Mục lục
Đế Sủng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 124: Sinh

Tri Y cũng không đem chuyện “tái hiện tình cảnh” này để trong lòng, Thái Hâu và thái y đã từng dặn dò nàng, khi mang thai phải tránh buồn bực không vui hoặc tâm trạng phập phồng quá, nháo chút không có gì, chỉ là không thể quá mức. Liên Hương nghe xong nói: “Hiện giờ chủ tử ngài có thai, trong kinh đúng là có mấy nhà tâm tư dị động. Hoàng Thượng hiếm khi xuất cung, ngày thường không phải phê duyệt tấu chương thì cũng là ở cùng ngài, bằng không còn càng nhiều “ngẫu nhiên gặp được” “xảo ngộ” và đào hoa đấy.”

Không để ý lắm dựa lên giường mỹ nhân, thanh thản lấy tập thơ, đầu Tri Y cũng chưa nâng cong môi nói: “Đào hoa của Hoàng Thượng chú định là ngăn không được, bản thân Hoàng Thượng không muốn, kể cả hoa đào có đẹp cũng vô dụng. Hoàng Thượng muốn, kể cả chúng ta giấu hoa đào ra ngoài tường, Hoàng Thượng cũng có thể chủ động đi hái.”

“Chủ tử nói đúng.” Liên Hương thuận thế bóp vai cho nàng, “Nô tỳ cảm thấy, chủ tử ngài và Hoàng Thượng có phải đã làm gì cảnh cáo những người đó hay không. Bằng không mấy tháng kế tiếp đều như thế, kể cả Hoàng Thượng không bị dụ dỗ, vậy cũng phiền chết nha.”

“Nói có đạo lý.” Tri Y ngước mắt, nheo mắt mèo gãi cằm, “Dúng là nên làm chút gì đó?”

Bỗng nhiên nàng nháy mắt, “Nghĩ tới việc này, vẫn để Hoàng Thượng đi làm sẽ tốt hơn.”

Ngay sau đó, Tri Y viết một tờ giấy phái Lâm Toàn Nhi đưa đến Cần Chính Điện. Tuyên Đế đang phê duyệt chồng tấu chương cuối cùng, An Đức Phúc bị người lặng lẽ gọi ra, không lâu sau đã nhón chân cầm thêm tờ giấy trở về.

“Chuyện gì?” Tuyên Đế giống như có mắt trên đầu.

Bước chân ngừng lại, An Đức Phúc cười mỉa, “Hoàng, Hoàng Thượng, ngài phát hiện. Đây là……tờ giấy Hoàng Hậu nương nương để người giao tới, phân phó để ngài sau khi phê xong tấu chương nhìn xem.”

“Nga?” Tuyên Đế rất có hứng thú, “Lấy đến xem, đúng rồi, gọi người đến Bắc Viên chiết mấy cành xuân mai và hoa Ngọc lan, đặt trong bình ngọc giao cổ, đưa sang Phượng Nghi Cung.”

“Tuân lệnh.”

Đọc hết trang giấy nhanh như gió, trên mặt Tuyên Đê không ngăn được tươi cười. Hắn biết hôm nay Tri Y ghen vì chuyện này, để tính sổ sau chỉ là muốn gõ mấy người tâm tư dị động, nhân tiện tuyên thệ chủ quyền.

Làm vua của một nước, hắn không những không chán ghét loại hành động này, ngược lại vì loại hành động “bá đạo” cảm thấy rất vui mừng, đây là chứng minh tâm ý của Tri Y với hắn.

Vì thế mấy ngày kế tiếp, trong phủ không ít người đều thu được một phần đại lễ của Tuyên Đế- mỹ nhân. Có rất nhiều quan viên vừa thành hôn không lâu có thê tử mang thai, cũng có đại lão quan có tuổi, ai cũng không ngoại lệ đều là những phủ có nữ nhi hoặc muội muội vừa độ tuổi tiến cung.

Những người này đều từng vì phần tâm tư kia lăn lộn, sau khi thu được phần đại lễ này rất kinh sợ, trong lòng biết là Hoàng Hậu mượn tay Hoàng Thượng để gõ bọn họ. Nếu là Hoàng Hậu tự mình đưa, bọn họ không sợ hãi đến thế, nhưng hành động này của Hoàng Thượng rõ ràng là ủng hộ Hoàng Hậu, bọn họ không thể không thu liễm.

