Hạ Thần Hi thiếu chút nữa nhảy lên, kỳ thực, cô đã ở suy nghĩ ai có dũng khí như thế cưới Hạ Thanh. Cô ở vương bài thấy, khả năng tối đa chính là gả cho người Vương Bài, Hạ Thần Hi chỉ nghĩ qua một khả năng.
"Chị nghĩ em kết hôn với Cố Thất Thất..."
Hạ Thanh: "..."
Hạ Thanh đột nhiên cảm thấy suy đoán của chị cô này kỳ thực càng đáng tin một ít, thực sự là làm người ta thập phần suy đoán vui vẻ a, Hạ Thanh cảm giác khả năng mình kết hôn với Cố Thất Thất so với khả năng kết hôn với An Tiêu Dao muốn lớn hơn.
"Đừng nói nữa..." Hạ Thanh phất tay một cái, đem chuyện đã xảy ra nói đơn giản một lần, Hạ Thần Hi âm thầm kinh ngạc, đối An Tiêu Dao bội phục quả thực không thể dùng ngôn ngữ để biểu đạt, thực sự quá lô-cốt.
" An Tiêu Dao không cùng em trở về tảo mộ?"
"Mấy ngày nữa anh ta tới." Hạ Thanh nói, chính cô trước cấp khó dằn nổi nên đã trở về.
Hạ Thần Hi gật gật đầu, mặc dù rất giật mình, cô đối với em rể này rất hài lòng,cô cũng không cần hỏi An Tiêu Dao đối Hạ Thanh có được không. Nếu như Hạ Thanh thực sự kết hôn, Hạ Thần Hi lo lắng chính là Hạ Thanh đối An Tiêu Dao có được không, chứ phải An Tiêu Dao đối Hạ Thanh có được không.
"Chị kết hôn thực sự là quá nhàm chán,chị sao có thể vượt qua nhiều ngày buồn chán như vậy, em kết hôn không được ba ngày liền phiền chết." Hạ Thanh hỏi,chị cô có thời gian buồn chán gì không.
Cả ngày không có việc gì làm
Nam nhân với Hạ Thanh mà nói, chỉ là lãng phí thời gian, cô thà rằng hòa cùng trời đất. Thời gian qua cũng mau.
Vấn đề này, Hạ Thanh nghĩ Hạ Thần Hi cùng cô nhất định có tiếng nói chung.
"Chị không cảm thấy buồn chán a." Hạ Thần Hi nói: "Chị muốn chăm sóc Hạ Cảnh, còn phải đi làm, lại còn họp, còn muốn học tập, lại muốn vẽ bản thiết kế, có rất nhiều chuyện làm, chị hận không thể cả ngày mọc ra thêm hai đôi tay,một ngày có thể nhiều ra đến mười mấy tiếng đồng hồ, chị sao có thể cảm thấy buồn chán?"
Hạ Thanh lặng yên xoay mặt qua, chẳng lẽ thực sự chỉ có cô cảm thấy hôn nhân buồn chán cực độ sao?
" Công việc Vương Bài bề bộn như vậy, em tự mình có thể tìm một chuyện làm a. Nói thí dụ như,em không phải là thích súng ống sao? Em có thể đi tới trụ sở của bọn họ giúp bọn họ huấn luyện học viên, thao luyện bọn họ sẽ có nhiều cảm giác thành tựu." Hạ Thần Hi cho Hạ Thanh một đề nghị không tệ.
Đề nghị này, Cố Thất Thất cũng từng nói qua, tương đối mà nói, một chức danh huấn luyện đối Hạ Thanh mà nói là một lựa chọn tốt.
Có Hạ Thanh huấn luyện mặc dù là ác mộng đối với học viên, nhưng giúp đỡ cũng nhất định áp lực rất lớn.
"Tôi không muốn cấp hiệu lực vương bài, năm đó giết được chết đi sống lại, hiện tại biến hóa nhanh chóng thành huấn luyện bọn họ, cảm giác không quá thoải mái." Hạ Thanh ăn ngay nói thật có chút buồn bực, chẳng lẽ không có chuyện gì khác thích hợp cho cô làm sao?
"Em cũng đã gả cho An Tiêu Dao, loại hình thức này liền bỏ qua, dù cho em không cho hiệu lực vương bài. Từ lúc em cùng An Tiêu Dao được cứu ra, bọn họ đã tự động đem em hòa nhập vào vương bài còn không bằng đem tội danh chứng thực." Hạ Thần Hi nói, giọng điệu rất bình thản, nhìn ra được, đối với chuyện Hạ Thanh bị bắt canh cánh trong lòng.
"Em thật giống như rất không thích..."
"Không sai, là em không thích." Hạ Thần Hi nói: "Ấn tượng quá kém, cũng có các loại nguyên nhân, lại nói người thân cận nhất của em cùng bọn họ đều là kẻ thù, em thế nào thích được."
"Đúng rồi, nếu thực sự em cảm thấy buồn chán, không có việc gì làm, sinh đứa nhỏ đi."