Hạ Thần Hi: "... Mammy không muốn con để đầu trần."
Hạ bảo bối đánh thương lượng: "Cái kia là tóc húi cua?"
Hạ Thanh: "..."
Vì sao hai mẹ con thời gian dài không có trò chuyện không thấy mặt, khi gặp liền thảo luận vấn đề hình tượng này a, chuyện này thực sự rất trọng yếu sao? Còn có, chị đối với đứa nhỏ đã mười tuổi một mà nói, đầu trần cùng kiểu tóc đẹp trai có khác nhau sao?
"Chị, em cảm thấy vẫn là nên để đầu trần đi, so với chỉnh lại được quá suất sẽ bị tiểu cô nương trên đảo thông đồng bắt đi,chị nuôi tám năm, không chừng cứ như vậy rời tay a. Trên đảo này, cô nương đa số đều bưu hãn, Hạ bảo bối muốn mang về cho chị một cô nương mạnh mẽ, đây không phải là muốn chọc giận chết chị sao?" Hạ Thanh chân thành đề nghị: "Tốt nhất bảo trì hình tượng trắng trắng nộn nộn, như vậy sẽ không có người để ý con."
Hạ Thần Hi: "..."
Hạ bảo bối: "... Ngạch, dì nhỏ,dì nghĩ thật xa a..."
Hạ Thần Hi bỗng nhiên có nguy cơ cảm giác chính mình bồi dưỡng tốt một đứa con trai như vậy giao cho bọn họ, kết quả không được một năm liền chỉnh tàn, còn tiễn một người đầu trọc, hơn nữa, thật bị thông đồng đi rồi làm sao bây giờ a?
Thiếu niên vừa mới lớn nhiệt huyết tứ phương, dễ dàng bị tiểu cô nương thông đồng.
"Không cho phép thông đồng tiểu cô nương, có nghe thấy không, con là ép duyên, vợ là do mẹ chọn." Hạ Thần Hi hạ mệnh lệnh.
Hạ bảo bối kính chào theo nghi thức quân đội: "Tuyệt đối không thông đồng tiểu cô nương."
Tiểu cô nương hà tất cùng Hạ bảo bối thông đồng, mà nếu có thông đồng, này Hạ bảo bối cũng không thể khống chế.
Hạ Thanh nghĩ đến Lục Trăn, lại thêm một câu: "Cũng không thể thông đồng với tiểu tử, bị tiểu cô nương thông đồng đi còn có thể lý giải, nếu như bị tiểu tử thông đồng đi rồi, mẹ con sẽ khóc a.."
Hạ Thần Hi: "..."
Hạ bảo bối: "..."
Hạ Thanh cảm giác mình lo lắng là thập phần có lý do: "Con xem Lục Trăn cứ như vậy đi sai lệch, dì mấy ngày hôm trước ở cao ốc lý còn nhìn thấy tứ đối đâu, đều là đặc công đảo ra tới,có thể thấy phong thủy nam nhân vuơng bài có lợi làm cơ, nam nhân còn nhiều như vậy, sớm chiều ở chung chừng mười năm, không có chuyện tình cũng phát triển ra chuyện tình, nếu không vấn đề sinh lý giải quyết như thế nào a, luôn luôn dùng tay chính mình giải quyết khẳng định khó chịu, nếu muốn giúp lẫn nhau đánh pháo gì gì đó rất dễ dẫn ra hỏa."
Hạ Thần Hi đen mặt, cẩn thận suy nghĩ một chút, Hạ Thanh nói xong vô cùng có đạo lý a.
Quân đội tuyệt đối có lợi làm cơ, tài nguyên nhiều như vậy, cộng đồng ngôn ngữ cũng nhiều, cùng nhau tắm tắm đánh pháo gì gì đó, dần dà thành thói quen a.
"Mammy, mẹ đang suy nghĩ gì a..." Hạ bảo bối vừa nhìn mặt Hạ Thần Hi liền biết mẹ đang suy nghĩ gì, Hạ bảo bối vừa vô tội vừa đáng yêu oán giận: "Hai người xác định ngay trước mặt con chín tuổi bàn chuyện gì làm cơ a, bắn pháo a là một chuyện rất bình thường? “Tiểu bảo bối” của con có lớn lên đâu hai nguời suy nghĩ nhiều đi?"
"Sớm muộn cũng lớn lên thôi." Hạ Thanh quyết đoán tiếp nhận nói.
Hạ bảo bối: "..."
Hạ bảo bối vì sao có một loại cảm giác muốn đem mammy cùng dì nhỏ cách ly?
Hạ Thần Hi trầm ngâm nói: "Uh, mặc dù tài nguyên nhiều, tính khả năng phát triển cũng cao, thế nhưng nhất định không thể đói bụng ăn quàng, dù cho làm cơ cũng phải có trình độ giống Lục Trăn, không phải trình độ này không ở trước mặt của mẹ dẫn theo."
Hạ Thanh: "..."
Hạ bảo bối: "..."
Bảo bối rất rối rắm, đây thật là đối thoại bình thường của mẹ con sao???