Mục lục
Đế Sủng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 94: Liêu cùng phản liêu

Mới vừa tỷ thí xong, người đã bị Hoàng Thượng nửa kẹp nửa ôm mang đi, mấy vạn tướng sĩ há miệng thở dốc, nhìn chằm chằm bóng dáng Tuyên Đế không dám lên tiếng, chờ khi người khuất bóng trong lều mới hoàn toàn nổ tung như chảo dầu nóng.

“Các ngươi thấy thần sắc Hoàng Thượng không? Cuối cùng Hoàng Thượng còn cười.”

“Vị này rốt cuộc là công tử nhà ai, thế mà có thể để Hoàng Thượng sủng ái như thế, nhưng trừ bỏ vị mấy ngày gần đây truyền đến ồn ào huyên náo trong kinh kia……”

“Im lặng, im lặng.”

……

Phàm là có người nói tới chỗ này, lập tức tự giác dừng lại, cùng người khác liếc nhau, từng người lộ tươi cười ý trong lòng hiểu rõ mà không nói ra.

Mặt khác trong lều lớn, Tri Y không ngừng giãy giụa, Tuyên Đế nương này tư thế này không nhẹ không nặng chụp vài cái vào mông nhỏ của nàng, trong mắt ngậm ý cười. Tiểu cô nương vội vàng bảo vệ bản thân, không phục phồng mặt nói: “Hoàng Thượng không thể phạt ta, đây là a ma đồng ý với ta. Chàng muốn phạt ta, ta sẽ…… Nói cho a ma.”

Tuyên Đế nhướng mày, lần trước mới hơi thể hiện thành thục chút, sao lúc này lại trở lại như cũ, đến cáo trạng cũng nói được ra.

Hắn vốn là không tức giận, mới vừa rồi chỉ trêu đùa hạ Tri Y thôi, ai nói tiểu cô nương không có việc gì lại trêu chọc hắn tâm thần rung chuyển. Cố tình vì nàng còn nhỏ, cái gì hắn cũng không thể làm.

Tuyên Đế không ngừng trầm tư, có phải vật nhỏ này có ý xấu vì nhìn ở điểm này nên mới cố tình đến gây chuyện với hắn hay không?

Tri Y trộm cúi đầu xoa bóp tay đấm vai, biểu tình của khuôn mặt nhỏ rất phong phú, thỉnh thoảng nhe răng trợn mắt. Ở trước mặt chúng tướng sĩ Tuyên Đế không nương tay Tri Y có thể lý giải, nhưng ngầm làm nũng lại là một chuyện khác, lầu bầu “Hoàng Thượng rõ ràng nhận ra Tri Y, còn xuống tay nặng như vậy……”

Thanh âm kiều mềm, mang theo chút oán hận, cố ý kéo lớn lên thanh tuyến như mật ông thấm nhập nội tâm. Chuyện làm nũng này hiển nhiên Tuyên Đế thập phần hưởng thụ, tay lớn xoa chỗ Tri Y đang xoa bóp ở khuỷu tay, “Còn có chỗ nào đau?”

“Nơi này, nơi này.” Tri Y không chút khách khí chỉ huy, “Còn có nơi này.”

Biết rõ chắc chắn là nàng có cố ý khuếch đại hiềm nghi, Tuyên Đế vẫn chịu thương chịu khó. Tay hắn lại gãi đúng chỗ ngứa, so với Liên Hương Tích Ngọc ngày thường xoa bóp còn thoải mái hơn chút, Tri Y chuyển mắt tò mò chăm chú nhìn, “Hoàng Thượng thường xuyên làm những việc này sao?”

Tuyên Đế nhẹ gõ trán nàng một cái, mỉm cười nói: “Thiên hạ có mấy người có khả năng sai sử trẫm như vậy?”

Tri Y che trán lại, nghe vậy lộ ra tươi cười ngọt ngào, nương theo tư thế Tuyên Đế xoa bóp vai cho nàng nhào vào trong lòng ngực, bị một tay Tuyên Đế giữ lại, “Không sạch sẽ.”

Nhìn hắn quần áo màu đen toàn bụi đất, Tri Y hiểu rõ gật đầu, ngay sau đó lại như thú nhỏ đột nhiên lủi đi, chui lung tung vài cái, sau đó ngước mắt cười nhạt, “Không có việc gì, dù sao trên người Tri Y cũng không sạch sẽ, vừa lúc, đều dơ.”

Nàng không biết trên mặt bị dính tro bụi trên vạt áo Tuyên Đế, nháy mắt biến thành mèo hoa, Tuyên Đế không khỏi nhẹ cười, lau sạch chút bụi trên chóp mũi nàng, “Nghịch ngợm.”

Dùng tay áo sạch sẽ duy nhất xoa xoa lên khuôn mặt nhỏ, khi nhẹ nhàng lau lên đôi môi thủy nhuận của tiểu cô nương ánh mắt Tuyên Đế hơi tối đi, lực đạo trên tay bất giác tăng lớn chút.

“Ngô……” Tri Y ăn đau thở nhẹ một tiếng, cổ tay áo Tuyên Đế có hoa văn tường vân hơi nhô lên, dùng chút lực cọ xát sẽ hơi đau, nàng vốn đặc biệt kiều nộn, nháy mắt bị mất một chút da.

Tuyên Đế hoàn hồn, trông thấy chút tơ máu cực nhỏ tức đau lòng, “Là trẫm không cẩn thận, An Đức Phúc ——”

“Không cần.” Tri Y giữ chặt tay hắn, biết Tuyên Đế muốn gọi ngự y trong quân tới, nhưng bị thương nhỏ như vậy mà truyền ngự y, nàng còn tự cảm thấy ngượng ngùng.

An Đức Phúc nghe xong nửa câu lại không thấy câu tiếp, dựng lỗ tai đợi một lát vẫn không thấy, nghĩ nghĩ hắn quyết định vẫn là thành thành thật thật canh giữ ở bên ngoài. Phải biết rằng hiện tại Hoàng Thượng đang ở cùng cô nương trong chốc lát, hắn mạo muội đi vào phạm lỗi là chuyện nhỏ, quấy rầy Hoàng Thượng mới là chuyện lớn.

Nhìn chân trời bị hoàng hôn nhuộm thành mây hồng, trong lòng hắn cười nói, cô nương thật đúng là…… Hoàng Thượng đi tuần binh cũng sẽ theo tới.

“Hoàng Thượng vừa đang suy nghĩ cái gì?” Tri Y nghiêm túc nhìn Tuyên Đế vài lần, nghi hoặc chớp mắt, “Thế mà lại xuất thần.”

Nàng dựa vào quá gần, thế cho nên mảnh lông mi dài xẹt qua sườn mặt Tuyên Đế. Nghĩ đến tâm tư mới vừa rồi, lại đối mặt với sự tò mò của tiểu cô nương, Tuyên Đế hơi hơi mỉm cười, cực kỳ thần bí, sờ sờ đầu nàng, “Ngày sau Tri Y sẽ biết.”

“Hoàng Thượng, Quý công tử đã trở lại.” Thị vệ đừng ngoài trướng hồi bẩm.

Tuyên Đế lên tiếng lệnh người truyền vào, Tri Y nhanh chóng sửa sửa phát quan hơi nghiêng, ngồi nghiêm chỉnh ở phía sau Tuyên Đế.

Quý Vĩnh Tư nện bước thong thả hữu lực, bên môi lúc nào cũng treo tươi cười ấm áp, mới vừa vào trướng đã cúi người hành lễ với Tuyên Đế. Tri Y ngẩn ra, mới vừa rồi còn không phản ứng lại Quý công tử này chính là Quý Vĩnh Tư.

Quý Vĩnh Tư ở doanh đến quá ngọ thiện sau đó được mời đi tiểu doanh phụ cận đại doanh Tây Giao, nơi đó càng bí ẩn, xây dựng theo địa thế sông nước, đúng là nơi chế tạo chiến xa trên nước. Tuyên Đế để hắn tự mình đi xem hiệu quả khi binh lính sử dụng chiễn xa đã qua cải tiến, việc điều chỉnh đã được tiến thêm một bước.

Sau khi Tuyên Đế lên tiếng Quý Vĩnh Tư ngẩng đầu, dư quang quét đến Tri Y ở phía sau, ý cười trong mắt ý cười càng sâu, cố kỵ đang ở trước mặt Tuyên Đế nên vẫn chưa trực tiếp gọi người.

Trước kia Quý Vĩnh Tư cũng không rõ chuyện của Mộ gia ở kinh thành, hắn được Mộ Đại học sĩ nhận về nuôi bên người sau khi sự kiện phong ba kia đại khái đã bình ổn, sau đó vẫn luôn nhớ kỹ Tri Y cũng là vì hai vợ chồng Mộ Đại học sĩ luôn nhắc mãi ở trong phủ.

Quý Vĩnh Tư người này trọng tình những cũng vô tình, hai vợ chồng Mộ Đại học sĩ nuôi nấng hắn yêu thương hắn, cho nên hắn có qua có lại, đối xử với hai người cũng cực kỳ hiếu thuận. Nhưng đối với những người trong tộc Mộ thị chưa từng gặp mặt và đám người thân khác, mặc dù trở về kinh thành hắn cũng không hề có ý thân cận. Nhưng Tri Y, có lẽ là bởi vì đã sớm nhớ ở trong lòng nàng là tiểu biểu muội cần phải yêu thương năm sáu năm nay, cho nên rất có hảo cảm.

Đương nhiên hắn không có thư từ qua lại gì với vị “Tri Y” kia, nên chưa bao giờ tồn tại việc nhận sai, hơn nữa lần đầu tiên nhìn thấy Tri Y hắn đã mơ hồ có cảm giác quen thuộc và thân cận, từ lúc bắt đầu ở Du Thành cho đến khi hồi kinh, vẫn luôn nhớ thương vị tiểu biểu muội đáng yêu này.

Việc Tri Y được lập hậu hắn cũng nghe nói, trừ bỏ cảm thán trong lòng một phen hắn cũng không có ý gì khác. Mộ Lão phu nhân từng dặn dò hắn nếu gặp nàng thì chú ý tình huống của Tri Y nhiều hơn một chút, nếu có khả năng còn hy vọng Quý Vĩnh Tư có thể khuyên Tri Y quay lại Mộ phủ chờ ngày đại hôn.

Quý Vĩnh Tư không tỏ ý kiến, làm trò đồng ý trước mặt lão phu nhân, xoay người lại cảm thấy không nhất thiết phải làm như vậy. Nếu quan hệ của biểu muội và cậu mợ đã thành như vậy, thậm chí có thể nói không khác gì người xa lạ, hắn cảm thấy loại chuyện này thật sự không nên miễn cưỡng. Hắn hiểu tâm tình ngoại tổ mẫu nhớ nhung cháu gái, nhưng là cũng không tán thành cách làm của ngoại tổ mẫu.

“Vĩnh Tư cảm thấy như thế nào?” Tuyên Đế trầm giọng hỏi.

Nhanh chóng thu hồi tâm tư, Quý Vĩnh Tư nhớ lại tình cảnh hôm nay đã chứng kiến sắp xếp lại câu từ, “Hồi Hoàng Thượng, chiến xa trên nước đã gần đến lúc thành công, theo Vĩnh Tư thấy, tạm thời cũng không còn chỗ nào lớn cần sửa, còn có chút hơi tì vết chỉ cần sửa chữa một chút. Nhưng hôm nay Vĩnh Tư đến, thật ra phát hiện một vấn đề rất lớn……”

Nói đến chính sự, miệng lưỡi Quý Vĩnh Tư lưu loát thao thao bất tuyệt, tinh quang lập lòe trong mắt. Tuy rằng hắn và Đàm Chi Châu đều có khuôn mặt tuấn tú khí chất rất tốt, nhưng Đàm Chi Châu đã nhiều năm lăn lộn trong chốn quan trường, cách hành sự sớm hình thành thói quen như cách làm quan, hết sức uyển chuyển. Mà Quý Vĩnh Tư, hắn vốn chính là người chí tình chí nghĩa, lại chưa chịu qua phong sương bẻ gãy, trong lời nói tuy rằng được Mộ Đại học sĩ dạy dỗ đã hiểu được như thế nào để kết giao với người khác, nhưng khi hành sự vẫn thể hiện là thanh niên tuổi trẻ khí thịnh, động tác nhanh nhẹn giỏi giang, vô cùng có nhuệ khí.

Hai loại người như hắn và Đàm Chi Châu, Tuyên Đế đều tương đối thưởng thức, sau khi nghiêm túc nghe xong, gật đầu nói: “Vậy cứ làm theo lời Vĩnh Tư nói, trẫm sẽ chọn một vị tướng quân giúp ngươi, nếu có người có ý định ngăn trở, trực tiếp xử trí theo quân lệnh.”

“Tạ Hoàng Thượng!”

Sau một lát đàm luận, Quý Vĩnh Tư ra ngoài trướng chờ Tuyên Đế, giữa hai huynh muội cũng chưa nói một câu nào.

Tuyên Đế quay đầu lại vừa vặn thấy Tri Y nhìn theo bóng dáng màu xanh lá kia, khóe môi nhẹ dương, “Tri Y đã từng nói chuyện với hắn chưa?”

Tri Y hồi tưởng, “Chỉ có lần ở Lưu Hương Các có nói qua vài câu.”

Sau đó khi nàng tự đi Mộ phủ ở Du Thành tìm Mộ Đại học sĩ, chỉ có Trang Trạch Khanh trao đổi nhiều với Quý Vĩnh Tư. Lại nói tiếp hai người đã sớm biết đối phương biểu ca/biểu muội, nhưng xưng hô này chưa bao giờ kêu xuất khẩu quá.

Tuyên Đế gật đầu, đem trà đưa cho Tri Y, “Trừ thị vệ, có mang theo những người khác tới không?”

“Không có.”

Nhìn nàng không có biện pháp, Tuyên Đế tự mình đứng dậy sửa sang lại đai lưng cho tiểu cô nương. Cải trang thành thiếu niên đơn giản hơn nhiều so với khi là nữ hài nhi , chỉ có quần áo đai lưng phát quan, cùng với túi tiền treo rủ ở bên hông.

So với bạn cùng trang lứa, vóc người của Tri Y ở cũng được coi là cao lớn, lúc này cũng cao đến vai Tuyên Đế, nhưng lúc Tuyên Đế sửa sang lại y quan cho nàng vẫn có vẻ vô cùng nhỏ xinh, chỉ cúi người một cái gần như đem cả người nàng ôm trọn vào trong ngực.

Hơi thở thanh tân thoải mái thanh tân đánh tới, tiểu cô nương không nhịn được nhân tiện trực tiếp duỗi tay ôm eo Tuyên Đế, nhẹ cọ như mèo nhỏ cực kỳ ỷ lại, đem đầu vùi vào trong ngực, kiều thanh rầu rĩ truyền ra, “Thích nhất ôm Hoàng Thượng.”

Tuyên Đế bật cười, giống như Tri Y ngày thường vốt lông trấn an Tuyết Bảo Nhi vuốt ve tiểu cô nương, trong miệng lại nói: “Rõ ràng hôm qua trẫm mới nghe người nào đó nói, thích nhất nằm trong lòng a ma.”

Tri Y: “……”

Dù sao loại chuyện này đã sớm bị Tuyên Đế và Thái Hậu trêu chọc bao nhiêu lần, Tri Y dứt khoát da mặt dày không trả lời, ăn vạ giống như không dậy nổi.

Nghĩ đến lúc trước khi Tuyên Đế tỷ thí với các tướng sĩ hiện ra sức lực và thân hình, Tri Y tò mò duỗi tay, cách một tầng vải dệt hơi mỏng sờ sờ ngực và cơ bụng rắn chắc, vô ý thức kinh ngạc nói: “Nơi này của Hoàng Thượng cứng quá a.”

Ngược lại xoa bóp cánh tay mềm mại của mình, kỳ quái nói: “Rõ ràng ngày thường Hoàng Thượng không thích luyện võ, vì sao lại khác Tri Y nhiều như vậy?”

Tuyên Đế bất đắc dĩ, cũng may lúc này trong lòng bình tĩnh, còn không đến mức bị tiểu cô nương này đụng chạm lung tung mà có phản ứng gì không nên có, mặc kệ Tri Y chọc tới chạm đi, lúc sau mới bắt lấy móng vuốt quấy rối kia, trầm thấp nói: “Bởi vì trẫm là nam tử.”

Tri Y đảo mắt, “Nguyên Mậu ca ca cũng là nam tử a.”

Lượng tin tức trong lời này có chút lớn, Tuyên Đế bất động thanh sắc, “Sao Tri Y biết là khác với Nguyên Mậu?”

“Đương nhiên là…… Nhìn ra.” Cố ý kéo nửa ngày mới trả lời, Tri Y không nhịn được bật cười, thế Tuyên Đế mới biết vật nhỏ này lại chơi xấu.

Chơi đùa một lát, rốt cuộc Tuyên Đế truyền người tiến vào đơn giản rửa sạch, thay đổi áo ngoài. Sắp đến lúc hồi cung lại thấy Tri Y đáng thương hề hề ôm cánh tay hắn, “Hoàng Thượng đánh quá đau, đi không nổi, cũng không cưỡi được ngựa.”

Tuyên Đế nhìn nàng không nói, hai người đối diện thật lâu, Tri Y bị bại trận trước, lộ ra má lúm đồng tiền lắc lắc tay hắn, “Muốn Hoàng Thượng mang về.”

An Đức Phúc vui tươi hớn hở nói: “Cô nương nghĩ sai rồi, đã là cùng trở về, sao Hoàng Thượng bỏ được để ngài cưỡi ngựa về một mình.”

Tri Y chớp mắt, nghiêng đầu nhìn về phía Tuyên Đế, “Đúng rồi, ta quên mất.”

Không nghiêm mặt được nữa, một tia ý cười lộ ra bên môi, Tuyên Đế chặn ngang bế Tri Y lên, làm bộ muốn giơ chân đá An Đức Phúc, “Lắm miệng!”

An Đức Phúc làm bộ làm tịch ‘ai da’ kêu một tiếng, ý cười đầy mặt đuổi kịp.

[Cổ đại] Đế Sủng-Mão Liên- Chương 93

[Cổ đại] Đế Sủng-Mão Liên- Chương 95

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK