Mục lục
Hệ thống mau xuyên : BOSS phản diện đột kích!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Tôi muốn cùng chơi với cô.”

“Không thích.”

Thư Lâm lắc cánh tay cô, hại cô đánh kỹ năng vào người Xuyên Bối khiến Xuyên Bối ồn ào một trận.

Minh Thù không còn cách nào khác đành cầm một laptop khác trên bàn trà. Màn hình sáng lên, Thư Lâm mới phát hiện bên trên có một biệt hiệu nhỏ, đang tự động thu thập đồ đạc.

Minh Thù xóa hết biệt hiệu, đưa laptop cho hắn.

Thư Lâm ôm laptop đăng nhập, điều khiển nhân vật vội vàng chạy đến cửa địa cung.

“Anh chọn nữ làm gì, anh thích chơi nhân yêu?” Minh Thù liếc màn hình của hắn, khóe miệng chứa ý cười.

Nhân yêu ông nội cô!

Không dùng cái này chúng ta có thể chơi cùng sao!

“Hay là cô chọn nhân vật nam đi, tôi và cô vừa đẹp đôi.” Thư Lâm hất cằm, hắn cười đến giảo hoạt.

“Cái này gọi là duyên phận, trời đã định chúng ta phải bên nhau.”

“Trời đã định ngươi phải diệt vong.” Minh Thù lầm bầm tiếp lời.

Thư Lâm kêu lên: “Cô ra đón tôi đi chứ.”

“Tự mình vào đi.”

“Sao tôi vào được, phải tổ đội mới có thể vào.”

“Tự mình tổ đội mà vào.”

“Tôi muốn cùng đội với cô.”

“Tôi không đem theo dầu ăn.”

“Hiện tại tôi đã rất lợi hại rồi.” Lão tử lợi hại rồi, không ai là địch thủ cả.

Minh Thù bất động, Thư Lâm uất ức nhìn cô.

Cô mau nhìn ta đi.

Lương tâm của cô không đau sao?

Sự thực chứng minh lương tâm Minh Thù sẽ không đau.

“Nếu còn tiếp tục thì cút ra khỏi nhà tôi nhé.”

Thư Lâm chỉ ừ một cái, chớp chớp mắt đáp lại Minh Thù, trực giác cho hắn biết cô nói là làm, lúc này mới thành thật.

Một mình di chuyển trong địa cung, danh sách của hắn trống rỗng, cũng chỉ có một bạn là Minh Thù. Hắn đi tới đi lui, cuối cùng nhân vật cũng bắt đầu ngồi.

“Ăn thôi.”

Không biết Thư Lâm đặt cơm từ lúc nào. Hắn đưa một phần cơm lươn cho Minh Thù, hương vị khiến cho Minh Thù không thể tiếp tục chơi được.

“Ngày nào cô cũng ăn nhiều đồ ăn vặt vậy sao?” Thư Lâm dọn cái túi trên bàn.

“Nhìn thế nào cũng không thấy cô có chút thịt. Mấy cái này ăn nhiều không tốt, sau này cô ăn ít một chút!

“Người bạn nhỏ Thư Lâm, anh cũng chẳng phải là cái gì của tôi, quản tôi làm gì?” Ai cho ngươi dũng khí đó hả!

Thư Lâm trực tiếp ngồi dưới đất, buồn bực nói: “Tôi thích cô đương nhiên quan tâm cô, nếu tôi không thích cô, thèm vào quản cô.”

Tỉnh táo một chút.

Chiến lược tấn công đã nói rồi, phải quan tâm từ phương diện đời sống, mục tiêu nhiệm vụ chăm sóc.

“Đứng lên.” Minh Thù đá hắn.

Thư Lâm nhìn cô: “Làm gì?”

“Cản trở tôi ăn cơm, ảnh hưởng tới sự thèm ăn của tôi, ngồi dậy.” Sàn nhà của trẫm ngươi được ngồi à!

“Tôi cách xa như vậy…” Thư Lâm thức thời câm nín, từ dưới đất bò dậy ngồi trên ghế sofa.

“Anh không ăn?”

Thư Lâm lắc đầu: “Không ngon miệng.”

“Vậy tôi không khách khí nhé.” Minh Thù giải quyết nốt phần còn lại.

Thư Lâm: “…” Không thèm hỏi mình vì sao không thấy ngon miệng sao?

Tại sao có thể có bệnh rắn độc như vậy.

Thư Lâm ngồi bên cạnh vẽ vẽ vòng tròn cầu nguyện Minh Thù mau mau thích mình, không để ý Minh Thù đã thu dọn xong cái bàn từ khi nào, ngồi xuống cạnh hắn.

“Ngây ngốc cái gì, không vào đội là tôi đi đấy.”

Thư Lâm chớp mắt, mê mẩn nhìn Minh Thù. Qua một lát, vội bay đến laptop, tiến vào đội Minh Thù.

[Đội] Tây Tử Lâm: Chúng ta không soát địa cung nữa à?

[Đội] Đồ Ăn Vặt Là Chính Nghĩa: Ta không muốn chết cả nút.

Thư Lâm nhẫn nhịn nhăn mặt nhìn Minh Thù.

[Đội] Tây Tử Lâm: Vậy chúng ta đi soát hành lang Ám Dạ đi.

[Đội] Đồ Ăn Vặt Là Chính Nghĩa: OK.

Tổng tài Minh Thù bá đạo đưa theo Thư Lâm đến soát hành lang Ám Dạ. Lần trước từng bị boss đánh, Tây Tử Lâm còn nhớ như in, cho nên lúc soát phải đặc biệt chú ý động tĩnh của Minh Thù, cũng may cô không phải yêu, chỉ đứng nhìn hắn soát boss.

[Đội] Tây Tử Lâm: Ta soát đến Vũ Mao rồi.

Thư Lâm quăng máy tính, nhào về phía Minh Thù: “Tôi soát đến Vũ Mao rồi.”

Minh Thù vốn đang dựa trên sofa, Thư Lâm nhào tới như vậy, hai người đều ngã lăn xuống đất. Nửa người Thư Lâm đè lên Minh Thù, trong đôi mắt tràn đầy vui mừng.

Minh Thù: “…” Tên này ngu hả trời?

“Có phải tôi có thể bái cô làm thầy rồi không?” Thư Lâm nghiêng đầu nhìn Minh Thù, ngữ khí bướng bỉnh chân thành: “Lúc đó cô đã đồng ý với tôi.”

“Một ngày làm thầy cả đời làm mẹ.” Minh Thù mỉm cười:

“Anh muốn làm con trai tôi sao?”

Thư Lâm khẽ biến sắc: “Vậy… thôi không bái nữa.”

Dường như lúc này hắn mới phát hiện tư thế hai người không đúng, tay chân luống cuống đứng dậy.

Đợi Minh Thù ngồi lại trên ghế sofa, Thư Lâm rón rén ngồi xuống: “Không bái sư, chúng ta có thể thành thân chứ?”

Minh Thù cười: “Tôi còn ở dưới làm đệm đỡ cho anh, cái đầu rỗng của anh bị ngã đến ngớ ngẩn rồi hả?”

Thư Lâm: “…”

Không nói được nữa, một lời không hợp đành làm ngơ.

[Chat mật] Khô Lâu: Đại Lão, nhiệm vụ ma quỷ kia của Hoa Linh vẫn chưa hoàn thành, cùng đi đi!

Minh Thù suy nghĩ một lúc mới nhớ ra nhiệm vụ ma quỷ trước kia của Hộ Hoa Linh. Sau khi tìm thấy ác mộng, bọn họ chưa chơi tiếp.

[Chat mật] Đồ Ăn Vặt Là Chính Nghĩa: Mọi người không thăng cấp?

[Chat mật] Khô Lâu: Mấy địa điểm thăng cấp đều bị các bang phái lớn chiếm đóng, hiện tại đi cũng không có vị trí. Ta để cho Xuyên Bối bọn họ đi trước, ta và Hoa Linh đi sau, dù sao chúng ta cũng thăng cấp nhanh.

Minh Thù: “…” Có thực lực quả là tùy hứng.

Minh Thù suy nghĩ một lát, đồng ý lời đề nghị của Khô Lâu. Khô Lâu lập tức mời cô vào đội. Cố Tiểu Thố và Tiêu Cảnh Hàn cũng không có ở đây, trong đội chỉ có cô, Khô Lâu cùng với Hộ Hoa Linh.

[Đội] Đồ Ăn Vặt Là Chính Nghĩa: Ta có thể đem theo một người không?

[Đội] Khô Lâu: Chà chà, có phải tiểu cô nương vừa rồi đi bên cạnh ngươi không, Đại Lão hư hỏng nhà ngươi!

[Đội] Khô Lâu: Người của Đại Lão ai dám không cho, kéo vào đi!

Minh Thù kéo Tây Tử Lâm vào đội.

Hộ Hoa Linh chỉ chia sẻ nhiệm vụ, trước sau như một không nhiều lời.

[Đội] Khô Lâu: Đại Lão, trước kia vì sao ngươi đánh Tiêu Tịch?

[Đội] Đồ Ăn Vặt Là Chính Nghĩa: Nhìn hắn khó ưa có được gọi là lý do?

[Đội] Khô Lâu: …

[Đội] Tây Tử Lâm: [Xấu hổ]

Minh Thù trông thấy biểu cảm này, khóe miệng cô co lại, hắn lại thêm vở kịch gì cho mình rồi.

[Đội] Hộ Hoa Linh: Nhiệm vụ là giao ác mộng cho NPC Triệu Bạch ở Hư Vô Chi Địa.

[Đội] Khô Lâu: Đi thôi, xuất phát!

[Đội] Tây Tử Lâm: Đại thần, ngươi sẽ bảo vệ ta chứ?

[Đội] Đồ Ăn Vặt Là Chính Nghĩa: Còn lâu.

[Đội] Khô Lâu: Không sao đâu muội muội, nàng đừng sợ, ta sẽ bảo vệ nàng.

[Đội] Tây Tử Lâm: …

Ai cần ngươi bảo vệ.

Hắn liếc Minh Thù một cái rồi dựa vào ghế sofa, lười nhác điều khiển nhân vật đi theo Hoa Hộ Linh.

Hư Vô Chi Địa là bản đồ cấp sáu mươi, phải xuyên qua một đám tiểu quái cấp sáu mươi. Rất hiển nhiên, Tây Tử Lâm sập bẫy.

[Đội] Khô Lâu: Muội muội, rốt cuộc sao nàng tăng lên nhiều cấp như vậy?

[Đội] Tây Tử Lâm: Đại thần, đưa ta theo.

[Đội] Đồ Ăn Vặt Là Chính Nghĩa: Ngươi đơn giản chết ở đây là được.

[Đội] Tây Tử Lâm: Đừng, muốn ở cùng đại thần cơ.

Minh Thù quay lại đưa Tây Tử Lâm ra khỏi đám quái vật.

[Đội] Khô Lâu: Hoa Linh, ngươi nhìn xem bây giờ ánh mắt của tiểu cô nương là gì.

[Đội] Tây Tử Lâm: Đại thần rất lợi hại.

[Đội] Khô Lâu: Ta cũng rất lợi hại, nàng xem ta đây còn có trang bị đầy người. Ta đây là đại thần anh tuấn tiêu sái như vậy mà không để ý, lại thích ông già thô lỗ đó.

Ông già thô lỗ cái con khỉ mốc!

[Đội] Đồ Ăn Vặt Là Chính Nghĩa: Ngươi đây là đang buộc ta rời khỏi đội mở thảm sát ư.

[Đội] Khô Lâu: Đại Lão ta sai rồi, mọi người tán gẫu đi, Hoa Linh đợi ta với.


Hư Vô Chi Địa.

Hộ Hoa Linh giao ác mộng cho NPC, NPC lại bảo bọn họ giết chết ác mộng, sau đó ác mộng… cuồng hóa.

[Đội] Khô Lâu: Mẹ nó, còn có quy định này à!

[Đội] Hộ Hoa Linh: Cẩn thận.

[Đội] Tây Tử Lâm: Đại thần, ta làm gì?

[Đội] Đồ Ăn Vặt Là Chính Nghĩa: Đi tiễn một mạng người.

[Đội] Tây Tử Lâm: …

[Đội] Khô Lâu: Cái này không giống với tổng tài bá đạo bình thường nha!

[Đội] Tây Tử Lâm: Đại thần, ta đi.

[Đội] Hộ Hoa Linh: …

[Đội] Khô Lâu: Ôi, tiểu muội muội nàng đừng tới đây.

[Đội] Đồ Ăn Vặt Là Chính Nghĩa: Khô Lâu, bên trái.

[Đội] Hộ Hoa Linh: Đừng tới quá gần.

Không ai để ý Tây Tử Lâm, một mình hắn đứng bên ngoài quan sát ba người đối phó với ác mộng cuồng hóa, hậm hực trong lòng. Nếu để lão tử qua đó, nửa phút là xong.

Ác mộng cuồng hóa rất khó đối phó, cuối cùng Minh Thù thay đổi hình thù một lần nữa mới giải quyết được ác mộng.

Tây Tử Lâm hấp tấp chạy đến bên cạnh Minh Thù quan tâm cô.

[Đội] Khô Lâu: Tiểu muội muội, sao nàng không quan tâm ta?

Tiểu muội muội Tây Tử Lâm rất không vui, ai là tiểu muội muội, cả nhà ngươi đều là tiểu muội muội.

[Đội] Tây Tử Lâm: Không thích.

[Đội] Khô Lâu: Ây da, không thể phân biệt đối xử, tốt xấu gì ta cũng là đại thần!

[Đội] Đồ Ăn Vặt Là Chính Nghĩa: Lọt ra bảng xếp hạng đại thần top ba mươi?

[Đội] Khô Lâu: Không yêu nữa, không yêu nữa.

[Đội] Hộ Hoa Linh: Phải đi giết quái lá xanh cấp sáu mươi, hai trăm con.

Hộ Hoa Linh bên đó đã trao đổi xong với NPC, nhận được nhiệm vụ kế tiếp.

Nhiệm vụ ma quỷ chẳng những khó mà còn vừa thối vừa lâu, nếu không phải không có thời gian hạn chế, đoán chừng chẳng mấy ai thực hiện.

Thời điểm đánh quái mọi người cơ bản cũng đang chơi, không nỗ lực gì.

[Đội] Đồ Ăn Vặt Là Chính Nghĩa: Bảo ngươi đánh quái, không phải để quái đánh ngươi.

[Đội] Tây Tử Lâm: Ta không biết đánh, đại thần dạy ta đi.

[Đội] Đồ Ăn Vặt Là Chính Nghĩa: Vậy ngươi đi chết đi.

[Đội] Tây Tử Lâm: Không muốn.

[Đội] Khô Lâu: Ha ha, Đại Lão chính là không giống người bình thường.

[Đội] Hộ Hoa Linh: Chết rồi.

[Đội] Khô Lâu: A…! Hoa Linh, vì sao ngươi không cứu ta!

[Đội] Hộ Hoa Linh: Đứng quá xa, không cứu được.

Lúc bọn họ đang đùa giỡn, hướng gió trên [Thế giới] đột nhiên thay đổi.

[Thế giới] Nhốn Nháo: Sao có loại nữ nhân không biết xấu hổ như vậy, chân đứng ở hai thuyền, kiến thức rộng nhỉ. Có cần thảo mai thế không, sao không đi giật thưởng đi!

[Thế giới] Tái Lai Nhất Thứ:?

[Thế giới] Tải Về Bạn: Đang nói ai vậy?

[Thế giới] Đêm Mưa Kéo Dài: Không thấy trên diễn đàn sao? Trên diễn đàn đang hot lắm.

[Thế giới] Hôm Nay Không Ăn Đường: Mới từ diễn đàn về, có một topic bàn tán nói gần đây Cố Tiểu Thố và Tiêu Tịch đại thần đứng hai thuyền.

Có lẽ Hộ Hoa Linh thấy những lời này nên mới dừng lại cuộc công kích. Một lúc lâu cũng không có động tĩnh gì, hẳn là đang xem diễn đàn.

Minh Thù cũng mở diễn đàn ra, topic đang ở vị trí đầu tiên nên rất dễ thấy.

Trong đó đại khái giới thiệu một chút Cố Tiểu Thố thảo mai thế nào, bên dưới còn hình chụp. Có hình chung với Hộ Hoa Linh, cũng có hình chung với Tiêu Cảnh Hàn. Chốt lại một câu, kẻ thảo mai này chân đứng hai thuyền.

[Thế giới] Tỉnh Mộng Tinh Không: Ta đã nói sao Tiêu Tịch đại thần lại thích chơi cùng người mới tệ như vậy, hóa ra là cô ta dụ dỗ Tiêu Tịch đại thần của chúng ta như thế. Trước đây Tiêu Tịch đại thần và Nhan Như Mộng là một cặp, Nhan Như Mộng kỹ thuật giỏi, xứng đôi với Tiêu Tịch đại thần, cô ta dựa vào cái gì!

Trên diễn đàn xuất hiện topic như vậy, giờ lại có người hướng chủ để về phía Liễu Nhan, không cần nói cũng biết topic này là do ai đăng.

Liễu Nhan…

Tốt, kéo thêm thù hận.

[Thế giới] Đồ Ăn Vặt Là Chính Nghĩa: Các ngươi thật là lo chuyện bao đồng, cha mẹ người ta còn chưa nói không xứng, sao các ngươi biết người ta không xứng đôi? Các ngươi là tổ tông của Tiêu Tịch hắn sao?

[Thế giới] Xuyên Bối: Đại Lão 6666 (1).

[Thế giới] Ly Ca: Chào Đại Lão 6666.

[Thế giới] Nhiễm Nhiễm: Đại Lão 6666 nhất.

[Thế giới] Tiểu Sửu: Tuy ta cảm thấy Đại Lão nói có chút thô lỗ nhưng rất có đạo lý, người ta xứng hay không các ngươi có thể nói sao?

[Thế giới] Hoa Lê Đái Vũ: Điển hình của không ăn được nho bảo nho chua thôi, nếu thật đổi thành mấy nàng ta ôm bắp chân đại thần, không biết chừng còn đặc sắc hơn.

[Thế giới] Nhốn Nháo: Lan Chỉ ngươi cũng không phải thứ gì tốt, ngươi bớt xía vào chỗ này đi.

[Thế giới] Đồ Ăn Vặt Là Chính Nghĩa: Chẳng lẽ ngươi là thứ gì tốt? Thất kính thất kính, bao nhiêu tiền, ta có thể mua được không. Đừng quá đắt, ta nhiều nhất có thể cho một trăm vàng.

[Thế giới] Đêm Mưa Kéo Dài: Là Cố Tiểu Thố chân đứng hai thuyền, nàng ta không biết xẩu hổ, lừa gạt tình cảm của người khác, tam quan (2) của các người đều bị chó ăn rồi sao?

[Thế giới] Đồ Ăn Vặt Là Chính Nghĩa: Đúng vậy, bị ngươi ăn.

[Thế giới] Xuyên Bối: Đúng vậy, bị ngươi ăn.

[Thế giới] Ly Ca: Đúng vậy, bị ngươi ăn.

[Thế giới] Nhiễm Nhiễm: Đúng vậy, bị ngươi ăn.

[Thế giới] Đêm Mưa Kéo Dài: Lan Chỉ ngươi mắng ai!

[Thế giới] Đồ Ăn Vặt Là Chính Nghĩa: Ta mắng sao? Chính ngươi muốn chọn chỗ ghế ngồi, còn trách ta không nên để cái ghế ở chỗ này?

[Thế giới] Tái Lai Nhất Thứ: Ha ha Đại Lão quả nhiên 666.

Đêm Mưa Kéo Dài có lẽ tức đến nói không nên lời, kỹ năng chọc giận của Minh Thù đã full điểm. Tức không chết giả làm nữ chính, còn tức không chết giả làm tấm bia đỡ đạn cho nữ chính.

[Thế giới] Khô Lâu: Trên [Thế giới] bớt bịa đặt đi, quan hệ giữa Cố Tiểu Thố và Hoa Linh chỉ là thầy trò.

[Thế giới] Nhốn Nháo: Ngay cả sư phụ cũng quyến rũ, còn việc gì nàng ta không làm được.

[Thế giới] Xuyên Bối: Khô Lâu ngươi đừng giải thích, ta cảm thấy ngươi càng giải thích lại càng lộ thêm.

[Thế giới] Hộ Hoa Linh: Ta và Cố Tiểu Thố chỉ là quan hệ thầy trò, kẻ nào còn tung tin vớ vẩn, tự gánh lấy hậu quả.

Hộ Hoa Linh thân là đương sự, cuối cùng cũng nói chuyện, mà Tiêu Cảnh Hàn thẳng thắn hơn một chút, không nói hai lời đã treo giải thưởng trên [Thế giới] cho mấy người chơi tung tin đồn kia.

Khiến người chơi náo động, khoản này Cố Tiểu Thố vẫn rất lợi hại.

Topic trên diễn đàn bị xóa nhưng vẫn có nhiều người ghét Cố Tiểu Thố.

[Đội] Hộ Hoa Linh: Tiếp tục.

[Đội] Khô Lâu: Những người này thật đúng là ăn no rửng mỡ.

[Đội] Tây Tử Lâm: Chắc là có người cố ý! Ta thấy thời gian đăng topic rất sớm…

Cố Tiểu Thố gần đây chưa từng ở chung với Hộ Hoa Linh, nhất định là chụp từ trước kia.

Nhưng sớm như vậy đã bắt đầu chụp rồi, nhìn thế nào cũng là ý đồ bất chính.

[Đội] Đồ Ăn Vặt Là Chính Nghĩa: Cược một vàng, người sai khiến phía sau là Liễu Nhan.

[Đội] Hộ Hoa Linh: Sao ngươi biết?

[Đội] Khô Lâu: Không phải chứ Đại Lão, sao ngươi biết là Liễu Nhan?

[Đội] Đồ Ăn Vặt Là Chính Nghĩa: Sao lại không biết?

[Đội] Khô Lâu: Đại Lão… ngươi cũng trong vòng kết nối của chúng ta? Tên họ là gì? Nào nào nào, nhận người thân đi!

Đệ Nhất Lâu nhân quả nhiên đều là những phú nhị đại, hơn nữa còn là những phú nhị đại có quan hệ rất tốt, quen biết với đám người Liễu Nhan, Tiêu Cảnh Hàn.

[Đội] Đồ Ăn Vặt Là Chính Nghĩa: Nếu ta trong vòng kết nối của các ngươi, hiện tại ta làm gian thương gì được, sớm đã tiêu tốn của cải để mua đồ ăn rồi.

Trẫm chỉ muốn ngày ngày ôm đồ ăn vặt, ai mà muốn ở chỗ này mê muội mất lý trí.

Đáng tiếc không có tiền.

Chỉ có thể mê muội mất lý trí.

***

(1) 6666: Nghĩa là rất cừ, rất hay. Thường được dùng trong game

(2) Tam quan: Chỉ “thế giới quan”, “giá trị quan” và “nhân sinh quan”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK