Mục lục
Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: boconganh1503

Cô đi từ cửa khác ra khỏi dãy trọ.

Dãy trọ có năm cửa, tùy tiện chọn một cửa cũng có xe taxi.

Khóe môi Lâm Lâm xẹt qua một đắc ý, xoay người về biệt thự.

...

Đường Bạch Dạ cầm văn kiện xuống lầu, vừa lúc Lâm Lâm đem rác đi đổ trở về, Đường Bạch Dạ vừa đi, vừa nói, "Tiểu lâm, sau này không cần làm những chuyện này, anh thực sự không cần, buổi sáng anh có hẹn cùng người khác ăn điểm tâm."

"Em đi về trước rửa mặt chải đầu, đi làm đi muộn rồi ."

Lâm Lâm kêu anh nói, "Đường ca ca, tối nay rảnh cùng em ăn cơm đi? Đã hai ngày rồi anh không ăn cơm cùng em."

"Để nói sau." Đường Bạch Dạ nâng cổ tay nhìn đồng hồ, "Anh đang vội, đi trước."

"Đường ca ca..."

Cô vừa dứt lời, Đường Bạch Dạ đã rời biệt thự, lái xe đi rồi. Lâm Lâm giậm chân một cái, nhìn bữa sáng trên bàn, một chút khẩu vị cũng không có.

Đường Bạch Dạ đem xe chạy đến dưới lầu Hạ Thần Hi, nhưng không thấy người, anh nhìn đồng hồ, hôm nay lúc anh xuống lầu đã gởi một tin nhắn cho Hạ Thần Hi nói ở dưới lầu chờ anh, anh lập tức tới đón cô.

Lại nhìn đồng hồ, Hạ Thần Hi sao lại vẫn chưa đi xuống.

"Phụ nữ thật phiền phức, ra ngoài đều phải mất tiếng đồng hồ."

Lại đợi mười phút, không thấy được Hạ Thần Hi, trái lại nhìn thấy Hạ bảo bối mang theo ba lô, mặc áo sơ mi kẻ sọc, quần xanh quân đội, phấn phấn nộn nộn như một bánh bao đi ra khỏi khu trọ.

Bên người còn có hai cô gái đẹp đi theo, thắc bím tóc, mang đầu hoa, hai người một người cầm thức ăn dinh dưỡng, một người cầm sô-cô-la ở bên cạnh lấy lòng tiểu thân sĩ.

Tiểu thân sĩ nhìn mọi việc đều thuận lợi, không biết nên ăn gì.

Đường Bạch Dạ nhìn một màn này, không khỏi bật cười.

"Bảo bối..."

"Cha, tại sao cha lại ở chỗ này?" Hạ bảo bối hỏi , mẹ bé sáng sớm đã được bé gọi dậy, lại nhận được tin nhắn của cha, vội vội vàng vàng, trang điểm sơ, rồi vội vàng đi.

Giờ cha vẫn ở dưới lầu chờ là vì sao a.

"Mẹ con đâu?"

"Mẹ sớm đã xuống lầu a."

Đường Bạch Dạ nhíu mày, hai cô gái nhỏ hỏi Hạ bảo bối, "Chú ấy là cha cậu sao? Thật là đẹp trai nha, nhìn hình như diễn viên Kim Thành Võ..."

Cô gái khác nói, "Sai, trông giống Ngô Ngạn Tổ..."

"Cũng giống Mario..."

Đường Bạch Dạ, "..."

Hạ bảo bối, "..."

"Xin chào chú đẹp trai." Cô gái nhỏ chỉnh tề hô một tiếng.

Hạ bảo bối, "..."

"Xin chào cô gái nhỏ." Đường Bạch Dạ ai đến cũng không cự tuyệt, mắt cô gái nhỏ tràn ngập bong bóng.

Hạ bảo bối khinh bỉ cha, "Nhỏ như vậy cũng không buông tha, không có đạo đức."

Đường Bạch Dạ gọi điện thoại cho Hạ Thần Hi, gọi hai lần, Hạ Thần Hi mới tiếp, Đường Bạch Dạ vừa mở miệng liền hỏi, "Cô đang ở đâu, tôi đang ở dưới lầu đợi cô ?"

"Tôi sắp gần đến công ty." Tiếng Hạ Thần Hi nghe bình thường .

Một chút biến động cũng không có.

"Không phải tôi đã nói ở dưới lầu đợi tôi sao?"

Hạ Thần Hi lạnh lùng nói, "Tôi có nói phải đợi anh sao?"

Nói xong, cúp điện thoại.

Đường Bạch Dạ giận, lại gọi lần nữa, Hạ Thần Hi không tiếp, Hạ bảo bối nghi hoặc, "Các người hôm qua mới hẹn hò, hôm nay liền cãi nhau, nửa đêm không phát sinh chuyện gì mà con không biết chứ?"

Bé nhớ, tối hôm qua rất sóng yên gió lặng a.

Cha đắc tội mẹ chỗ nào a ?

"Quái..." Mẹ lúc xuống lầu còn vội vội vàng vàng , sợ cha chờ lâu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK