Như vậy, bọn họ mới có điều kiện tìm biện pháp tốt nhất đến bảo hộ các cô.
"Tôi đã rõ." Lý Hoan Tình nói, "Đến lúc đó nhất định các anh phải yểm hộ, bằng không, chúng tôi chẳng sợ đi ra rừng cây tùng cũng đi không xa."
Lục Trăn gật đầu.
Lý Hoan Tình đã không thể chờ đợi được muốn ra ngoài, muốn ôm Mục Vân Sinh, hảo hảo an ủi anh vì mình đau xót mười năm, A Sinh, lại một lần cho em cơ hội, em nhất định yêu anh thật tốt, yêu anh gấp bội.
Đem quá khứ em không có đưa cho anh yêu, toàn bộ sẽ cho anh.
Thẳng đến khi sinh mệnh em kết thúc, kiếp này yêu anh, đến chết không biến đổi.
Lục Trăn cùng Hạ bảo bối mới ra ngục giam, đang định lên xe, xe việt dã của Nolan thiếu tá đã dừng ở trước mặt anh, chặn đường đi của anh, tình hình giao thông không tốt, lại rất nhỏ hẹp, xe việt dã một khi chặn tầm mắt của bọn họ, chính là chặn toàn bộ.
Nolan thiếu tá xuống xe, anh ta mặc thường phục, sắc mặt băng lãnh, chẳng sợ anh đang ở ngục giam ha mã nóng bức, chỉ cần có Nolan thiếu tá, chung quy có một luồng không khí lạnh, Lục Trăn cười đến phong hoa tuyệt đại.
"Mỹ nhân thiếu tá, thật trùng hợp, lại gặp mặt, anh thế nào cũng có rảnh đến ngục giam ngồi một chút?"
Nolan thiếu tá trầm mặt mày, "Lục Trăn, đừng đến thăm tù nữa."
Lục Trăn than buông tay, "Mỹ nhân thiếu tá, tôi cũng vậy, tôi đến thăm tù, có cái gì không ổn, bảo bối nhà tôi chưa gặp được mammy, mấy ngày không ôm mammy ngủ, khóc làm ca ca trong lòng khó chịu a, không có biện pháp mới mang bảo bối đến."
Hạ bảo bối, "..."
Lục Trăn ca ca, anh thật đúng là nói dối không nháy mắt.
Nolan thiếu tá tầm mắt chậm rãi hạ xuống, rơi trên người Hạ bảo bối, Hạ bảo bối lộ ra khôn ngoan chân thành tươi cười, rất có lễ phép chào hỏi, "Thúc thúc tốt."
Hạ bảo bối tận lực biểu hiện ra một bộ dáng đứa nhỏ khôn ngoan bình thường, Nolan trong lòng nghi hoặc, đứa nhỏ này xuất hiện tần suất cũng quá cao, ở bên người Lục Trăn, Lục Trăn đi thành phố S, hình như cũng cùng một chỗ với bé, bây giờ người khác ở nước A, bọn họ cũng cùng một chỗ, Lục Trăn cùng đứa nhỏ này rốt cuộc có quan hệ gì.
Hôm nay anh ta nhận được điện thoại từ ngục giam, có người lạ đến thăm tù, anh ta vừa nghe là một nam nhân xinh đẹp cùng một đứa nhỏ, anh ta đã nghĩ có phải Lục Trăn hay không, cho nên anh ta qua đây nhìn một cái.
Không ngờ, thực sự là Lục Trăn.
Lần trước Mục Vân Sinh đến thăm tù, nhìn Lý Hoan Tình, người của tổ chức Vương Bài thực sự là to gan lớn mật, vậy mà toàn đến thăm tù, lần trước đến chặn giết Mục Vân Sinh, để anh ta rời đi trước một bước, anh đã ở ngục giam bày thiên la địa võng, chờ Mục Vân Sinh tới mắc câu.
Không ngờ, tới lại là Lục Trăn.
"Tôi mặc kệ anh dùng cái lý do gì, tiếp theo anh lại thăm tù, tôi làm cho người ta đem các người quét thành tổ ong vò vẽ." Nolan thiếu tá nói, đã biết đứa nhỏ Hạ Thần Hi ở đây, kia Đường Bạch Dạ tất nhiên cũng biết Hạ Thần Hi ở đây.
Nolan thiếu tá suy nghĩ có phải đưa bọn họ đến hết đây hay không, miễn cho đến rồi lại đi, Mục Vân Sinh đi rồi, Lục Trăn cùng đứa nhỏ này đã tới rồi, rất rõ ràng, là Mục Vân Sinh nói cho bọn họ biết, đứa nhỏ này mới biết mẹ bé ở trong ngục.
Đường Bạch Dạ hẳn là cũng sẽ nhận được tin tức, nếu là đem đứa nhỏ cùng nữ nhân của Đường Bạch Dạ đều xem ra, Đường Bạch Dạ động tay đến, lại càng không nương tay, càng sẽ vì anh ta sử dụng, chỉ là Lục Trăn...
Lục Trăn là một cái phiền phức, không thể thoát khỏi.
"Mỹ nhân thiếu tá, anh thực sự là quá tâm ngoan, nhân gia bảo bối lo lắng mammy, đau lòng mammy, muốn nhìn mammy, anh lại không cho phép, anh thực sự là ý chí sắt đá, chẳng sợ mẹ bé phạm vào tội chết bị giam, bé cũng có quyền lợi tới thăm, anh có tư cách gì ngăn cản."