Mục lục
Đế Sủng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 107: Bốn năm

Thiều quang phi độ, bốn năm nhanh choang qua đi, kinh thành vẫn là cảnh tượng phồn hoa. Phố phường bá tánh mỗi ngày đề tài đàm luận trong lúc trà dư tửu hậu lại thay đổi, nhưng mấy tháng đây lại là không hẹn mà cùng thảo luận một chuyện —— Hoàng Thượng muốn ngự giá thân chinh!

Phàm là cổ kim, quân vương ngự giá thân chinh không ngoài hai loại nguyên nhân, dương oai hoặc bình loạn, tất nhiên Hoàng Thượng bọn họ là thuộc về loại đầu tiên, cho nên bá tánh cũng không lo lắng.

Tuy không ai thích chiến loạn, nhưng một năm trước quan phủ cũng đã dán bố cáo, nói hết chuyện thời gian này Đại Thạch quốc và Hải Thanh quốc cấu kết mưu hại bá tánh Tuyên triều. Sau khi xem xong, ai cũng lửa giận ngập trời, lòng đầy căm phẫn, Tuyên triều nghỉ ngơi dưỡng sức đã nhiều năm, quốc khố sớm đã tràn đầy, nuôi dưỡng mã phì binh tráng. Thêm nữa hai năm trước quốc quân hai nước Đa La và Ngũ Bảo suất binh quy phục, chủ động nguyện ý hàng quốc là thành, chan chính trở thành thuộc dân của Tuyên triều, thực lực của Tuyên triều căn bản đã khác xa khi Hoàng Thượng đăng vị mười mấy năm trước.

Cho nên, trên dưới Tuyên triều không sợ trận chiến này, ngược lại vô cùng tán thành khi Tuyên Đế hạ quyết định này, chờ mong Hoàng Thượng bọn họ có thể đem mấy quốc gia phụ thuộc tất cả thu phục, nhất thống tứ hải, dương cao quốc uy Tuyên triều!

Nếu nói tiếc nuối, bá tánh Tuyên triều tiếc nuối nhất, không gì hơn chuyện đến nay bọn họ cũng chưa nghe ngóng được tin tức của tiểu hoàng tử tiểu công chúa.

Bốn năm trước Hoàng Thượng đại hôn, cưới vị tiểu Hoàng Hậu mười một tuổi. Tiểu Hoàng Hậu do Tuệ Giác đại sư tự mình phê mệnh, là phượng hoàng trời sinh, chính là phúc tinh của Tuyên triều, với Hoàng Thượng là duyên trời tác hợp, thuận theo ý trời. Nghe đồn về vị Hoàng Hậu này, mấy năm gần đây có rất nhiều phiên bản, cái gì mà được Hoàng Thượng nhìn trúng dưỡng ở thâm cung, lúc sinh ra có loan phượng vờn quanh, bá tánh đều có thể đọc làu làu.

Hoàng Hậu còn nhỏ tuổi, trong mấy năm không thể tiến hành phu thê chi lễ. Cho nên sau một năm đại hôn đại thân trong triều can gián thỉnh Hoàng Thượng nạp phi tần hoàn thành trách nhiệm nối dõi tông đường, lại bị Hoàng Thượng cự tuyệt hoàn toàn. Lần đó chuyện Hoàng Hậu thiếu chút nữa bị người mưu hại mà làm máu nhuộm Kim Loan Điện mọi người vẫn khắc ghi trong tâm khảm, cho nên việc này vẫn tạm thời chưa đề cập đến.

Lại chờ thêm một năm, mấy ngôn quan không chờ được nữa, lấy con nối dõi và quy củ tổ tông bức bách Hoàng Thượng, cũng tuyên bố nếu Hoàng Thượng lại cự tuyệt, bọn họ phải mời ba vị thái phó thời tiên đế liên hợp thỉnh linh vị tiên đế ra chất vấn Hoàng Thượng. Hoàng Thượng bị ép buộc tức giận, dứt khoát viết luôn đạo thánh chỉ ngay tại đó, nói nếu không có hoàng tự trước khi mình xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, hoặc trong năm năm không có con, trực tiếp truyền ngôi cho đích trưởng tử Tín vương Cảnh Thừa, hoặc lập làm Thái tử.

Hoàng Thượng ban hạ thánh chỉ này, còn tự mình nói ra từ ngữ không may mắn, tức khắc những ngôn quan đó ngoan ngoãn như chim cút câm miệng. Thánh chỉ sao chép tổng cộng ba bản, ba bản đều được ấn ngọc tỉ, một bản đặt ở Kim Loan Điện, một bản đặt ở chỗ ba vị đại thần cùng bảo quản, bản còn lại đặt trong Tín Vương phủ.

Qua chuyện này, Tín Vương phủ nhảy cái trở thành phủ đứng đầu kinh thành, chạm tay là bỏng, hôn sự của trưởng tử Cảnh Thừa càng là bị người làm mai đạp vỡ ngạch cửa. Nhưng người ta nghe nói người kia cũng rất cao ngạo, mặc kệ có bao nhiêu tới, cô nương gia kia đẹp như thế nào, cũng không có nửa điểm động tâm, làm chúng quý nữ kinh thành thương tâm gần chết.

Hoàng Thượng chung tình với Hoàng Hậu, từ đây trong mắt không còn ai khác. Vị thế tử này cũng không khác là bao, lớn lên tướng mạo anh tuấn, lại vô cùng lãnh đạm, làm đám người quyền thế cả ngày lo nghĩ làm sao để lấy lòng cũng rụng hết cả tóc.

Những việc này, đều là những phiên bản bá tánh lưu truyền nhau, chuyện cụ thể như thế nào, trong đó có bao nhiêu thêm mắm muối trau chuốt, trừ vài vị trong cung kia và triều thần, ai cũng không biết.

Mà vài vị bị bọn họ nói chuyện say sưa, lúc này hoàn toàn không có thanh thản như trong tưởng tượng.

Tuyên Đế đứng trước đại điện Kính Hòa Cung thần sắc trầm ngưng, An Đức Phúc đứng bên cạnh nôn nóng, thỉnh thoảng hỏi tiểu cung nữ bên cạnh, “Thái Hậu nương nương còn chưa nguôi giận?”

Tiểu cung nữ chạy qua chạy lại, nơm nớp lo sợ nhìn trộm Tuyên Đế, “Hồi An tổng quản, còn chưa đâu.”

“Hoàng Hậu nương nương đâu?”

“Hoàng Hậu nương nương đang khuyên Thái Hậu nương nương……” Tiểu cung nữ không xác định nói, “Thanh âm quá nhỏ, nô tỳ cũng không nghe rõ.”

An Đức Phúc gật đầu, không tự giác duỗi cổ ngó vào trong xem xét, thầm nghĩ này thật đúng là……Trước kia Thái Hậu nương nương cũng không quản những việc này của Hoàng Thượng nha, sao lần này lại có phản ứng lớn như thế.

Trong tẩm điện Kính Hòa Cung, Nguyên ma ma bưng bàn gỗ xuyên qua rèm châu, lập tức đi về phía hai người ở giường mỹ nhân, ôn thanh nói: “Chủ tử xin bớt giận, canh nấm tuyết mới nấu, lúc này không nóng không lạnh vừa vặn, ngài và Hoàng Hậu nương nương đều dùng chút đi. Dù tức giận thế nào, cũng không thể không cần đồ ăn a.”

Thiếu nữ bên giường gật đầu, nhẹ giọng nói: “Mẫu hậu, Hoàng Thượng đứng ở bên ngoài lâu như vậy chịu nóng là chuyện nhỏ, ngài thời gian dài như vậy không cần ăn bị thương thân mới là đại sự.”

Lời nói ra miệng, Thái Hậu nhẫn nhịn, vẫn là không khống chế được ý cười, nghiêm mặt nói: “Còn không phải tiểu nha đầu lừa đảo con đau lòng Hoàng Thượng.”

Chuyển mắt ngưng thần nhìn thiếu nữ bên cạnh, u sầu giữa mày Thái Hậu lại tăng, “Qua mấy tháng nữa Hàm Hàm cập kê, sao một hai phải thân chinh đi chứ?”

Huống chi một lão phụ nhân như bà cũng cảm thấy hiện giờ Tri Y trưởng thành xinh đẹp thanh lệ đến làm người thấy đã không nhịn được tim đập thình thịch. Nhi tử kia của bà cấm dục mười mấy năm, sao có thể nhịn mà rời đi ngay lúc này?

Tri Y cười khanh khách không nói, hai mi cong như trăng non, ánh mắt như hắc diệu thạch quang hoa lưu chuyển, như sao đầy trời. Từ trước đến nay được Tuyên Đế bảo hộ cực tốt, mặc dù đã bốn năm làm Hoàng Hậu giữa mày vẫn không có nửa điểm ưu sầu. Hôm nay sơ búi tóc phi thiên càng hiện vẻ kiều mỹ, giữa tóc đen cắm nghiêng một cây trâm ngọc phù dung đơn giản, quỳnh mũi hơi kiều, môi anh đào mượt mà, bên má như ẩn như hiện lúm đồng tiền làm khuôn mặt như họa nháy mắt nhiều thêm vài phần kiều tiếu.

Với Tri Y mà nói, đương nhiên nàng cũng luyến tiếc Hoàng Thượng ngay lúc này thân chinh. Nhưng Hoàng Thượng đã hạ quyết tâm, đương nhiên nàng sẽ không dùng việc nhi nữ tình trường làm hắn vướng bận.

Sở dĩ Thái Hậu phản đối, kỳ thật phần lớn là do mấy năm nay tuổi tác càng cao, có nhiều chuyện tất nhiên có cái nhìn bất động với trước đây. Trước kia Thái Hậu cảm thấy Tuyên Đế là nam tử, cái gì cũng có thể làm được, hiện giờ ngoài mỗi ngày ngóng trông có thể sớm bế tiểu hoàng tôn, tiểu chất nữ, cũng chỉ cầu con cháu khỏe mạnh vô ưu.

Tuy rằng lần này Tuyên Đế thân chinh nắm chắc chín phần hơn nữa không có gì nguy hiểm, nhưng Thái Hậu vẫn cảm thấy chiến trường thay đổi trong nháy mắt, vạn kiếm vô tình, vạn nhất có gì ngoài ý muốn thì sao?

Cho nên bà vạn phần phản đối việc này, hai tháng trước Tuyên Đế nói trước với bà, bà vội vã tới thương nghị với Tuyên Đế, nhưng tất cả đều bị uyển chuyển cự tuyệt. Giằng co hồi lâu, cuối cùng phát triển tới mức không muốn gặp Tuyên Đế không cần đồ ăn như hiện giờ.

Tri Y có chút buồn bực, rốt cuộc từ trước tới nay Thái Hậu là người rộng rãi phóng khoáng suy nghĩ thấu đáo. Nếu chuyện này đặt ở năm năm trước, khi đó khẳng định Thái Hậu sẽ không lường trước được bản thân bà sẽ cố chấp như vậy.

Bên cạnh cũng không ai lên tiếng, nên khuyên cũng đã khuyên, giờ chỉ chờ Thái Hậu tự mình nghĩ thông thôi.

“Mẫu hậu.” Tri Y bưng khay nhỏ lên, thử qua độ ấm, cong mắt nói, “Canh nấm tuyết vừa thơm vừa mềm, mẫu hậu nhất định nên nếm thử.”

Cầm muỗng đưa đi, Thái Hậu nhìn một lát, cuối cùng không nhịn được để thiếu nữ từ trước đến nay yêu thương luôn nâng muỗng như vậy. Cúi đầu nếm canh nấm tuyết, bà không hề có tâm tư nhấm nháp, vội vàng uống hết một chén nhỏ, sắc mặt thay đổi mấy lần, vẫn nói: “Được rồi, ai gia không có kiên nhẫn ăn cái gì, cầm cho Hoàng Thượng ở bên ngoài đi.”

Rõ ràng là quan tâm, một hai phải nói thành không thích mới bố thí một nửa, càng ngày chủ tử càng ấu trĩ. Nội tâm hai ma ma nói thầm, quay đầu dặn dò tiểu cung nữ bưng chén đi.

Thấy cung nữ bưng chén sứ tới, Tuyên Đế híp đôi mắt lại, “Thái Hậu vẫn không muốn gặp trẫm?”

“Hồi Hoàng Thượng…… Vâng.”

Dừng một chút, Tuyên Đế trực tiếp nâng chén uống một hơi cạn sạch, bên ngoài mặt trời đã ngả về tây, hắn liếc mắt nhìn chân trời mờ nhạt, dứt khoát vén áo bào ngồi trên ngạch cửa, trầm giọng nói: “Vậy thì nói cho Thái Hậu, trẫm ở chỗ này chờ bà.”

Vừa làm động tác, lời nói vừa dứt, tức khắc cung nhân xung quanh Tuyên Đế đều quỳ xuống, sợ hãi cúi đầu, sợ nhìn xuống Hoàng Thượng của bọn họ.

Đây…… Đây xem như Hoàng Thương đang giằng co với Thái Hậu nương nương?

“Đây là hắn đang uy hiếp ai gia?!” Giọng Thái Hậu the thé nói, không thể tin trừng lớn mắt, bị tin tức này làm cho kinh ngạc bật dậy.

Theo bản năng ba muốn đi ra ngoài, lại ngang ngạnh dừng bước, nhấp môi túc mục.

