Chương 87: Hộ
Tri Y mới ở Kính Hòa Cung trò chuyện với Thái Hậu một lát, một quả cầu tròn vo tuyết trắng từ cửa hông nhảy vào, hai mắt dị sắc khi nhìn thấy tiểu chủ nhân lấp lánh tỏa sáng, nhưng đảo mắt cực kỳ có linh tính nhịn tiếng kêu xuống.
Mèo nhỏ rơi xuống bên cạnh bình sứ men xanh xoay hai vòng, thấy Tri Y vẫn không chú ý tới mình, liền giơ đuôi lên cao cao, làm bộ lơ đãng cọ tới bên người Tri Y. Cái đuôi lông xù vài lần ném vào tay Tri Y, lúc này mới làm nàng chú ý tới mình.
“Tuyết Bảo Nhi.” Âm thanh kinh hỉ thanh thúy làm cho mèo con tin tưởng, ý thức đã hấp dẫn được sự chú ý, ngạo kiều quay đầu đi cố ý không để ý tới.
“Đồ tồi, còn làm bộ không quen biết ta.” Tri Y xoa bóp nó lỗ tai thân mật mà nhỏ giọng trách cứ, Tuyết Bảo Nhi làm như nghe hiểu, quay đầu lại chính là không phục vài tiếng “Miêu miêu miêu”.
Tri Y cười, duỗi tay cào hai cái dưới cằm đang nhẹ ngẩng cao của nó, chỉ chốc lát sau đã nghe được hưởng thụ tiếng ngáy quen thuộc.
“Ừm…… Ta sai rồi, không nên không mang theo ngươi.” Tri Y vuốt lông, cười nhạt nói.
“Meo meo meo meo meo!”
“…… Ngươi rõ ràng béo lên a.” Tiểu cô nương buồn bực nói.
“Meo meo!”
“Được đi, đều là bởi vì nhớ ta nên mới ăn nhiều, trách ta……”
“Meo meo meo ~”
Đông Quách Ly nhịn không được “Xì” cười ra tiếng, “Tri Y muội đừng tin nó, muội không ở đây cả ngày nó đi chơi đến là tự tại. Không phải bắt bướm chính là đi xốc váy cung nữ, nếu không sẽ đi ngủ, bằng không sao có thể tròn lên như vậy, hiện giờ sợ là muội cũng không ôm nổi nó.”
Hôm nay Đông Quách Ly mặc một thân váy lụa đoan trang nhưng anh khí không hề giảm, đa số nữ tử kinh thành cũng không vó anh tư hào sảng như vậy. Có lẽ bởi vậy, từ trước đến nay Tuyết Bảo Nhi ‘khinh thiện sợ ác’ cũng không dám cãi cọ với nàng ấy, thấy nàng ấy lên tiếng, lập tức thông minh giống như chim cút không dám lại meo meo.
Nghe vậy Tri Y trừng phạt nhéo nhéo đệm thịt hồng nhạt của Tuyết Bảo Nhi, một sủng vật một chủ xa cách lâu ngày gặp lại, dính nhớp vô cùng.
“Hình như Ly tỷ tỷ cao lên rất nhiều.” Tiểu cô nương rất hâm mộ.
Thái Hậu mỉm cười, “Hàm Bảo Nhi cũng cao lên, Ly tỷ tỷ của con lớn hơn con vài tuổi, lớn lên mau chút là đương nhiên. Chờ Hàm Bảo Nhi của chúng ta tới tuổi này, tự nhiên cũng không khác lắm.”
Tín Vương phi vẫn bộ dáng giai nhân sính đình dịu dàng, mấy tháng này Cảnh Mân không ở, trong phủ chỉ có một người hiểu chuyện là Cảnh Thừa, bớt lo không ít, giữa mày càng nhiều thêm vài phần ôn nhu, “Mới vừa rồi ta đã để người đi chuẩn bị hương canh, mấy tháng này mẫu hậu để người xây một hồ nước nóng ở Giáng Tuyết Hiên, nói là Hàm Hàm chắc chắn sẽ thích. Chờ lát nữa đi tắm một phen, tẩy phong trần đường xá, lại cùng dùng bữa tối.”
“A ma và dì thật tốt, Tri Y thích nhất các ngươi.” Thuận tay nhặt ra lời ngon tiếng ngọt, Tri Y dựa vào trong lòng Tín Vương phi.
Tín Vương phi ôm nàng vỗ nhẹ nhẹ, ôn nhu cười nói: “Hàm Hàm của chúng ta ngoan như vậy, lại là tiểu cô nương xinh đẹp như vậy, so với Nguyên Hàm ca ca của ngươi bớt lo hơn nhiều. Dì không đối tốt với ngươi, còn đối tốt với ai đây.”
Một bên uống canh giải nhiệt Cảnh Mân không khỏi ho mạnh hai tiếng, nhưng khi nhận thấy được căn bản không ai chú ý đến mình chỉ có thể yên lặng tự mình thuận khí.
Thôi…… Hắn sinh ra đại khái chính là bị cha mẹ ghét bỏ, cũng may còn có muội muội và rất nhiều tiểu cô nương xinh đẹp thích hắn.
“Huống chi, Hàm Hàm của chúng ta lại quá một năm liền muốn……” Nói, Tín Vương phi thấp môi giấu ý cười, thoáng nhìn sắc mặt hơi hơi tối của Thái Hậu liền thức thời mà dừng lại. Nàng thật có chút chờ mong, thời điểm bữa tối nay, rốt cuộc mẫu hậu sẽ cho vị hoàng đệ kia của bà cái sắc mặt tốt gì.
Thần sắc của Thái Hậu hơi đen, “Sắc trời không còn sớm, Hàm Bảo Nhi đi tắm gội trước đi. Dựa vào vóc người trước kia của con, a ma để người làm mấy bộ xiêm y, nếu cảm thấy không phù hợp, ngày mai lại gọi người của Tư Y Cục tới đo lại một lần nữa.”
Tri Y theo tiếng, mới muốn đứng dậy theo Từ ma ma quay về Giáng Tuyết Hiên, đột nhiên nghĩ đến cái gì, khi đi tới cửa chính lại xoay người, chạy đến bên chỗ Thái Hậu hôn nhẹ một cái lên sườn mặt, lúc này mới như tiểu nữ hài nhi đắc ý rời đi.
Thái Hậu ngẩn ra, sau một lúc lâu mới cười ra tiếng, “Đứa nhỏ này……”
Không uổng công mấy tháng nay bà luôn nhớ thương nàng, Hàm Bảo Nhi của bà…… Chưa bao giờ làm bà thất vọng.
Tín Vương phi thấy lại ôn nhu trêu ghẹo vài câu, chờ Cảnh Mân cũng bị lãnh đi tắm mới nhẹ giọng nói: “Mẫu hậu, chỗ Trang thị đó……Có cần phải an bài để Hàm Hàm và bà ta gặp mặt một lần không?”
Thái Hậu trầm ngâm, chuyện này tất nhiên là bà không tình nguyện, hiện tại bà không sợ cái gì mà Mộ gia đoạt Tri Y với bà, bọn họ cũng đoạt không nổi. Thái Hậu lo lắng chính là, đám quỷ hồ đồ hoang đường này, sẽ không cẩn thận làm tổn thương tới tiểu bảo bối của bà.
Kể cả Tri Y không phải người làm từ lưu ly, trong lòng bà cũng không muốn để nàng phải chịu dù chỉ là một chút gió táp mưa sa.
Trang thị mắt thấy đã bình thường hơn chút, mấy ngày nay dưới sự giáo huấn của Trang Lão phu nhân cuối cùng cũng trở nên hiểu chuyện rất nhiều, nhưng như thế thì sao? Hiện giờ Tri Y, và nàng ta trừ bỏ thân phận mẹ con bên ngoài, thì cái gì cũng không có, kể cả có gặp, lại có thể làm được cái gì?
Tín Vương phi cũng không tán thành lắm chuyện Trang thị gặp Tri Y, nhưng lời nói lưu ba phần là thói quen của nàng, bởi vậy chỉ ôn nhu mở miệng, “Nghe nói Trang thị cố ý muốn hòa ly với Mộ Liên Thu, Trang Lão phu nhân đồng ý, Trang Thượng thư vẫn chưa tỏ thái độ. Nhưng thật ra Mộ Liên Thu kia……” Nàng khẽ cười một tiếng, không biết là trào phúng hay chỉ là vô tình, “Mấy năm trước muốn hòa ly với Trang thị bị ngăn cản chính là hắn, hiện giờ nghe nói Trang thị muốn hòa li không đồng ý cũng là hắn, hiện tại Trang thị không chịu gặp hắn, ngược lại mỗi ngày hắn ba ba chạy tới chủ viện canh giữ, cũng không biết hành động si tình kính nhi này từ đâu mà đến.”
Thái Hậu cười nhạo, “Thiên hạ nam tử phần lớn như thế, thứ không chiếm được luôn thấy tốt hơn vài phần. Ban đầu Trang thị thật ra chung tình với hắn, chỉ trong mắt không chứa được hạt cát thôi, Mộ Liên Thu kia cảm thấy nàng ta ghen tị độc ác, không hiểu săn sóc khoan nhượng. Hiện giờ Trang thị từ quỷ môn quan đi qua một chuyến, lại đối với hắn hết hy vọng, mắt hắn lại trông mong dính người như cẩu.”
Than nhẹ một tiếng, Thái Hậu được Tín vương phi trợ giúp đi tới bên giường, “Loại nam tử này, lúc trước ai gia còn là Hoàng Hậu đã thấy nhiều. Ngươi cho rằng Mộ Liên Thu làm cho có lệ? Những đại thần đó, mỗi người chính là đạo đức tốt, trên thực tế nào có mấy ai không tham mới mẻ. Đó là thê tử trong nhà dù tốt, cũng không thắng nổi năm tháng dài đằng đẵng, nhan sắc suy tàn.”
“Mẫu hậu, con dâu đã biết.” Tín Vương phi rũ mi nghe dạy bảo.
“Nam tử giống Cảnh Văn, đã là thế gian ít có.” Thái Hậu vỗ vỗ tay nàng ấy, “Thư Dung, phúc khí của ngươi rất tốt, ai gia cũng không yêu cầu gì khác, chỉ mong ngươi đừng cô phụ hắn. Đứa nhỏ này nhìn cà lơ phất phơ, tham tài háo sắc, nhưng thực tế như thế nào, ngươi cùng hắn là phu thê nhiều năm, cũng không cần mẫu hậu nhiều lời.”
Tín Vương phi gật đầu.
“Hắn là người si tình.” Thái Hậu mỉm cười trêu ghẹo, “Kể cả ngươi có là người băng, ngần ấy năm, không phải là bị nóng chảy?”
Tín Vương phi khó được sửng sốt, không nghĩ tới loại sự tình này mẫu hậu cũng biết. Trước kia……khi nàng ấy gả cho Tín Vương vì những lời đồn đãi đó đúng là không có hảo cảm với hắn, nhưng bởi vì Tín Vương lì lợm la liếm đã ảnh hưởng đến thanh danh của mình, nếu mình gả cho Tín Vương cũng có thể giúp đỡ nhà mẹ đẻ, cho nên mới dứt khoát gả đi như vậy.
“Mẫu hậu……” Mặt nàng ấy ửng đỏ, giống như kiều thái của tiểu nữ nhi.
Thái Hậu vui mừng nhướn mày, “Còn chuyện của Trang thị và Mộ Liên Thu kia, cũng không cần ngươi nhúng tay. Hiện giờ Mộ Đại học sĩ và Mộ Lão phu nhân đã hồi kinh, ngày mai ai gia sẽ truyền Mộ Lão phu nhân và Trang Lão phu nhân cùng tiến cung. Việc hòa ly hay không hòa ly, sợ còn không phải do Mộ Liên Thu định đoạt.”
“Ý tứ của mẫu hậu…… Là muốn nhúng tay vào việc này, giúp Trang thị hòa ly?”
Thái Hậu lắc đầu, ôn thanh nói: “Được rồi, sao ai gia sẽ đi quản gia sự của Công Bộ thị lang, chỉ là truyền nhị vị ôn chuyện thôi.”
Lời nói dừng tại đây, nói thêm nữa cũng không dễ nghe, Tín Vương phi lập tức đã hiểu ý tứ trong đó.
Bởi vì rõ ràng tình trạng của Tri Y, đau lòng Tri Y, Tín Vương phi cũng không đồng tình với Trang thị. Chỉ là thân là nữ tử, nàng ấy không thiếu được càng thêm chán ghét Mộ Liên Thu, cho nên trong lòng cũng càng thêm tán thành Trang thị hòa ly. Hiện giờ mẫu hậu chịu từ giữa tác động một phen, đến lúc đó Mộ Liên Thu này còn không biết hoảng loạn như thế nào.
“Là con dâu nghĩ sai rồi.” Tín Vương phi điều chỉnh sắc mặt, ngược lại suy nghĩ nói, “Mẫu hậu, nếu Hoàng Thượng đã…… Hiện giờ Mộ Đại học sĩ và Mộ Lão phu nhân đã trở về kinh, như lệ cũ một năm này Tri Y có phải nên quay về Mộ phủ ở hay không?”
Tín Vương phi chính là nghĩ, nếu còn luôn ở trong cung, chẳng lẽ đến lúc đó Tri Y muốn từ Kính Hòa Cung xuất các, gả tới Thần Quang Điện? Sao tính thế này được, nói ra sẽ không thiếu được bị ngôn quan nghị luận.
“Không trở về.” Thái Hậu banh mặt, “Quay về cái gì mà quay về? Chuyện này Hoàng Thượng còn chưa có thương nghị với ai gia, chỉ một bức thư gửi về như vậy tính cái gì, như thế nào, còn muốn tiền trảm hậu tấu với ai gia?”
Tín Vương phi dở khóc dở cười, bộ dáng này của mẫu hậu, ngược lại thật giống như đứa trẻ bị đoạt mất bảo bối. Cũng biết Tri Y là gả cho Hoàng Thượng, không phải xuất cung, về sau càng không cần lo lắng chuyện gả chồng xuất cung, mẫu hậu như thế nào lại không nghĩ thông suốt.
“Khụ ——” Tiếng ho khan không nhẹ không nặng vang lên, Thái Hậu và Tín vương phi đang nói chuyện đồng thời quay đầu nhìn lại, phía trước là Truyên Đế mặt không biểu tình, phía sau một bước là Tín Vương đang làm mặt quỷ với Vương phi nhà mình, thanh âm ho khan đúng là do hắn phát ra.
Hiển nhiên hai người đều nghe được lời Thái Hậu nói vừa rồi, nhưng Thái Hậu không sợ chút nào, ngược lại nhàn nhạt nói: “Khi nào Hoàng Thượng bắt đầu làm ra hành động giống tiểu nhân như vậy, tiến vào cũng không lệnh người thông báo, chính là có ý định muốn trộm vách tường?”
Tín Vương kịch liệt ho lên, thầm nghĩ lời này của mẫu hậu nhưng đủ tru tâm. Vốn dĩ loại đãi ngộ này từ trước đến nay chỉ mình mới có, không nghĩ tới một ngày kia còn có thể thấy hoàng đệ bị mẫu hậu trừng mắt mặt lạnh, lần này tới thật sự đáng giá.
Đương nhiên Tuyên Đế không có khả năng cùng Thái Hậu đối chọi, trong lòng buồn cười, sắc mặt không gợn sóng, “Mẫu hậu hiểu lầm, mới vừa rồi đã có người thông báo, chắc là thanh âm quá nhỏ, chút nữa trẫm sẽ phạt các nàng.”
“Hoàng Thượng vừa hồi kinh, liền chạy đến Kính Hòa Cung này của ai gia phạt người.” Thái Hậu xoa xoa ngón tay, không chút để ý nói, “Thật đúng là uy phong.”
Hai mẹ con đối chọi gay gắt…… Vợ chồng Tín Vương yên lặng nhịn cười, không dám lộ ra một tia cảm xúc, sợ không cẩn thận lan đến trên người mình.
“Không dám.” Tuyên Đế hơi hơi mỉm cười, quay lại đề tài vừa rồi, “Nhưng mẫu hậu mới vừa nói chuyện tiền trảm hậu tấu, không khéo, thật đúng là bị ngài đoán trúng.”
Thái Hậu nghi hoặc ừ một tiếng, rốt cuộc nhìn về phía hắn, “Ý gì?”
“Thánh chỉ đã nghĩ tốt đã ấn ngọc tỉ, ngày mai thượng triều sẽ tuyên đọc.”
Thái Hậu: “……”
Theo sau đó là thời gian dài mẫu tử đối diện, Thái Hậu bình đạm nhưng mang theo tức giận, từ đầu đến cuối đều Tuyên Đế giống như lão tăng nhập định, bình tĩnh thong dong. Chờ Liền tổng quản và mấy ma ma bắt đầu nhìn người dâng thiện, nhưng vẫn còn đang giằng co.
Tri Y ở trong hồ nước nóng ngâm mình thơm ngào ngạt cực kỳ thoải mái, thay đổi thân áo váy rộng thùng thình liền chạy tới bên Thái Hậu, còn muốn làm nũng với Thái Hậu, không nghĩ khi chạy tới lại thấy tình cảnh này.
Nghi hoặc nhìn chằm chằm một lát, cảm giác bầu không khí có chút kỳ diệu, Tri Y quyết định vẫn là đi về phía Tín Vương và Tín Vương phi thoạt nhìn tương đối bình thường.
“Dì, Hoàng Thượng và a ma đang làm cái gì?”
“A ma ngươi đang giáo huấn Hoàng Thượng.” Tín Vương gấp không chờ nổi tự mình giải thích nghi hoặc cho nàng, dương môi nói, “Ai bảo Hoàng Thượng không thành thật, không rên một tiếng chẳng có dấu hiệu gì, trở về muốn lập ngươi tiểu nha đầu này làm hậu, a ma tức giận có người muốn bắt cóc tâm can tiểu bảo bối của bà.”
Sau khi nghe xong Tri Y không khỏi thè lưỡi, sau một lúc lâu lại nhịn không được cong mi cười, lén chớp chớp mắt với Tuyên Đế, sau đó chạy vào lòng Thái Hậu ôm cái, phe phẩy cánh tay kiều thanh nói: “A ma dùng bữa, sai canh giờ ngài lại muốn không ăn uống. Lời Hoàng Thượng nói cũng không nhiều một câu, khi dễ hắn chẳng có ý tứ gì, vẫn là nhìn con nhiều chút đi, a ma nhìn xiêm y này của con đẹp không?”
Hiển nhiên tiểu cô nương đang muốn đánh lạc hướng, đáng tiếc quá non nớt.
Khi dễ Hoàng Thượng? Thái Hậu cân nhắc, mới vừa rồi mình chỉ nói vài câu không đau không ngứa như vậy, còn chưa có thật sự mắng đâu, càng không có động thủ, sao đã thành khi dễ Hoàng Thượng?
Thật là con gái lớn không thể giữ, con gái lớn không thể giữ.
[Cổ đại] Đế Sủng-Mão Liên- Chương 86
[Cổ đại] Đế Sủng-Mão Liên- Chương 88