Hơn nữ đám mỹ nhân này ai cũng thiên kiều bá mị lại biết làm việc, lại là ngự tứ, ai cũng không thể đuổi đi hoặc vắng vẻ quá mức. Mấy ngày gần đây hậu viện của không ít quan viên thường xuyên thủy hỏa bất dung, rốt cuộc……. khó nhất là ân tiêu thụ mỹ nhân, khó chơi nhất là người vợ tào khang a.

Những người này cũng chỉ biết thở dài trong lòng, không thể nghĩ được vì cái gì người nắm quyền nhiều năm như Hoàng Thượng, thế nhưng lại có thể bảo vệ cho Hoàng Hậu không ai có thể lay chuyển.

Nhìn vị Hoàng Hậu kia còn nhỏ tuổi lại cũng không phải người dễ lừa gạt. Muốn nhân lúc Hoàng Hậu có thai để chiếm tiện nghi, xem ra cũng chỉ có thể dừng lại.

……

“Chủ tử có biết hiện giờ ở ngoài kia đang lan truyền cái gì không?” Sáng sớm Tích Ngọc đã như chim sẻ hót không ngừng, từ khi trời bắt đầu oi bức biết cảm xúc của Tri Y cũng khác vài phần, miệng tươi cười, “Truyền lời gì?”

“Truyền chủ tử ngài còn nhỏ tuổi đã thâm tàng bất lộ, mặc dù có thai cũng trói chặt Hoàng Thượng, cũng lười nhìn bất kỳ ai khác, khen ngài thủ đoạn cao minh.” Tích Ngọc cười không ngừng, “Có không ít phu nhân còn nói muốn vào cung xin ngài ít kinh nghiệm, để ngài dạy “ngự phu chi đạo”.”

Sau khi Tri Y nghe xong thiếu chút nữa phu ngụm trà vừa uống ra, ho vài tiếng, bụng cũng co rút đau đớn vài cái vì cười. Dường như nàng cảm giác được tiểu bảo bảo trong bụng kháng nghị, dùng chân nhỏ nhẹ nhàng đá bụng.

Ôn nhu khẽ vuốt, chờ khi bọn nhỏ an tĩnh lại Tri Y mới nói: “Ngự phu chi đạo? Khi nào Hoàng Thượng lại để người khác khống chế?”

Mấy người trong điện cúi đầu che miệng không nói, hiển nhiên đang cười trộm, dường như rất đồng tình với những lời mấy vị phu nhân kia nói.

Còn không phải sao, Hoàng Thượng vốn vẫn luôn cao cao tại thượng bất cận nhân tình, thong dong lạnh nhạt. Hiện giờ thành hôn với nương nương của các nàng, càng ngày càng như đi xuống khỏi thần đàn, cho tới bây giờ đã thành nhân vật “thê khống”, đối xử với Hoàng Hậu nương nương còn muốn tỉ mỉ hơn cả bản thân, đây không phải nương nương có cách ngự phu thì là cái gì?

Lắc đầu, Tri Y buồn cười nhìn các nàng. Nàng vẫn luôn không cảm thấy mình và Hoàng Thượng có quan hệ giữa chinh phục bị chinh phục hoặc thuần dưỡng và bị thuần dưỡng, thậm chí cũng không phải hoàn toàn là quan hệ phu thê, đặt nhau ở trong lòng, hiểu rõ tôn trọng hơn nữa yêu sau đắm người kia, đây mới là trạng thái chân thật của nàng và Hoàng Thượng.

Yêu thương nồng nhiệt rồi đần dần sẽ biến mất, chỉ có tình cảm tế thủy trường lưu mới có thể thực sự kéo dài.

Cho nên nàng rất may mắn, nàng và Hoàng Thượng trở thành thân nhân trước, sau đó mới trở thành người yêu. Khi còn nhỏ, Hoàng Thượng là anh hùng nàng sùng bái, hiện giờ, Hoàng Thượng là phu quân kiêm bạn bè của nàng, “Chủ tử, nên ra bên ngoài đi dạo một chút.” Ma ma tiến lên nhắc nhở, bưng tới một chén thuốc đen sì sì.

Thuốc này không phải thuốc giữ thai, mà là thuốc trợ giúp cho việc sinh sản nửa tháng sau. Hiện giờ tri Y mang thai đã gần tám tháng, Ngô thái y xem qua lớn nhỏ, hoài nghi không chỉ là song bào thai, thậm chí có khả năng là tam bào thai. Trong lòng Tuyên Đế càng thêm lo lắng, nhưng chưa bao giờ biểu hiện trước mặt Tri Y, sau khi thương lượng tốt với Ngô thái y, quyết định sau tám tháng mười ngày dùng dược vật trợ sản.

Tóm lại Tri Y tuổi nhỏ, thân thể không đủ thành thục so với những nữ tử khác. Nếu sinh nở tự nhiên, nguy hiểm quá lớn.

Hiện nay nhất cử nhất động của Tri Y vô cùng bất tiện, đều phải có người nâng, ban đêm ngủ cũng không ngon. Nằm ngửa quá mệt mỏi, nằm nghiêng lại không được lâu, ban đêm thường xuyên bị chuột rút đau tỉnh. Khác hoàn toàn với nàng, trừ bỏ lúc phê duyệt tấu chương thời khắc Tuyên Đế đều canh giữ bên cạnh, ban đêm chỉ cần Tri Y thoáng động ngón tay hắn lập tức sẽ tỉnh lại, nhìn gà hóa cuốc.

Mỗi ngày nhát định Thái Hậu sẽ tới xem một lần, mỗi lần là hai canh giờ, dặn đi dặn lại Tri Y, lo lắng lần đầu nàng sinh, lại nhiều bào thai sẽ sợ hãi.

Ngược lại so với Tuyên Đế và Thái Hậu, đương sự là Tri Y lại có tâm thái tốt nhất. Mỗi ngày dựa theo lời nói của ma ma và thái y, đúng hạn dùng bữa uồng thuốc, đúng hạn tản bộ, lúc thanh thản thì họa chữ đọc sách, một lòng muốn đem tiểu bảo bối trong bụng thành tài tử tài nữ.

“Nương nương, Trang Lão phu nhân lại mang đồ tới.” Lâm Toàn Nhi lãnh người đi đến hoa viên nhỏ, trình rương gỗ, “Là yếm và đồ lót làm cho tiểu hoàng tử, nương nương, có cần lưu lại không ạ?”

Được ma ma đỡ Tri Y nhấc chân bước chậm, giơ tay nói, “Đặt chỗ đó đi.”

Cảm giác sắp ra mồ hôi, tri Y mới khó khăn lắm dừng lại, liếc rương gỗ một cái, “Ta nhớ rõ mấy năm gần đây tuổi tác ngoại tổ mẫu đã cao, thường nói đôi mắt không tốt, thường xuyên bị hoa mắt, xiêm y này không phải do ngoại tổ mẫu làm.”

Có thể đưa vào cung, nhiều ít đều đại biểu cho tâm ý, đương nhiên cũng không phải do những nô tỳ trong phủ làm. Người thi châm là ai, rất dễ dàng đoán ra.

“Nếu chủ tử không thích, ngày sau không cần dùng.” Liên Hương trấn an, “Nô tỳ đợi chút sẽ đem chúng nó cất xuống đáy hòm.”

“Vì sao không cần?” Tri Y cười hỏi lại nàng ấy, tiến lên cầm lấy một chiếc yếm nhẹ nhàng vuốt ve, không biết suy nghĩ cái gì, “Đường may tinh mịn, vải dệt mềm mại, đúng là rất thích hợp.”

Liên hương có chút không rõ, này rốt cuộc là chủ tử đã tha thứ cho Trang phu nhân, hay là chỉ xem Trang phu nhân là một người quen? Từ khi chủ tử có thai tới nay, tâm tư càng thêm khó dò, có khi cả Hoàng Thượng cũng mất nửa ngày, một nô tỳ nho nhỏ như nàng ấy vẫn là chỉ phụ trách nghe lời đi.

Vừa mới nghĩ như vậy, đảo mắt sắc mặt Tri Y đã thay đổi, tính trẻ con nói: “Ma ma, có thể uống một chút quả nhưỡng không?”

Từ ma ma bất đắc dĩ lại yêu thương nói: “Tiểu chủ tử của nô tỳ, thật sự là không thể. Ngài đã nhịn tám tháng, chỉ không tới mười ngày nữa, thái y nói, trong lúc có thai không thể dính đến rượu, không tốt với thai nhi.”

Bên cạnh có mấy người, Tri Y không ngăn được vẻ ủy khuất trên mặt, vô cùng đáng thương ngồi trên ghế nhỏ. Muốn chống trên bàn, nhưng bụng quá lớn không bò lên được, hơi nghiêng thân mình, eo lại đau lợi hại, quay qua quay lại cũng không tìm được vị trí và tư thế thích hợp, nước mắt đã sớm xuất hiện.

“Tiểu chủ tử cũng không thể khóc.” Từ ma ma lại dỗ nàng, đau lòng lau nước mắt, “Mấy ngày gần đây ngài khóc quá nhiều, cẩn thận ngày sau tiểu hoàng tử tiểu công chúa xuất thế, biến thành bao nước mắt.”

“…… Ách.” Nước mắt sắp rơi bị thu hồi lại, Tri Y vừa tức vừa ủy khuất, càng thêm cảm thấy người xung quanh chỉ suy xét đến thai nhi trong bụng, căn bản không màng đến nàng.

Đang miên man suy nghĩ, nàng thoáng nhìn thấy một màu minh hoàng, quay đầu đứng dậy nhào tới, mọi người cả kinh đồng thời kêu một tiếng. Cũng may Tuyên Đế phản ứng nhanh chóng, kịp thời đỡ được, bằng không cái bụng lớn như vậy phóng tới cũng không biết ai đâm ai ngã.

“Làm sao vậy? Nhớ trẫm như vậy?” Tuyên Đế ôn thanh nói, một tay đỡ eo Tri Y, một tay đặt lên bụng phồng lên cảm thụ thai nhi khẽ nhúc nhích, chỉ trong chốc lát đã lộ ra mỉm cười, “Gần đây động tĩnh của bọn chúng ngày càng lớn, chắc là muốn sớm ra gặp mẫu thân.”

“Không gặp Hoàng Thượng sao?” Tri Y trợn mắt nhìn lại.

Cách nói của Tri Y ngày càng trẻ con, Tuyên Đế cười, “Bọn chúng biết mẫu thân dựng dục vất vả, trẫm lại chỉ có thể nói vài câu an ủi, không có tác dụng gì.”

Tri Y nghe vậy tươi cười rạng rỡ, hai lúm đồng tiền bên má như ẩn như hiện, vừa muốn mở miệng, bỗng nhiên bụng truyền đến một trận đau đớn, làm hai chân nàng mềm nhũn, nháy mắt trượt xuống dọc theo cánh tay Tuyên Đế, được Tuyên Đế đỡ lại.

“Sao rồi?” Thần sắc Tuyên Đế khẩn trương, thấy Tri Y đau đến mức nói không lên lời, trên trán nháy mắt toát ra mồ hôi, thanh âm lại hơi run, “Từ ma ma, có phải Hoàng Hậu hay không……”

“Để nô tỳ nhìn xem.” Từ ma ma tay mắt lanh lẹ tiến lên, nhìn trước sau một lát đã khẳng định nói, “Hoàng Thượng, là muốn sinh, mau, mau mang nương nương đến phòng sinh đã chuẩn bị tốt. Nô tỳ lập tức chuẩn bị, Liên Hương, đi gọi Ngô thái y và y nữ, còn có mấy ma ma đỡ đẻ.”

“Vâng, vâng”

Tri Y đột nhiên muốn sinh, làm tất cả mọi người hoảng sợ, Cũng may mấy thứ này đã sớm chuẩn bị đầy đủ, qua cơn hoảng loạn lúc ban đầu mọi người dần dần yên tâm lại, Từ ma ma bình tĩnh an ủi: “Chủ tử đừng khẩn trương, đây là ngài mang song bào thai thậm chí tam bào thai, tháng tuyệt đối đủ. Tuy rằng sinh trước dự tính mười ngày, cũng không có gì đáng ngại, hiện tại ngài đừng kêu, cố gắng giữ sức, hiên giờ chỉ là đâu, còn chưa thực sự bắt đầu sinh đâu.”

Miễn cưỡng gật đầu, Tri Y được người đỡ miễn cưỡng đi vài vòng trong phòng.

“Nương nương, Hoàng Thượng nói muốn vào cùng ngài, bọn nô tỳ không ngăn được, cần phải……”

“Để Hoàng Thượng đi ra ngoài chờ.” Tri Y nỗ lực lên tiếng, môi bị cắn đến đỏ thắm, “Hoàng Thượng đi vào, ta càng không có tâm tư không có sức lực.”

Nghe được lời này, Tuyên Đế vội ngừng bước chân, hô một tiếng, “Được, trẫm không đi vào. Hàm Hàm đừng sợ, trẫm ở bên ngoài với nàng, đừng sợ, nhất định có thể mẫu tử đều bình an, đừng sợ.”

Nói liền ba chữ “đừng sợ”, trong lòng Tri Y biết hắn khẩn trương không thể ít hơn so với mình, vừa nghĩ vừa cười thầm, lại bị từng trận đau đớn rời lực chú ý.

“Ma ma, hiện tại, hiện tại có thể sao?……” Môi Tri Y phát run, nàng chưa bao giờ trải qua loại đau đớn này, hơn nữa theo Từ ma ma nói, đây vẫn là nhẹ nhất, chờ đến khi mở ra, nàng sẽ đau đến sức lực để kêu cũng không có.

“Có thể, đỡ Hoàng Hậu nương nương đi lên. Liên Hương, đi mang dược tới, Ngô thái y và y nữ đã tới rồi? Để y nữ tiến vào, ta và Lâm ma ma sẽ xoa bóp cho nương nương trước. Đừng hoảng hốt, đừng loạn, nương nương không có việc gì, chỉ cần nương nương và tiểu hoàng tử bình an, các ngươi đều là đại công thần, nhất định sẽ đực trọng thưởng. Nhưng nếu ai ở đây hoảng loạn xảy ra sai lầm, không cần Hoàng Thượng nương nương xuất khẩu, ma ma ta trước không tha cho các ngươi!” Từ ma ma mềm cứng đều dùng, trán cũng toát mồ hôi, vẫn nhưng vẫn phân phó đâu vào đấy.

Lâm ma ma ít nói, nhưng động tác lưu loát, vừa xoa bóp, đột nhiên Tri Y cảm thấy dễ chịu hơn không ít. Ước chừng sau một nén nhang, dưới sự nhắc nhở của mọi người, nàng biết, khảo nghiệm chân chính, giờ mới bắt đầu.

Thái Hậu nghe tin vội vàng đuổi tới, trên đầu chỉ cắm một cây thoa, mới vừa vào không kịp nói chuyện với Tuyên Đế đã chui vào phòng sinh.

Bên trong vội đến khí thế ngất trời, tiếng kêu liên tục, bên ngoài một mảnh yên tĩnh, cung nhân đến thở mạnh cũng không dám. Tay Tuyên Đế nắm chặt thành quyền, trên cánh tay gân xanh nổi lên, từ trước đến nay hắn cảm thấy thần phật có thể tin nhưng không hề tồn tại, giờ phút này lại vạn phần mong muốn những truyền thuyết dân gian kia là thật, những thần phật kia, nhất định sẽ trợ giúp Tri Y, giúp phượng nữ của bọn họ.

Thanh âm Tri Y từ yếu đến mạnh, từ bén nhọn chạm rãi mỏng manh, lặp đi lặp lại vài lần, trong lúc đó thậm chí đã ngất đi một lần, mọi người sợ tới mức tâm cũng lạnh một nửa. Vẫn là Ngô thái y để y nữ lấy kim châm mạnh mẽ đánh thức Tri Y, lúc này mới có thể tiếp tục.

Bóng đêm đã bao trùm, đảo mắt qua một đêm, mọi người đứng bên ngoài đã thành tượng, Tuyên Đế càng là toát mồ hôi cả đêm, hình dung tiều tụy chưa từng thấy.

Nghe tiếng khóc nghẹn ngào của tri Y cả đêm, hắn đã bắt đầu hối hận không kiên trì ý tưởng phá thai lúc ban đầu. Kể cả Tri Y hận hắn, cũng không phải trải qua sinh tử không rõ như hôm nay!

Rất nhiều người dần nản lòng thoái chí kiệt sức, trời tảng sáng, ánh mặt trời len lỏi qua tầng mây, khi ánh sáng đầu tiên chiếu vào khuôn mặt Tuyên Đế, một tiếng khóc tựa như tiếng trời cuối cùng cũng vang lên, ngay sau đó mọi người trong phòng sinh vui mừng quá độ mà khóc to.

“Tiểu hoàng tử, tiểu hoàng tử ra rồi!”

Một lần nữa hy vọng của mọi người bùng cháy lên, chỉ cần ra được một, dư lại sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.

“Mau, mau, còn có.” “Không chỉ song thai, trong bụng Hoàng Hậu nương nương vẫn còn một”

“Là tiểu công chúa!” “Hai trai một gái, mẫu tử đều bình an!”

“Chúc mừng Hoàng Thượng, chúc mừng Hoàng Thượng! Mừng vì có cả long tử long nữ, Hoàng Thượng vạn phúc, Hoàng Hậu nương nương vạn phúc!”

Sử viết, Chiêu Lịch năm thứ mười chín, trên dưới có hai tử một nữa, long tâm đại duyệt, hạ lệnh đại xá thiên hạ!

[Cổ đại] Đế Sủng-Mão Liên- Chương 123

[Cổ đại] Đế Sủng-Mão Liên- Chương 125

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK