Mục lục
Đế Sủng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 80: Xử phạt

Người hầu hạ bên người Tri Y đại khái chia làm hai loại, một là do Thái Hậu cấp, hai là Tuyên Đế an bài. Chỉ cần là hầu hạ bên người hay là vị trí chưởng quản đồ ăn có chút quan trọng, tất nhiên sẽ bị điều tra rành mạch đến cả của cải tài sản. Những người trong kinh kia ngày trước căn bản không đem tiểu cô nương này để vào mắt, cảm thấy chỉ là Thái Hậu ở trong cung cô tịch nên mới nuôi dưỡng bên người, sủng ái một chút, nhưng không có xung đột lợi ích với bọn họ, cho nên chưa từng nghĩ tới việc đụng tay đụng chân.

Lần này tin tức Tuệ Giác nói với Tuyên Đế chuyện lập hậu truyền về kinh, trực tiếp dậy lên một trận sóng to gió lớn. Đáng tiếc chờ lúc này bọn họ mới nhớ tới chuyện cài người vào thì bên người Tri Y đã sớm thành thùng sắt không lọt gió. Ngày thường trừ mấy cung nữ nội thị hầu hạ bên người, những người khác cho dù có chuyện muốn tìm nàng cũng sẽ phải để người trình báo trước cho Tuyên Đế, căn bản không thể nào xuống tay.

Những người trong kinh đó đúng là không còn nghĩ được biện pháp nào khác, mới bảy cong tám quẹo tìm tới lão ma ma nhát gan sợ phiền phức lại không có tác dụng gì lớn kia.

Sau khi Tri Y nghe xong, lại cảm thấy hứng thú đối với ma ma trong miệng nói nhân mã tứ phương đều tìm đến kia, chỉ một lão ma ma như vậy mà có nhiều người tìm như thế, vậy những người khác đâu? Người ở chỗ nàng cũng không ít, những nội thị vẩy nước quét nhà, hoa thợ chăm sóc vườn hoa……

“Nhiều người muốn hại ta như vậy?” Tiểu cô nương chống cằm trầm tư, bị Nghi Nhạc vỗ nhẹ một cái, “Cũng không nhất định là chân chính muốn hại muội, càng nhiều khả năng là muốn thử đi, nhìn xem phân lượng của muội trong lòng Hoàng Thượng nhà muội.”

Đúng là Nghi Nhạc có thể lý giải suy nghĩ của những người đó, đợi mười mấy năm, rốt cuộc Hoàng Thượng có thể lập hậu nạp phi. Tuy rằng lúc trước cô nương thâm khuê trong phủ bị Hoàng Thượng nghĩ cách tự mình tứ hôn gả ra ngoài, nhưng bọn họ lại không chỉ có một nữ nhi hay cháu gái, còn có nhiều nữa là đằng khác!

Nhưng Hoàng Thượng ra chiêu như vậy quả thật không phúc hậu, để một tiểu cô nương hơn mười tuổi lên làm Hậu, quả thực là đánh vào mặt một đống người sống sờ sờ, huống hồ theo ý tứ của Hoàng Hậu, trước khi lập Hậu không định sẽ nghênh phi tần vào cung, nghĩ lại trước kia Thái Hậu và Hoàng Thượng rẩt sủng nịch tiểu cô nương này, chẳng lẽ là đã sớm quyết định tốt chuyện này?

Bất luận là Hoàng Thượng của bọn họ có phải có gì kỳ lạ hay không, chỉ nhìn một cách đơn thuần, cô nương này còn chưa trở thành Hoàng Hậu mà Hoàng Thượng đã làm hết mọi chuyện trước vì nàng, chờ đến khi nàng thành Hoàng Hậu, mặc dù nữ nhi chất nữ của bọn họ vào cung như ý nguyện nhưng có thể có vị trí của các nàng ấy không?

Đương nhiên những thứ này đều là do Nghi Nhạc tự giúp bọn hắn bổ não, bởi vì Vinh Thọ Trưởng công chúa trong kinh cũng truyền tin cho nàng ấy. Trong thư không có gì ngoài một đống lời nói nổi giận đùng đùng, nhưng ở trong mắt Nghi Nhạc nhìn thì chính là mấy lời càu nhàu của mẫu thân nhà mình. Nói cái gì mà Hoàng Thượng quả thực hồ đồ, bởi vì mấy câu nói đơn giản của một tăng nhân đã đem vị trí Hoàng Hậu cho tiểu cô nương miệng còn hôi sữa, nếu để Tiên đế biết nói không chừng tức giận đến mức từ trong quan tài ở hoàng lăng nhảy ra! Sau đó là đốc xúc Nghi Nhạc có thể nỗ lực hơn một chút, nỗ lực thừa dịp cơ hội Nam Tuần lần này phát triển một ít cảm tình với hoàng đế biểu ca này.

Đối với phong thư này, sau khi Nghi Nhạc xem xong chỉ cười cho qua chuyện, phân phó trong thư càng là đảo mắt đã vứt tới sau đầu. Đoạt Hoàng Thượng với Tri Y nhà nàng ấy, trước đừng nói chuyện vó thể xuống tay với tiểu cô nương mà nàng ấy có cảm tình hay không, riêng chuyện căn bản bản thân Hoàng Thượng sẽ không cho bất kỳ một nữ tử nào khác có cơ hội. Nghi Nhạc không quên có mấy lần khi nàng ấy ở cùng với Tri Y, trong mắt Tuyên Đế nhìn nàng ấy là ghét bỏ trần trụi.

Nàng đang êm đẹp làm Quận chúa ngày ngày tiêu dao, chẳng lẽ muốn tự tìm đường chết? Đương nhiên Nghi Nhạc còn không có ngốc, cho nên với những điều mẫu thân nhà mình nói, vẫn là xem xong thì quên luôn đi.

“Hiện tại ma ma kia ở đâu?” Tri Y có tâm muốn đi gặp mặt một lần.

“Hình như bị Hoàng Thượng nhà muội phái người tạm thời nhốt lại.” Nghi Nhạc trả lời, “Nếu có cái gì muốn hỏi, trực tiếp đi hỏi Liên Hương là được.”

Tri Y rất có hứng thú, ngày xưa nàng cũng từng nhìn lúc Thái Hậu sửa trị cung nhân, Liên Hương là do Kính Hòa Cung dạy dỗ ra, đương nhiên thủ đoạn cũng không kém.

Cùng Nghi Nhạc trở lại chỗ ở, Tri Y thấy ở thiên viện một đám cung nữ nội thị quỳ, trừ bỏ mấy người hầu hạ bên người, hầu như còn lại đều bị liên lụy. Liên Hương đứng trước mặt bọn họ dạy bảo, bên cạnh còn có một vị tiểu công công quen mắt, là tiểu đồ đệ của An Đức Phúc.

“Cô nương ——” Mới vừa nhìn thấy thân ảnh Tri Y, lập tức Liên Hương đi đến chào đón, đồng dạng quét mắt một cái toàn thân nàng, nhẹ nhàng thở ra nói, “Còn tốt, cô nương không có việc gì.”

Nhìn tư thế Tri Y là muốn ở bên ngoài hỏi chuyện, sớm có cung nhân thông minh mang ghế mời tiểu chủ tử nhà mình và Nghi Nhạc ngồi xuống, “Tra ra cái gì?”

Liên Hương đem những chuyện hôm nay nhất nhất nói ra, dùng chiêu đơn giản vừa đe dọa vừa dụ dỗ. Thân là cung nữ bên người Tri Y, Liên Hương có quyền lực Thái Hậu tự mình giao cho, chỗ tốt chính là, nàng ấy không cần cố kỵ chút nào, mặc dù đem xử trí toàn bộ cung nhân có liên can cũng sẽ không bị trách cứ. Bởi vì chỉ cần là cung nhân hầu hạ Tri Y đều biết, địa vị của tiểu chủ tử này trong lòng Thái Hậu và Hoàng Thượng, an nguy không chấp nhận được một tia sai lầm, cho nên loại chuyện này đúng có khả năng phát sinh.

Đương nhiên, ngay từ lúc bắt đầu Liên Hương vẫn chưa áp dụng thái độ cường ngạnh. Mới đầu nàng ấy mệnh mấy cung nữ tín nhiệm đem đám cung nhân phân chia riêng biệt để thẩm vấn, đơn độc hỏi chuyện từng người, không hỏi gì khác, chỉ hỏi hành trình nhiều ngày qua của bọn họ, khi nào ở nơi nào, đang làm chuyện gì, nhất nhất ghi chép lại, lại đem những lời mấy người này nói kỹ càng tỉ mỉ so sánh, trong đó có chuyện gì không khớp sẽ dò hỏi. Nếu có người có thể nhớ rõ gần đây cung nhân ở cùng có cái gì khác thường cũng bẩm báo cho nàng ấy, sau khi điều tra rõ là thật Liên Hương sẽ khen thưởng từng người.

Liên Hương tra ra vấn đề từ trong mấy chi tiết này, sự thật chứng minh phương pháp này cũng đúng là rất hữu hiệu. Trong đó có hai công công phụ trách vẩy nước quét nhà ở ngoại viện và cung nữ phụ trách nuôi nấng cá chép trong ao phía trước đã bị tra ra trong hai ngày này có lúc rời đi, hơn nữa trong phòng cũng có nhiều hơn không ít tài vật.

Tích Ngọc cũng không phải rất am hiểu về chuyện này, so với Liên Hương, nàng ấy càng am hiểu chuyện dùng võ áp người, cho nên ngạc nhiên nói: “Thu mua vài người này, có ích lợi gì?”

“Đại khái dùng để truyền chút tin tức đi.” Liên Hương phỏng đoán, “Hoặc là giống như ma ma kia, ở bàn đu dây hay chỗ nào đó động chút tay chân, tuy rằng không thể làm cô nương có trở ngại gì, nhưng cũng không tránh khỏi bị chấn kinh.”

Tri Y nghe vậy, thật ra không sợ chút nào, ngược lại thần sắc như thường dùng một muỗng canh, nghiêng đầu cười chớp mắt với Nghi Nhạc, “Nghi Nhạc tỷ tỷ, xem ra ta đã thành miếng bánh thơm, chờ khi trở về kinh thành, nói vậy sẽ còn được hoan nghênh hơn so với Hoàng Thượng.”

Nghi Nhạc cũng vui đùa nói: “Cũng không phải là không thể, để một tiểu nha đầu như muội đoạt mất sự nổi bật, bổn quận chúa không cao hứng chút nào.”

Lúm đồng tiền của Tri Y còn chưa biến mất, nhìn lướt qua đám người quỳ bên kia, giương mắt nói: “Chỉ có ba người này, còn có ai không?”

“Không có.”

“Ngô……” Tri Y nghĩ nghĩ, “Liên Hương, những người này đều là từ trong cung mang đến sao.”

“Hồi chủ tử, đều là người của Giáng Tuyết Hiên, hành cung vốn có người nhưng đều ở ngoại viện không vào được.”

Tri Y tùy ý nâng má trái, giống như không chút để ý nói: “Ngày xưa ở trong Giáng Tuyết Hiên, đối đãi với bọn họ như thế nào?”

Liên Hương hiểu ý nói: “Trong cung đều nói đi theo bên ngườichủ tử ngài là nhẹ nhàng nhất, làm ít ban thưởng nhiều, chủ tử cũng sẽ không sẽ phạt người.”

Tri Y lắc đầu, “Không đúng.”

Nàng đứng dậy bước nhỏ vài bước, “A ma nói, các cung nhân đều không dễ dàng, ngày thường không cần trách móc quá nặng nề. Bọn họ có thể dễ dàng bị người thu mua bằng chút vàng bạc như thế, nói vậy ngày thường ta đối đãi với các ngươi vẫn là không tốt.”

Trừ bỏ Liên Hương Tích ngọc, tức khắc các cung nữ nội thị xung quanh sôi nổi quỳ xuống đất dập đầu, nói chủ tử ngày thường đối đãi với bọn họ rất tốt, là những người đó không biết tốt xấu. Tri Y lại hơi hơi mỉm cười, vẫn giống như tiểu nữ hài nhi kiều thanh nói: “Không cần khẩn trương, ta cũng sẽ không phạt các ngươi.”

“Ba người kia cũng chỉ thu chút tài vật, vẫn chưa làm ra cái gì, tạm thời không coi là đại sai.” Tri Y trầm tư, “Không bằng như vậy, Liên Hương, ngươi đi thu thập ra ba gian phòng trống, bên trong cho nhiều chút vàng bạc châu báu, cũng không cần để cái gì khác. Nói vậy ba người bọn họ rất yêu thích mấy thứ này, đưa người vào phòng cho bọn họ ở cùng đám châu báu đó, cũng không cần bọn họ hầu hạ, chờ đến lúc hết 5 ngày, thời giab 5 ngày để chọn lựa hẳn đủ rồi, đến lúc đó bọn họ thích cái gì cũng có thể mang đi, những cái đó chính là của bọn họ.”

Tốt như vậy? Những cung nhân đang dập đầu nghẹn họng nhìn trân trối, đây đúng là không phạt, quả thực là thưởng rất rất lớn a.

Nghi Nhạc nghe xong một lát, tức khắc cười, “Ý của cô nương các ngươi, là để ba người này ở bên trong chờ đủ 5 ngày, trong lúc đó nửa bước cũng không thể ra. Nếu bọn họ yêu thích vàng bạc châu báu như thế, nói vậy một ngày ba bữa cơm hẳn cũng không cần, ngược lại chậm trễ canh giờ bọn họ chọn lựa, vậy thì một ngày chỉ đưa chén nước là đủ rồi.”

“So với cô nương của các ngươi, xem ra bổn quận chúa vẫn không đủ săn sóc a.” Nghi Nhạc cười như không cười.

Nghe vậy, lúc này những người đó mới hiểu rõ. Nơi nào là không phạt người, rõ ràng là dao cùn cắt người, so với trực tiếp trượng đánh còn thảm hại hơn. Năm ngày không được ăn cơm, chỉ có thể uống một chén nước, mặc dù trong phòng đầy đất là vàng bạc châu báu cũng có tác dụng gì? Sợ nhất những người đó đến lúc nhịn đói không được, đem đống vàng bạc nuốt vào, phỏng chừng so với nuốt độc dược cũng còn tốt hơn đi.

Căn bản cô nương không nghĩ tới muốn thẩm vấn ra người sau lưng ba người này, hoặc là nói, có Hoàng Thượng và Thái Hậu bảo hộ nàng, căn bản nàng không cần để ý loại tính kế này. Nàng để ý chính là, người bên người mình có đủ trung thành hay không.

Cô nương xưa nay luôn đầy mặt tươi cười, bộ dáng thiên chân, đối xử với các cung nhân cũng chưa từng nói nặng lời, làm cho bọn họ thật sự đem tiểu chủ tử này coi như một tiểu cô nương mười tuổi bình thường. Nhưng hiển nhiên bọn họ đã quên một chuyện, cô nương là lớn lên bên người Thái Hậu, làm sao có thể thật sự thiên chân vô tà, tánh mạng của cung nhân bọn họ, sợ là căn bản không để trong mắt.

Tri Y hoàn toàn không biết chỉ đơn giản nói mấy câu đã khiến cho hình thượng bản thân ở trong lòng đám người này nghịch chuyển thật lớn, nguyên do nàng dùng cách thức này để xử trí kỳ thật còn mang theo một tia tính trẻ con, chính là muốn gậy ông đập lưng ông, nếu những người này bởi vì tham tài mà muốn phản bội chủ, vậy nàng sẽ thỏa mãn bọn họ, để cho bọn họ tham cho đủ.

[Cổ đại] Đế Sủng-Mão Liên- Chương 79

[Cổ đại] Đế Sủng-Mão Liên- Chương 81

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK