Hạ Thiên làm rơi cái túi trong tay, hai tròng mắt bốc hỏa nhìn cô, "Em ăn khoai tây chiên và uống bia?"
"Em trai em." Sophia so với ai khác đều yêu quý thân thể của mình, từ nhỏ đến lớn, trừ hồi bé thích ăn kem ly, đồ ăn không tốt cho sức khỏe chưa bao giờ đụng, cũng đã nhiều năm không đụng cồn, ăn gì đó vô cùng quy củ.
Hạ Thiên lúc này mới đè ép tính tình, Sophia thu dọn phòng khách một chút, kỳ thực, bình thường chị em bọn họ ở đều rất sạch sẽ, đêm qua em trai ngủ trễ, nửa đêm xem trận bóng, đông tây ném loạn, cô sáng sớm đã ra cửa tản bộ đọc sách, vốn định chờ trở về lại thu dọn, ai biết Hạ Thiên tới.
Phòng bếp rất sạch sẽ, cũng không tổ chức bữa ăn tập thể, chị em hai người ở phòng bếp làm được tối đa chính là đun nước, Hạ Thiên trầm mặc bắt đầu phân loại vật phẩm chính mình mua được, bỏ vào tủ lạnh, bỏ vào nơi cất giữ, có một chút vật dụng hằng ngày để Sophia bỏ vào trước, anh bắt đầu làm sắp xếp.
Toàn bộ hành trình không nói một lời, trầm mặt hình như ai thiếu anh.
Sophia không có ý tiếp tục ngồi đọc sách, đã giúp gọt hoa quả, ai biết dao nhỏ đều dùng không tốt, thấy Hạ Thiên kinh hồn táng đảm, quyết đoán cho cô ngồi là được.
Cô cũng tìm không được chuyện làm.
Đành phải ngồi ngốc nhìn anh trên dưới bận rộn, vành mắt hơi có chút phát nhiệt.
Tình cảnh này giống cùng hồi bé, ca ca mỗi ngày trở về, mặc kệ nhiều bận rộn, đều trước vòng quanh cô xoay quanh, cho cô ăn cơm, cho cô tắm nước nóng, chờ cô tắm rửa, anh tắm, sau đó kéo, đi giặt quần áo bọn họ, lại đun nước pha sữa cho cô, chiếu cố đúng mức tỉ mỉ, cô nếu là cơm chiều ăn được ít, ban đêm đói bụng, anh nửa đêm mười hai giờ đều sẽ tới làm đồ ăn khuya cho cô ăn.
Cô làm nũng muốn ăn kem ly, ca ca nửa đêm có thể đi đập cửa tiệm tạp hóa, sau đó ngày hôm sau liền bị bác gái báo huấn luyện, cô sẽ ra gánh tội thay, những chuyện đó, thường thường phàm phàm, nhưng lại uất ức như vậy.
Trừ ba mẹ, lại không một ai giống anh đối với mình tốt vậy.
Hạ Thiên thấy cô thực sự trầm mặc, liếc nhìn cô một cái, Sophia cúi đầu không biết đang suy nghĩ gì, nghĩ đến nhập thần, anh đem phân nửa táo cô vừa cắt cho cô, cô vậy mà rất thuận theo há mồm ra cắn.
Hạ Thiên, "..."
Sophia, "..."
Táo cắn ở trong miệng, quai hàm phình, lại không có biện pháp thoáng cái nuốt xuống, như là thịt phình bánh bao, Hạ Thiên nhìn tâm tình khoái trá, Sophia nhất thời không biết nên nói cái gì.
"Em nghĩ gì thế, nhập thần như thế?"
Cô lắc lắc đầu, giống với oa oa trước đây ở bên cạnh anh líu ríu, Sophia bây giờ rất trầm mặc, anh muốn nghe cô chủ động nói một lời thực sự là rất gian nan, Hạ Thiên có chút không vui.
"Avrile ở New York sao?" Sophia hỏi.
Hạ Thiên nói, "Không ở."
Một đạo chém vào trên thịt bò, giống như thịt bò cùng anh có thù oán, ai cũng không hỏi, hỏi Avrile, cô thế nào không hỏi xem anh?
"Nga, tôi vốn định mấy ngày nữa hẹn cô ấy uống trà, cô ấy không ở thì thôi, vậy lúc nào thì trở về?"
"Ngày về không định." Avrile trong tháng này cũng đừng nghĩ trở về New York.