Lý Hoan Tình im lặng, chuyện này Mục Vân Sinh xử lý không được tốt, bọn họ đã sớm là vợ chồng có phúc cùng hưởng, một việc như vậy vậy mà gạt cô. Lý Hoan Tình biết Mục Vân Sinh là vì tốt cho cô chỉ là làm như vậy khiến cô thực sự sợ hãi. Cô cũng không biết sau lưng Mục Vân Sinh vì cô làm cái gì, vẫn gạt cô theo đó tín nhiệm giữa hai người cũng bắt đầu dao động.
Lời này nếu cho Mục Vân Sinh nghe khẳng định anh ta lại sinh khí.
Mục Vân Sinh thấy Hoan Tình im lặng chỉ cảm thấy sau lưng một trận khí lạnh thổi qua, anh ở trước mặt Lý Hoan Tình vì sao lại như thế... Vô lực! Kỳ thực, ai cũng không biết cả Lý Hoan Tình cũng không biết, Mục Vân Sinh ở trước mặt cô có một loại hơi tự ti. Cha mẹ anh là người hầu Lý gia, khi còn nhỏ anh hầu hạ người của Lý gia chỉ duy nhất có Lý Hoan Tình tới gần anh những người khác đối xử với anh đều là nhục mạ, ra sức đánh đập.
Vì mẹ mình anh vạn sự nhẫn nại, Lý Hoan Tình là cháu ruột, cũng là chính chi huyết mạch duy nhất của Lý gia. Thuở nhỏ cùng Tần Mục đính ước, lão thái thái gia giáo nghiêm cũng không thích bọn họ chơi cùng một chỗ nên tìm lời dạy bảo anh.
Đến nay anh đều nhớ, người hầu liền phải nhớ kỹ thân phận của mình, đừng có là cóc mà đòi ăn thịt thiên nga. Có trời biết, một năm đó Mục Vân Sinh chỉ là một đứa nhỏ mà thôi, ăn nhờ ở đậu, thuở nhỏ anh liền bị người nhìn hạ thấp.
Bọn họ luôn luôn giẫm lên tôn nghiêm của anh, luôn luôn đè nặng niềm kiêu ngạo của anh.
Cho nên, thuở nhỏ Mục Vân Sinh liền tâm cao ngất nói cho cùng chẳng qua là tự ti quấy phá.
Có lẽ bởi vì như vậy, Mục Vân Sinh đối với Lý Hoan Tình càng phát ra cố chấp.
Khi còn nhỏ, Lý Hoan Tình là ánh sánh của Mục Vân Sinh.
Thời gian Mục Vân Sinh bị đánh chỉ có Lý Hoan Tình ra tay giúp đỡ, khi Mục Vân Sinh đói bụng cũng chỉ có Lý Hoan Tình sẽ len lén mang cơm cho mình. Thời gian Tần Mục đến tìm Lý Hoan Tình đùa, Mục Vân Sinh rất hâm mộ cũng rất đố kị luôn luôn ở một bên nhìn bọn họ, thanh mai trúc mã, Kim Đồng Ngọc Nữ. Khi đó Mục Vân Sinh đang suy nghĩ nếu như mình cũng có gia thế như Tần Mục thì tốt rồi, có phải là mình cũng có thể cùng Lý Hoan Tình chơi đùa.
Loại cố chấp đó thực sự là sâu tận xương tủy.
Loại hâm mộ này, khát vọng tự tôn, kiêu ngạo từ đó đổi thành rõ ràng so sánh, dường như chỉ có Lý Hoan Tình tán thành mới có thể xóa đi trên người Mục Vân Sinh tất cả khuất nhục, xóa đi nhục nhã thống khổ của Mục Vân Sinh, dần dần trở nên mê loạn.
Chân chân chính chính thích Lý Hoan Tình là ngày mẹ Mục Vân Sinh chết, lão thái thái thân thể không thoải mái liền sớm đi ngủ. Lý Hoan Tình ở bên cạnh Mục Vân Sinh túc trực bên linh cữu, ở suốt một đêm, chuẩn bị cho đồ ăn cho Mục Vân Sinh, cùng Mục Vân Sinh nói chuyện, khiến Mục Vân Sinh vui vẻ. Cái đêm lạnh lẽo kia cũng chỉ có Lý Hoan Tình là nguồn ấm áp duy nhất của Mục Vân Sinh.
Việc này bị lão thái thái phát giác, Mục Vân Sinh đã đánh hơn mười roi, bị đuổi ra Lý gia, Mục Vân Sinh vẫn thẳng lưng nếu không phải là vì mẹ anh làm sao nguyện ý ở lại Lý gia. Cuối cùng Mục Vân Sinh cũng có thể lạnh lùng nói với lão thái thái, Mục Vân Sinh anh sau này nhất định sẽ trở nên nổi bật, để con cháu bà xếp hàng cho anh lựa chọn.
Lúc Mục Vân Sinh đi, Lý Hoan Tình bị lão thái thái nhốt ở trong phòng Mục Vân Sinh vẫn chưa được gặp.
Một lần nữa lại nhìn thấy, chính là trong hôn lễ của Lý Hoan Tình cùng Tần Mục.