạch Dạ thật sâu lại còn sinh cho anh một baby hết sức đáng yêu.
Chẳng những thế họ còn chuẩn bị tổ chức một lễ cưới thế kỉ vào thời gian sắp tới.
Thực sự điều này làm Thần Hi vô cùng muốn cười! ! !
Cho dù là quên mất, hoặc không có đoạn hồi ức trước kia thì giữa bọn họ, vẫn có nhiều ngăn cách bởi vì trên tay hai người đã thấm quá nhiều máu của những anh em đã hi sinh của hai thế lực , với lại Đường Bạch Dạ rất hận An Kỳ, hận đến tận tám năm, nếu như cô không giết Lâm Tình thì bọn họ vẫn còn cơ hội để đến với nhau .
Nhưng không, cô lại là người giết chết Lâm Tình, chỉ bởi vì thân phận An Kỳ này mà con đường tình yêu của hai người đã mãi mãi bị chặt đứt..
Hạ Thần Hi rất rõ Đường Bạch Dạ hận An Kỳ đến mức nào, chỉ vì một tin tức giả do Tiêu Tề tung ra để lừa anh cũng có thể làm anh bay sang nước ngoài ngay lập tức, cái gì cũng không quan tâm, nếu biết cô là An Kỳ, Bạch Dạ tất nhiên sẽ hận cô đến chết, nói không chừng anh ấy sẽ hối hận khi đã quen biết một người như cô.
Hạ Thần Hi trong lòng đau như có ai đó khoét một lỗ lớn trong tim , đau đớn ùn ùn kéo đến và lan ra toàn bộ cơ thể.
Đầu đau như muốn nứt ra.
Trong lòng như có ngàn lưỡi dao nhỏ khứa vào vô cùng thống khổ, máu tươi chảy đầm đìa như muốn phá hủy tất cả mạch máu, bao phủ toàn bộ người cô.
Làm ra sự việc giết người như vậy tất nhiên bản thân sẽ nhận lại báo ứng thích đáng .Vì người đời vẫn thường nói nhân quả là tuần hoàn mà.
Hạ Thần Hi tâm tàn như tro nguội, đau đến tê tâm liệt phế, còn Đường Bạch Dạ tâm đau cũng chẳng khác cô là mấy có thể còn nhiều hơn chứ không kém , Đường Bạch Dạ đã có chuẩn bị tâm lý từ trước, nhưng cũng không thể tiếp thu, càng không cách nào có thể tiếp sự thật việc Hạ Thần Hi chính là An Kỳ, anh không gượng dậy nỗi khi biết được sự thật này, anh đã từng không hiểu vì sao giữa anh và Thần Hi lại có một đoạn tình cảm và sinh ra một Hạ bảo bối đáng yêu như thế mà bản thân cũng không biết.
Nếu Hạ Thần Hi là An Kỳ thì tất cả những thắc mắc đã có câu giải đáp rồi.
Đường Bạch Dạ đã tìm kiếm An Kỳ rất nhiều năm nhưng vẫn không tìm thấy cô , phụ nữ bên cạnh anh nhiều đến nỗi không thể nào đếm hết được nhưng anh vẫn mãi không thể nào quên người con gái tên An Kỳ Nhi này vì người này đã gián tiếp làm hại anh thiếu chút nữa mất đi tất cả nên anh vô cùng hận và căm thù cô.
Lần đầu tiên khi Đường Bạch Dạ gặp Hạ Thần Hi đã cảm thấy cô rất quen, bởi nụ cười của cô rất giống người anh hận An Kỳ.
Cho dù gương mặt đã thay đổi , nhưng nụ cười kia cũng không có thay đổi.
Vẫn tươi đẹp như xuân.
Bạch Dạ cũng không phải là chưa từng hoài nghi tới, anh thậm chí đã từng tra xét qua, kết quả phát hiện là không phải, chính bản thân anh cũng rất hài long đối với kết quả như thế, từ đó trong lòng không còn nghi ngờ gì nữa , cho dù biết trong đó còn có rất nhiều điều đáng nghi, nhưng anh vẫn không để tâm mà cho việc ấy qua đi.
Bởi vì trong tiềm thức của anh không nghĩ Hạ Thần Hi chính là An Kỳ.
Người con gái anh hận tám năm.
Người con gái này đã giết chết Lâm Tình, tìm cách tiếp cận anh, gián tiếp hại chết vô số anh em của Đường môn. Mà bây giờ, bản thân anh lại yêu cô, muốn cùng cô sống đến cuối đời.
Quá khứ đã như thế bây giờ nên tính thế nào cho phải đây?
Đường Bạch Dạ sao có thể xem như không có việc gì, coi như chuyện gì cũng chưa từng xảy ra.
Lâm Nhiên cùng Vân Dật trầm mặt, nếu nói Hạ Thần Hi chỉ là người giết Lâm Tình, bọn họ chỉ cho rằng là chuyện giữa Hạ Thần Hi cùng Đường Bạch Dạ , các anh chỉ là người bên cạnh nên không tiện nhúng tay vào, cũng sẽ không làm bất cứ chuyện gì.
Nhưng nếu Thần Hi là An Kỳ, là người gián tiếp hại nhiều anh em Đường Môn của bọn họ chết thê thảm như vậy thì không thể xem như chưa từng có chuyện gì phát sinh được.
Việc nhiều anh em của Đường môn chết như thế là một khoảng sổ sách nợ cần phải đòi lại, ba người bọn họ đều ghi tạc trong lòng, Vân Dật cùng Lâm Nhiên cũng rất hận An Kỳ, chỉ là không hận khắc sâu như Đường Bạch Dạ, bởi vì trong lúc Đường Bạch Dạ nhất thời sơ xuất nên tạo thành hậu quả lớn như thế , nhưng hôm nay, bọn họ đã biết hung thủ là ai, sao lại có thể chịu để yên cho người đó.
Theo như lời Tiêu Tề kể hết lại tất cả những sự viêc năm đó, từng hình ảnh lại hiện lên rành rành trước mắt ba người bọn họ như ,mưa tanh gió máu , khắp nơi đều là thi thể, máu chảy thành sông, trong lòng mỗi người đều là một nỗi đau vô cùng lớn,sự việc của tám năm trước chỉ là thất bại của ba người bọn họ mà thôi, mãi mãi là một vết thương do gai trong lòng tạo ra không bao giờ lành .
Mà nguyên nhân chính tạo thành hậu quả lớn như vậy đó chính là Hạ Thần Hi.
Đường Bạch Dạ một chút cũng không thể nào thuyết phục chính mình, quên tất cả những chuyện đã qua, thông cảm cho tất cả những sai lầm của Hạ Thần Hi, cũng không cách nào thuyết phục chính mình, tha thứ cho Hạ Thần Hi.
Anh cự tuyệt việc tha thứ cho Hạ Thần Hi.
Bởi vì chuyện này đã bị vạch trần trước mặt hai người anh em tốt nhất của anh.