"Buổi tối có thể ăn canh cá."
“Con cá thật đáng thương, sẽ không muốn bị giết chết như vậy, ông, có thể không ăn canh cá không?” Oa Oa hỏi, nhìn con cá ỉu xìu, cô cảm thấy rất khổ sở.
Đường lão cười, “Oa Oa muốn thả nó sao?”
“Vâng ạ.” Oa Oa gaath đầu, Đường lão chiều cô bé, cho cô bé cầm đi phóng sinh, Oa Oa để cái giỏ cá bên cạnh, đem toàn bộ cá thả xuống nước.
Hạ bảo bối mang theo Hạ Cảnh trở lại bờ sông chỉ nhìn thấy Đường lão không nhìn thấy Oa Oa, chỉ nhìn thấy rổ nho, hết sức lo lắng.
“Ông, Oa Oa đâu?”
“Con bé đi đến bên kia thả cá, ông câu được cá đều bị con bé thả đi hết.” Đường lão cười ha hả nói, nhưng không nói gì, hiển nhiên là rất hài lòng, Hạ bảo bối cười, để Hạ Cảnh ở lại chỗ ông, cậu đi tìm Oa Oa, tìm một vòng không thấy Oa Oa, Hạ bảo bối hơi nhíu mày, bên này hơi nhiều cỏ một chút, Hạ bảo bối gọi to, “Oa Oa, em ở đâu thế?”
Gọi vài tiếng cũng không thấy Oa Oa ở đâu, Hạ bảo bối mi tâm nhíu chặt hơn, đột nhiên nhìn thấy trên bờ sông có một đôi giầy, Hạ bảo bối trong lòng như có cái gì đâm nhói, cuống quýt đem đôi giầy lên xem là của Oa Oa, ngày hôm trước đi dạo cậu đã giúp cô bé mua giầy, một cái giỏ ở trong bụi cỏ khẽ động, Hạ bảo bối trong nháy mắt sắc mặt trắng bệch.
"Oa Oa..."
Cậu đột nhiên vất giầy, nhảy xuống nước, Đường lão thấy có động tĩnh hoảng sợ, cuống quýt cùng Hạ Cảnh đi qua, “Bảo bối, xảy ra chuyện gì thế?”
Hạ bảo bối như điên tìm dưới nưới, Đường lão nhìn thấy giầy của Oa Oa, nhìn đến biểu hiện của Hạ bảo bối, thật sâu trong lòng cảm thấy hoang mang, Hạ bảo bối trong nước một vòng, tìm khắp nơi, cũng không thấy người.
Cậu càng lúc càng vội vàng, mò tìm càng lúc càng gấp, nước trong suốt, cái gì cũng có thheer nhìn thất, nhưng chỉ nhìn thấy thủy thảo, Hạ bảo bối thực sự không nén được tức giận, trồi lên mặt nước.
“Oa Oa…” Cậu ngoi lên khỏi mặt nước hít một hơi rồi lại lặn xuốn tìm, Đường lão đi gọi người hái nho đến giúp, nếu như Oa Oa có chuyện gì, làm sao bây giờ? Cậu làm cho người ta nhìn Hạ Cảnh, nghĩ thầm Hạ bảo bối tìm lâu như vậy vẫn không thấy có ở dưới nước, khả năng có thể lạc ở trong vườn nho, mọi người liền đi vào trong vườn nho để tìm.
Tìm được mười phút thì có một người đàn ông chạy tới, “Tìm thấy rồi, tìm thấy rồi, không ở dước nước, ở trong vườn nho.”
Ông nội Đường vui vẻ, chờ ch Hạ bảo bối nổi lên, ông tiến đến kêu to, “Bảo bối, đi lên, Oa Oa ở trong vườn nho.”
Hạ bảo bối thở phào nhẹ nhõm, đi lên bờ, mặt mày âm trầm, Ông nội Đường cũng có thể nghe thấy tiếng nghiến răng nghiến lợi của cháu trai, “Cô bé ấy ở đâu?”
Người đàn ông dẫn cậu đi vào khuôn viên chỗ phiến đá, y phục trên người bẩn thỉu, giầy bị mất một chiếc, trong tay tất cả đều là nê, thoạt nhìn rất đáng thương.
Lúc này ánh mắt nhìn rất vô hồn, ngây ngốc nhìn trời không biết là đang suy nghĩ chuyện gì, vành mắt có chút hơi ẩm ướt.
Đường lão vốn định nói gì, lại thấy bảo bội như là con mãnh thú bị lột da muốn xông tới, trong khuôn viên mọi người đều bị cậu làm cho giật mình, Đường lão phất tay để cho bọn họ đi trước.
Oa Oa không thấy được Hạ bảo bối qua đây, ánh mắt tiếp tục nhìn ra xa.