Trong lòng Tri Y nhịn cười, trên mặt ôn nhu trấn an, “Mẫu hậu hiểu lầm, Hoàng Thượng lo lắng ngài không ăn không nghỉ sẽ mệt mỏi thân thể suy sụp. Hoàng Thượng khuyên không được ngài, cũng chỉ có thể ở cùng ngài như vậy.”

Đi qua đi lại, rõ ràng trong lòng Thái Hậu bắt đầu bất an và lo lắng, lại vẫn nói: “Đây rõ ràng là hắn uy hiếp ai gia! Tốt a, hiện giờ thật là không giống nhau, dám trực tiếp dùng loại biện pháp này để ai gia thỏa hiệp, đây là muốn để ai gia bị vạn dân thóa mạ a!”

Tri Y & các ma ma:…… Mẫu hậu ( chủ tử ) ngài thật sự không cần nghĩ nhiều như vậy.

Mặc kệ như thế nào, mẫu tử hai người quật cường tạm thời vẫn không ai chịu thỏa hiệp, đúng là làm tất cả người trong điện ngoài điện bắt đầu một điện không ngủ.

Tri Y làm người ở giữa chỉ có thể chạy đi chạy lại giữa hai bên, đợi cho đến nửa đêm rốt cuộc Thái Hậu không chống đỡ được ngủ thiếp đi mới chạy ra ngoài cùng Tuyên Đế.

“Hôm nay Hoàng Thượng rất hồ nháo.” Dưới ánh trăng càng làm giọng thiếu nữ trở lên nhu hòa, choàng áo cho Tuyên Đế, sau đó cùng ngồi xuống ngạch cửa, “So đo với mẫu hậu như tiểu hài nhi.”

Cũng may các cung nhân đều đã lảng tránh, không ai nhìn thấy hình ảnh Hoàng Thượng và Hoàng Hậu không màng hình tượng như thế.

Sau một ngày thần sắc của Tuyên Đế cũng đã hòa hoãn lại, ôm Tri Y vào áo choàng, “Tri Y cũng không tán thành trẫm đi sao?”

Đem đầu dựa lên vai Tuyên Đế, Tri Y hơi hơi mỉm cười, “Về tư, tất nhiên Tri Y không muốn nhìn thấy phu quân mình ra chiến trường, mặc dù có đảm bảo mười phần nắm chắc chiến thắng, cũng không muốn.”

Tuyên Đế động dung nhìn lại, nghe được thiếu nữ nói tiếp: “Nhưng về công, ta biết khát vọng của Hoàng Thượng là thống nhất tứ hải, đem mấy tiểu quốc xung quanh đưa vào trong bản đồ của Tuyên triều chúng ta. Như vậy Hoàng Thượng, hình như chỉ cần là bá tánh Tuyên triều, cũng không có biện pháp hạ quyết tâm ngăn cản.”

Bốn năm phu thê ở chung, đã làm hai người càng thêm thấu hiểu lẫn nhau, Tri Y ngước mắt đối diện với Tuyên Đế, “Mẫu hậu làm một mẫu thân, đương nhiên sẽ lo lắng cho Hoàng Thượng. Hoàng Thượng ép mẫu hậu như vậy, mẫu hậu rất thương tâm.”

Tuyên Đế lắc đầu, nắm lấy đôi tay mang theo hơi lạnh của nàng, mềm mại nhỏ nhắn tinh xảo, “Không phải trẫm ép buộc.”

“Hoàng Thượng biết mình không phải đang ép buộc, nhưng người khác không biết a.” Tri Y nhịn không được ngẩng lên khẽ cắn cằm Tuyên Đế, “Ta phát hiện.”

“Hả?”

“Mấy năm nay tuổi tác Hoàng Thượng càng lớn, lại càng ấu trĩ.”

Nhớ tới Tín vương phi từng nói, Tri Y lại cảm thấy buồn bực. Người khác đều nói nam tử sau khi thành hôn sẽ hồi tâm liễm tính, càng thêm trầm ổn, Hoàng Thượng của nàng vốn dĩ trầm ổn nội liễm, nhưng sao sau khi thành hôn lại trái ngược với người khác đây?

Tín Vương phi nói hiện tại kỳ thật có khi Tín Vương còn ấu trĩ hơn cả lúc chưa thành hôn, hay đây là đặc tính của nam tử hoàng thất Tuyên triều?

[Cổ đại] Đế Sủng-Mão Liên- Chương 106

[Cổ đại] Đế Sủng-Mão Liên- Chương 108

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK