Đặc công tìm kiếm Hạ Thần Hi, tất cả cô đều liên hệ, việc này cũng là hai người bọn họ biết.
Cô vì ngăn cản tin tức tiết lộ, tự mình đi Bắc Mỹ một chuyến, muốn cùng đặc công này xác nhận tin tức, ai biết, đặc công này lại bị chính phủ Mỹ truy nã, chết ở trước mặt cô, việc này trở thành bí mật.
Cô vốn còn muốn , nếu như xác nhận tin tức, cùng lắm thì giết Hạ Thần Hi, cô ấy sẽ không còn xuất hiện ở bên người Tiêu Tề.
Đầu mối chặt đứt, cô cũng không có biện pháp.
Mấy năm này, cô ngăn cản Tiêu Tề đặt chân đến Bắc Mỹ, Bắc Mỹ có chuyện gì, đều là cô ra mặt, Tiêu Tề vẫn ở hoạt động châu Âu, cô chỉ sợ Tiêu Tề ở Bắc Mỹ gặp lại Hạ Thần Hi.
Không ngờ, sau tám năm, anh tìm được Hạ Thần Hi.
Nếu nói là hắc quả phụ trong lòng không một tia oán hận, đó là không có khả năng.
Cho nên, ở một khắc kia, một ý niệm, giết cả nhà Đường Bạch Dạ.
Người bắn tỉa giết người, vốn cũng là một ý niệm.
Năm đó cô muốn giết Hạ Thần Hi, là bởi vì Tiêu Tề cũng không biết tin tức Hạ Thần Hi, giết cô ấy, xong hết mọi chuyện, Tiêu Tề sẽ không biết, bây giờ Tiêu Tề biết tin tức Hạ Thần Hi, cô thấy Tiêu Tề mấy ngày này thống khổ giãy giụa cùng vui sướng.
Cô không còn cách nào giết Hạ Thần Hi, đó là nữ nhân duy nhất có thể làm cho Tiêu Tề hài lòng.
Nhưng thời điểm đó, cô cảm thấy Đường Bạch Dạ, Hạ Thần Hi cùng đứa bé kia rất chói mắt.
Cho nên, tính toán bắn chết gia đình bọn họ.
Ai biết, bọn họ tránh được một kiếp, chỉ là trọng thương.
Cô cũng không hối hận đã gây ra việc này.
Chưa chết chỉ là bọn họ may mắn mà thôi.
“Cút ra ngoài!” Tiêu Tề trầm giọng quát chói tai.
Hắc quả phụ cắn răng, ra biệt thự.
Ngoài biệt thự, trời xanh mây trắng, tâm tình của cô lại rơi xuống đáy cốc.
Ai yêu sâu sắc, liền vạn kiếp bất phục.
Như cô cùng Tiêu Tề.
Như Tiêu Tề cùng Hạ Thần Hi.
... ...... ...... ...
Sau khi Đường Thành Nam biết Đường lão muốn đi nộp tiền bảo lãnh Đường Bạch Dạ, tâm tình không vui, mang theo bạn gái đến ôn tuyền vui chơi, hưởng thụ cuộc sống, di động tắt máy, người cũng không liên lạc được, chờ anh ta khởi động máy, thư ký nói cho anh ta biết, Đường lão bị người bắt cóc, đã an toàn cứu trở về, Đường Thành Nam đổ mồ hôi lạnh.
Vội vội vàng vàng bỏ lại bạn gái, chạy về thành phố S.
Vừa mới trở lại nhà cũ liền nhìn thấy hai con chó ngao Tây Tạng to lớn ở trên sô pha, rất ngoan thuận, hình như bộ dáng buồn bã ỉu xìu, Đường Thành Nam nổi giận, chỉ vào ngao Tây Tạng, “Quản gia, đem bọn nó ném ra đi, ai để cho bọn nó vào!”
Anh ta cảm thấy ngao Tây Tạng bộ dáng đều dài hơn, lần trước bị ngao Tây Tạng cắn bị thương , anh ta đối với ngao Tây Tạng mười phần cảnh giác.
Anh ta không ngờ, đây là ngao Tây tạng của Hạ bảo bối.
Quản gia vội vã đi vào, lau mồ hôi, hai con chó bảo bối hôm nay mới mang về, nghe nói bị thương rất nghiêm trọng, Đường Thành Nam rít gào, “Đứng làm gì, ném bọn nó ra!”
Nhà anh ta chưa bao giờ nuôi sủng vật , ai mang vào ?
Quản gia thật khó khăn, muốn nói cho anh ta biết, hai con chó ngao Tây Tạng là của tiểu thiếu gia , liền thấy Hạ bảo bối cho tiểu bảo cùng tiểu bối thức ăn, không nhìn Đường Thành Nam chạy đến sô pha, ôn nhu cho ăn.
Hai ngao Tây Tạng rất ngoan khéo.
Đường Thành Nam cảm giác mình chạy đi ôn tuyền, khả năng bơi nhiều, có chút hoa mắt.
Anh ta lau mí mắt, trước mắt một màn này không phải ảo giác, là thật, thực sự?
Đường Thành Nam chỉ vào Hạ bảo bối, giận, “Cậu vì sao lại ở đây?”
Hạ bảo bối mím môi, mỉm cười, hỏi lại, “Cháu vì sao không thể ở đây?”
Đây là Đường lão cưỡng chế đem cậu mang về ở .