Ba người ở sân chơi ăn bữa tối, và xem các tiết mục biểu diễn.
Buổi tối người càng nhiều, uống rượu thỏa thích, nên người có thể uống cơ hồ đều tụ tập đến quảng trường, có rất nhiều hoạt động cảm giác mạnh.
Hạ Thần Hi nhìn không hăng hái lắm, mọi người cảm thấy mạo hiểm, cô chỉ cảm thấy bình thường, hơn nữa có thể nhận ra vấn đề của người khác, có Đường Bạch Dạ dẫn Hạ bảo bối đi chơi, cô trái lại không sao cả.
Mãi cho đến chín giờ, mấy người mới về nhà.
Đường Bạch Dạ đem hai mẹ con đưa đến dưới lầu, Hạ bảo bối rất có lễ phép cùng Đường tiên sinh nói cám ơn.
"Đường tiên sinh, hôm nay cám ơn chú."
"Chút lòng thành, sau này muốn đi đâu chơi, chú đưa đi."
"Oa, tài xế của cháu nhất định là cao nhất toàn thành phố ."
Đường Bạch Dạ cũng cười, Hạ bảo bối đi trước đến phòng khách, bé là đứa nhỏ rất thức thời, Đường Bạch Dạ nói, "Hạ Thần Hi, hôm nay cô hài lòng không?"
Hạ Thần Hi gật đầu, rất vui vẻ.
Điều quan trọng nhất là, bảo bối hài lòng, cho nên cô càng vui vẻ hơn.
Đường Bạch Dạ nhàn nhạt nói, "Tôi cũng rất vui vẻ, hôm nay cám ơn cô."
Hạ Thần Hi mờ mịt, không biết anh nói cái gì cảm ơn, còn chưa kịp nói, Đường Bạch Dạ đã lên xe đi rồi.
Hai người về đến nhà, Hạ Thần Hi theo thói quen ngã ở trên sô pha, sắm vai một ngày chị em, giờ lại khôi phục như bình thường mẹ con, "Mẹ, hôm nay mẹ bắn rất suất sắc, miệng lão bản kia cũng có thể ngậm một cái trứng gà."
"Vận khí tốt a."
Hạ bảo bối cười, "Con thế nào không có vận khí tốt như vậy."
"Vận khí chỉ có một lần , bảo bối." Hạ Thần Hi nói.
"Mẹ, sau này chúng ta còn có thể cùng ông ấy đi ra ngoài chơi sao?"
Hạ Thần Hi đương nhiên biết ông ấy này là chỉ ai, "Tùy con, con mời được, tùy con."
Hạ bảo bối nói, "Trên đời này không có người nào con mời ko được."
Hạ Thần Hi cười.
Trong lòng bủn rủn vô cùng, đứa nhỏ rất thành thục, lại thông minh, nhưng cũng chỉ là đứa nhỏ, nội tâm bé khát vọng một gia đình hoàn chỉnh, cô không có cách gì cho bé.
Bảo bối bình thường không có biểu hiện ra ngoài, chỉ là bởi vì sợ cô khổ sở mà thôi.
Có đứa con tri kỷ như thế, đời người còn cầu gì hơn?
Cuối tuần này trôi qua rất nhanh, chủ nhật Hạ Thần Hi cả ngày nghỉ ngơi, Tiết Giai Vân mời cô ra ngoài uống rượu cô cũng lười đi, tỉnh ngủ cô nghiên cứu công trường Hằng Kim, mệt mỏi lại ngủ, rất nhanh liền qua một ngày.
Thứ Hai đi làm, Hạ Thần Hi sáng sớm lại bị Tưởng Tuệ phái đến công trường Hằng Kim.
Tổng giám đốc WPL Trần Dương vốn định mang theo cô đi Đường thị họp, kết quả Tưởng Tuệ nói cô đi công trường, Trần Dương đành phải đi một mình.
" Công trường Hằng Kim xảy ra vấn đề gì, tại sao Hạ tiểu thư lại muốn đi một chuyến?" Đường Bạch Dạ hỏi.
Trần Dương nói, "Tôi không nhận được báo cáo gì, hẳn là không có vấn đề gì."
Đường Bạch Dạ kinh ngạc, "Vì sao cô ấy lại đi một chuyến?"
"Có lẽ là thu thập tư liệu." Trần Dương nói.
Hạ Thần Hi tới công trường, mang theo nón bảo hộ, 37 lầu sụp xuống tu bổ được rồi, cô đã kiểm tra, không có vấn đề gì, về thiết kế cụ thể, sữa chữa chỗ nào, bên nhận thầu lại nuốt lời, tính toán không cung cấp số liệu cho cô.
Hạ Thần Hi không vui, "Các người lật lọng."
"Hạ kỹ sư, vụ án này cô không cần xen vào nữa , Đường thị sẽ xử lý tốt." Triệu Phong nói, không có một chút nhượng bộ.
Hạ Thần Hi cắn răng, "Đi, các ngươi có bản lĩnh, nhưng công việc của tôi, tôi sẽ làm tốt."
"Hạ kỹ sư, cô cần gì phải rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt chứ?" Triệu Phong lạnh lùng cười, có chút âm hiểm.
Ngụ ý ở đây chính là uy hiếp, Hạ Thần Hi nếu xen vào nữa việc này, sợ rằng không thể chết già.