Mục lục
Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đường Bạch Dạ nhíu mày, "Cô ấy với tôi một chút hứng thú cũng không có."

Đường Bạch Dạ anh lúc nào lại đi theo đuổi phụ nữ lấy làm lãnh diện, niềm kiêu ngạo của anh không cho phép, mặc dù anh ấu trĩ thề nhất định phải làm cho Hạ Thần Hi yêu anh, nhưng không biết làm thế nào để cho cô yêu anh.

Đường Bạch Dạ không biết.

Anh không giỏi theo đuổi một người, cho dù là Lâm Tình, anh cũng chưa từng theo đuổi quá.

Phụ nữ yêu anh, so với anh yêu phụ nữ, dễ dàng hơn nhiều.

Lâm Nhiên cười khổ nhìn anh, "Trong mắt của tôi, kỳ thực, địa vị của Lâm Tình ở trong lòng anh, không ai có thể thay thế."

"Cậu có ý gì?" Đường Bạch Dạ không vui nhìn Lâm Nhiên, không thích giọng điệu của anh, nhưng lại không thể nào phản bác.

Lâm Nhiên nói, "Mấy ngày nay, anh mỗi ngày cùng Lâm Lâm, anh xác định, anh là cùng Lâm Lâm, hay là Lâm Tình sao?"

"Chị em hai cô ấy tướng mạo giống nhau như vậy, khí chất cũng giống nhau, tính tình cũng không có sai biệt, Bạch Dạ, anh chỉ là muốn ôn lại những kỷ niệm ngày xưa cùng Lâm Tình, những gì anh chưa làm được cho Lâm Tình anh đều cấp cho Lâm Lâm."

"Anh rốt cuộc muốn lừa mình dối người tới khi nào?"

Đường Bạch Dạ muốn gạt lời Lâm Nhiên, nhưng nhìn lại Lâm Lâm bên cạnh, giống như những năm tháng trước đó, tất cả như ở trước mắt, chưa từng mất đi.

"Đường ca ca, anh đang suy nghĩ gì?" Lâm Lâm cười hỏi, "Em gọi anh mấy tiếng, anh cũng không phản ứng."

"Không có việc gì, anh chỉ là đang suy nghĩ, buổi tối mang em đi ăn cái gì?"

Lâm Lâm cười xán lạn, "Em muốn ăn hải sản."

Đường Bạch Dạ sủng nịch gật đầu, "Tốt, chúng ta đi ăn hải sản."

Đầu óc anh thoáng qua gương mặt Hạ Thần Hi, cô ấy cũng thích ăn hải sản, nghĩ đến Hạ Thần Hi, trong lòng Đường Bạch Dạ có một loại rầu rĩ không vui, lại lại không biết từ đâu mà đến.

Thứ Bảy, Hạ Thần Hi cùng Hạ bảo bối mang theo tiểu bảo cùng tiểu bối vừa mới xuống lầu đã nhìn thấy một chiếc Audi S8 dừng ở dưới lầu nhà bọn họ, Lâm Nhiên cùng Tiết Giai Vân ở một bên không biết lặng lẽ nói cái gì, nói xong Tiết Giai Vân mục trừng khẩu ngốc.

Hạ Thần Hi ngửa đầu nhìn trời, trong lòng thầm nghĩ, cô không nhớ là có mời Lâm Nhiên a.

Tiết Giai Vân, người phụ nữ này thật không đáng tin a.

Tiết Giai Vân thấy bọn họ xuống lầu, chỉ vào Hạ bảo bối, thất sắc nói, "Bé... Lâm Nhiên nói... Bé là Đường tổng ... Con trai?"

Hạ Thần Hi vốn tính toán hôm nay đi chơi dã ngoại sẽ nói cho Tiết Giai Vân biết, dù sao Tiết Giai Vân cũng là bạn tốt của cô sau khi về nước, cô thật tình cũng muốn có người bạn này, ai biết Lâm Nhiên lại mau miệng như thế.

Hạ Thần Hi trừng Lâm Nhiên liếc mắt một cái, "Tớ vốn tính toán hôm nay nói cho cậu biết ."

"Trời ạ, này quá kinh sợ ." Tiết Giai Vân thì thào tự nói, "Cậu lúc nào cùng Đường tổng thông đồng thượng ? Chẳng lẽ cậu thực sự là người phụ nữ cắt cổ tay tự sát vì Đường tổng , rồi bỏ đi xuất ngoại đó sao?"

Lâm Nhiên cười khúc khích, Hạ Thần Hi

Hạ bảo bối mắt sáng nắm bắt được vấn đề, "Có người vì cha cắt cổ tay tự sát, rồi xuất ngoại sao?"

Trên tay của mẹ bé, có một vết cắt, tuyệt đối là vết cắt do tự sát, Hạ bảo bối trong nháy mắt máu sôi trào lên, nghe thấy được mùi vị cẩu huyết.

Tiết Giai Vân nói, "Chúng ta ở phòng làm việc thảo luận quá a, năm đó có một học sinh cấp ba thầm mến Đường tổng giám đốc, kết quả Đường tổng chẳng thèm ngó tới, cô ấy thương tâm muốn chết, nghe nói tắm rửa sạch sẽ đi quyến rũ Đường tổng, về sau không biết vì sao cắt cổ tay tự sát, rồi bỏ đi nước Mỹ."

"Tuổi cùng Thần Hi năm đó không sai biệt lắm a, Thần Hi, trên tay cậu cũng có một vết cắt a."

"Chẳng lẽ năm đó thật là cậu sao?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK