Mục lục
Hệ thống mau xuyên : BOSS phản diện đột kích!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi Minh Thù đăng bài lên, thủy quân nói đỡ cho Liễu Nhan trên kênh thế giới liền giảm bớt.

Lúc Cửu Dương Thần Khởi lên game thì chuyện đã chìm xuống.

[Trò chuyện riêng] Nhan Như Mộng: Ghi chép trò chuyện của hai chúng ta tại sao lại ở chỗ Lan Chỉ? Anh đã nói cái gì với Lan Chỉ?

[Trò chuyện riêng] Nhan Như Mộng: Rốt cuộc anh đã nói gì với cô ta?

[Trò chuyện riên ] Nhan Như Mộng: Sao anh không online?

[Trò chuyện riêng] Nhan Như Mộng: Sao anh lại muốn đi giết cô ta? Hiện tại toàn kênh đều nghĩ tôi xúi anh đi.

Vài tin của Nhan Như Mộng hiện lên, trong lòng Cửu Dương Thần Khởi cảm thấy lo lắng đã xảy ra chuyện gì?

Hắn không trả lời Nhan Như Mộng ngay lập tức, mà là muốn biết rõ ràng chuyện gì đang xảy ra trước đã.

[Trò chuyện riêng] Cửu Dương Thần Khởi: Anh không biết, anh chưa từng nói chuyện với Lan Chỉ, nhất định anh bị trộm tài khoản.

[Trò chuyện riêng] Cửu Dương Thần Khởi: Nhan Nhan, anh chỉ tức giận, chuyện này không liên quan đến em, anh sẽ lên kênh thế giới nói rõ ràng.

Cửu Dương Thần Khởi nói xong liền mở kênh thế giới.

[Thế giới] Cửu Dương Thần Khởi: Lan Chỉ, người giết mày là tao, nguyên nhân tao giết mày rất đơn giản, lần trước mày không bán Đạm Nguyệt Vi Vân cho tao, lúc sau còn đối đầu với Trường An Minh. Không liên quan đến Như Mộng, mày có vấn đề gì cứ tìm tao.

[Thế giới] Tiểu Sửu: Oa, chính chủ tới.

[Thế giới] Một Lần Nữa: Chuyện hết hot, nam chính mới xuất hiện.

[Thế giới] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Cậu cũng không phải thần tiên, tại sao tôi phải tìm cậu?

[Thế giới] Cửu Dương Thần Khởi: Oan có đầu nợ có chủ, mày đừng liên lụy người vô tội.

[Thế giới] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Vậy không được, tôi thích Nhan Như Mộng.

Không cần kéo giá trị thù hận của ngươi, ngươi lại không có đồ ăn vặt, trẫm cần gì phải để ý đến ngươi.

Không để ý tới không để ý tới là không để ý tới.

[Thế giới] Nón Xanh Của Ngươi Rất Đẹp: Thế này là... Không ăn được thì đạp đổ sao? Đại lão... Không ngờ đại lão là người như vậy.

[Thế giới] Mộc Ngư Ngư Ngư: Thực sự ghê tởm, người ta sẽ thèm để ý đến thứ xấu xa như anh à?

[Thế giới] Thiên Sơn Lai Khắc: Nữ thần sẽ coi trọng anh sao?

[Nhiệm vụ nhánh: Thu hoạch giá trị thù hận của Cát Thần Hạo. Nhắc nhở một chút: Cát Thần Hạo ID Cửu Dương Thần Khởi]

Minh Thù: "..."

Mặt đau quá.

Mẹ nó, ngươi không thể đưa nhiệm vụ sớm hơn một chút sao?

Trẫm cũng đã nói ra rồi!

[Thế giới] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Tôi nghĩ kỹ rồi, kỳ thật tôi cũng có thể miễn cưỡng đến với cậu. Đến đây đi tôi đợi.

Diễn viên Minh Thù bình tĩnh đổi giọng thật tự nhiên, mặt không đỏ tim đập không nhanh, đây là trình độ cơ bản của diễn viên.

[Thế giới] Tái Lai Nhất Thứ:...

[Thế giới] Tiểu Sửu:...

[Thế giới] Hôm Nay Ta Không Ăn Kẹo:...

[Thế giới] Tây Sơn Dĩ Sơn:...

Cửu Dương Thần Khởi bảo Minh Thù lên sân thi đấu, hai người quyết đấu công bằng.

[Thế giới] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Công bằng? Hay là cậu để tôi giết cậu đến cấp bốn mươi tám rồi hãy nói công bằng với tôi.

Hiện tại Cửu Dương Thần Khởi đã đạt cấp cao nhất, đánh một người cấp bốn mươi tám công bằng cái gì?

[Thế giới] Cửu Dương Thần Khởi: Như Mộng đã bị mày giết rớt mười cấp, mày đừng quá đáng!

[Thế giới] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Vậy cậu nói với tôi công bằng chỗ nào?

Ngươi không nói công bằng với trẫm, trẫm cũng sẽ không bắt bẻ ngươi.

[Thế giới] Nón Xanh Của Ngươi Rất Đẹp: Cảm thấy đại lão nói rất có lý, vốn là không công bằng còn nói quyết đấu công bằng cái gì.

Cửu Dương Thần Khởi nghiến răng nghiến lợi.

[Thế giới] Cửu Dương Thần Khởi: Tao cởi trang bị.

[Thế giới] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Nếu vậy không phải là tôi bắt nạt cậu sao, đến lúc đó tôi thắng chẳng phải người khác sẽ nói tôi thắng không vẻ vang, cậu đừng cởi cứ như vậy đến đây đi.

[Thế giới] Cửu Dương Thần Khởi:...

Người chơi khác trên kênh thế giới cũng câm như hến, rốt cuộc là ai cho đại lão sự tự tin như vậy. Trước đây đẳng cấp đại lão cao nói lời này không có gì không đúng, nhưng bây giờ thua người ta hơn mười cấp tự tin này có hơi quá lố.

Nhan Như Mộng là người chơi nữ tuy thao tác lợi hại, nhưng trong mắt bọn họ vẫn kém hơn người chơi nam.

Cửu Dương Thần Khởi là cao thủ trong bảng xếp hạng, đại lão tưởng rằng sẽ dễ đối phó như Nhan Như Mộng sao?

[Thế giới] Cửu Dương Thần Khởi: Nếu như vậy, mày thua thì phải xin lỗi Như Mộng. Trên kênh thế giới nhiều người như vậy đều làm chứng cho tao.

[Thế giới] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Tôi sao có thể thua được chứ.

[Thế giới] Tải Về Em: Nói về tự tin, tôi chỉ phục Lan Chỉ đại lão.

[Thế giới] Tiểu Sửu: Bắt đầu rồi bắt đầu rồi.

Có thể xem thi đấu lúc này mọi người như ong vỡ tổ tràn vào sân.

[Thế giới] Thiên Đường Của Em: Cấp của đại lão kém rất xa, hẳn không phải là đối thủ của Cửu Dương Thần Khởi phải không?

Sân thi đấu có hạn chế, không giống bên ngoài có thể tùy ý sử dụng đạo cụ.

[Thế giới] Tiểu Sửu: Ngây thơ, mọi người đã quên đại lão là làm nghề nghiệp gì sao?

Lúc này bọn họ mới nhớ tới Minh Thù là thú nhân, cô có hai mạng.

[Thế giới] Thánh Chiến Giả: Dù cho thú nhân có hai mạng cũng không thể thắng.

Tất cả mọi người không quá tin Minh Thù có thể thắng, cấp bậc kém quá xa.

Trong sân thi đấu, Minh Thù đã bắt đầu đổi hình thái lúc thành hình thú đầu và mông cùng mọc ra cái tai và đuôi của động vật.

Vốn máu đã sắp cạn khi cô đổi hình thái lập tức đầy máu.

Cửu Dương Thần Khởi như bị chấn động, hiển nhiên trước đó cũng quên nghề nghiệp của Minh Thù.

Thời điểm biến thành hình thú tấn công của Minh Thù mạnh hơn, hơn nữa trông càng đáng khinh...

Cửu Dương Thần Khởi không đề phòng, bị kỹ năng công kích bắn trúng chờ tới khi hắn muốn giành lại quyền chủ động tất cả đều rối loạn.

[Sân thi đấu] Người chơi [Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa] đánh bại người chơi [Cửu Dương Thần Khởi].

[Thế giới] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Cám ơn các hạ đã nhường.

[Thế giới] Tái Lai Nhất Thứ:...

[Thế giới] Thánh Chiến Giả:...

[Thế giới] Nón Xanh Của Ngươi Rất Đẹp:...

Tuy rằng có thể là ảo giác của bọn họ, thế nhưng luôn cảm thấy mấy chữ này cực kỳ gợi đòn.

[Thế giới] Cửu Dương Thần Khởi: Quay lại.

[Thế giới] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Cậu bảo tôi tới tôi liền tới sao? Cậu cầu xin tôi đi!

[Thế giới] Hôm Nay Ta Không Ăn Kẹo: Phụt...

Đánh một trận còn phải cầu xin, sao không lên trời luôn đi!

[Thế giới] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Chúng ta chơi chút gì kích thích đi.

Đánh trên sân thi đấu không có ý nghĩa, Minh Thù từ chối lời mời của Cửu Dương Thần Khởi, lấy đại đao bắt đầu đuổi giết Cửu Dương Thần Khởi.

[Thế giới]...

Đây là loại kích thích gì?

Đại lão xin cô đấy không cần nghĩ cái gì liền làm cái đó đâu!

Minh Thù không những tự mình đuổi giết, còn để những người khác đuổi theo giết Cửu Dương Thần Khởi, một lần có thể nhận được trang bị có một không hai của cô, phải biết rằng bình thường mời cô làm trang bị còn khó hơn lên trời.

Cơ hội tốt như vậy, nhiều người chơi sẽ không bỏ qua.

Cửu Dương Thần Khởi bị đánh đến thảm, bị Minh Thù đuổi giết chạy khắp bản đồ. Đương nhiên Cửu Dương Thần Khởi sẽ không ngồi chờ chết, tiếp tục treo giải thưởng giết Minh Thù, những người chơi khác sẽ nhận giải treo đó.

Hai nhóm người đuổi tới đuổi lui trên bản đồ, khiến đám người chơi cố gắng thăng cấp đánh lăng mộ cảm thấy cạn lời.

Hiện tại quan trọng nhất là lăng mộ mà!

Mấy người chạy tới chạy lui chơi đùa làm gì!

Mấy người không muốn chơi, nhưng bọn tôi muốn chơi!

[Trò chuyện riêng] Khô Lâu: Đại lão đến thăng cấp đi, cô rớt đến dưới cấp năm mươi rồi tại sao cô còn ở Tử Kim Sơn hái nấm, nấm chọc giận cô à.

Khô Lâu không hiểu hái nấm có gì tốt.

Hái nấm cũng là chuyện của mấy cô gái, một Khu Cước Đại Hán như Lan Chỉ đến hái nấm là sao.

[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Không được, bên ngoài Tử Kim Sơn có người canh chừng.

Minh Thù cài đặt tự động đi nhặt nấm, lúc này đang vắt chéo chân ăn đồ ăn vặt.

Khô Lâu không nên kéo Minh Thù đi luyện cấp, cô chỉ muốn tyêu thương đồ ăn vặt, không muốn di chuyển một chút nào cho nên cơ bản đều là ăn ké kinh nghiệm.

Đến nửa đêm người Đệ Nhất Lâu đều đăng xuất đi ngủ, Minh Thù thì tinh thần phấn chấn tác oai tác quái trên kênh thế giới, rước lấy một trận đuổi giết của Trường An Minh.

Minh Thù bỏ lại truy binh phía ở sau, vừa liếc mắt liền nhìn thấy Tây Tử Lâm đứng cách đó không xa.

Mở bản đồ mới phát hiện mình lại chạy đến Ám Dạ Hồi Lang.

Lúc này rất ít người chơi Minh Thù xuất hiện rất nổi bật, Tây Tử Lâm hí hửng chạy đến.

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Đại thần đại thần, chị còn chưa ngủ sao?

[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Tôi đang tu tiên.

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Hả?

Dường như Tây Tử Lâm không hiểu lời này có ý gì, nhưng cũng không bị rối tiếp tục gõ chữ.

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Đại thần anh đánh phó bản với em đi, bây giờ muộn quá tìm mãi mà vẫn không có người lập đội cùng.

Ít nhất phải từ hai người trở lên mới có thể vào Ám Dạ Hồi Lang.

[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Tại sao tôi phải giúp cô đánh phó bản?

Trẫm muốn giá trị thù hận của ngươi, có quỷ mới giúp ngươi.

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Không không, không cần đại thần giúp em đánh, chị cùng em đi vào là được rồi.

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Tại em không tìm được người.

Minh Thù muốn đi, nhưng đi hai bước liền quay lại.

[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Còn cần lập đội không?

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Đại thần thật tốt.

Tốt?

Đợi lát nữa trẫm cho ngươi biết cái gì gọi là tốt.

Thực ra Boss của Ám Dạ Hồi Lang không khó đánh, dù sao chỉ là Boss cấp bốn mươi, nhưng tỷ lệ rơi lông chim mà Minh Thù nói rất hiếm, có người nói đánh cả tháng cũng không rớt.

Sau khi tiến vào phó bản, Tây Tử Lâm giải quyết quái nhỏ so với thời điểm trong lăng mộ kỹ thuật bây giờ có thể xem như là thành thạo.

Sau khi xử lý xong tất cả quái nhỏ, cuối cùng chỉ còn lại đại Boss.

Sau cùng đại Boss sẽ cuồng hóa, mà trên phần công lược viết phải cắt đứt quá trình cuồng hóa của đại Boss.

Tây Tử Lâm đang chuẩn bị cắt ngang đại Boss, đột nhiên xuất hiện ánh sáng kỹ năng chói mắt trước mặt ngăn cản cho đại Boss.

Tiếp theo nhân vật liền nằm liệt giữa đường.

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Đại thần...

[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Trượt tay, làm lại lần nữa đi?

Minh Thù nói cực kỳ có thành ý, Tây Tử Lâm cũng không thể mặt dày trách Minh Thù.

Lần thứ hai hai người vào phó bản.

Kết quả giống nhau.

Lần thứ hai Tây Tử Lâm nằm giữa đường.

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Đại thần, một mình em có thể làm được.

[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Tôi giúp cô không tốt sao?

Trẫm cũng không tin cô ta không tức chết.

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm:...

Minh Thù giúp một tay Boss liền cuồng hóa, sau đó cô ta liền nằm giữa đường, có thể không giúp không?

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Được

[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Lại tiếp chứ?

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Đại thần, chị không ngủ sao?

[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Vẫn đang tu tiên.

Kéo giá trị của ngươi, ngủ cái gì mà ngủ, trẫm phải thức.

[Trò chuyện riên ] Tây Tử Lâm: Đến đi.

Tây Tử Lâm muốn Minh Thù đừng ra tay nữa, nhưng vừa đánh chữ xong lại xóa đi.

Những lần vào phó bản tiếp theo, Tây Tử Lâm không ngừng nằm giữa đường.

Nằm giữa đường.

Nằm giữa đường.

Nằm giữa đường n+1 lần.

Minh Thù miệt mài cố gắng muốn đem việc đánh Ám Dạ Hồi Lang thành ác mộng của Tây Tử Lâm, không làm cô ta tức chết, trẫm vẫn tiếp tục

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Đại thần, em... Em muốn đi ngủ.

Lại tiếp tục đánh trong lòng cô ta sẽ có ám ảnh.

[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Ngày mai tiếp tục không?

Một lúc sau Tây Tử Lâm mới trả lời, ngay khi Minh Thù tưởng rằng cô ta đã đi ngủ, Tây Tử Lâm gửi tin qua.

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Ngày mai gặp đại thần.

Mấy ngày sau đó, ngoại trừ Minh Thù truy đuổi Nhan Như Mộng và Cửu Dương Thần Khởi khắp thế giới, thì hàng ngày khiến Tây Tử Lâm nằm giữa đường.

[Trò chuyện riêng] Khô Lâu: Tôi nói này đại lão, cả ngày cô ở chung với Tây Tử Lâm kia làm gì? Tôi gọi cô đi thăng cấp cô cũng không đến, cô xem hiện giờ cô cấp bao nhiêu rồi? Cho nhân vật nói chuyện yêu đương không biết ngượng à?

[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Tôi bận làm gian thương, không rảnh thăng cấp.

[Trò chuyện riêng] Khô Lâu: Tôi không tin, gần đây cô mê muội đến mất cả ý chí! Dù Nhan Như Mộng không thích, cũng không cần tìm đại ai đó chứ. Ai biết đó là nam hay nữ, độc thân rất tốt nhìn tôi đi, đại lão, tỉnh lại đi!

Đúng, hiện tại trên thế giới đều truyền tai là vì Nhan Như Mộng không thích Lan Chỉ, cho nên Lan Chỉ mới nhằm vào Nhan Như Mộng.

Hãm tài nha những tên yêu tinh này cũng không hỏi ý của trẫm, loan truyền đồn bậy.

Rõ ràng là trẫm muốn nữ chính giả hận mình.

[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Tôi thực sự đang kiếm tiền.

Không kiếm tiền trẫm ăn cái gì đây!

Trẫm là người có đạo đức nghề nghiệp!

Vì muốn Khô Lâu tin tưởng, Minh Thù cố ý chụp lại ghi chép giao dịch gần đây. Khô Lâu nhìn xong thì làm toáng lên, làm như lúc này Minh Thù gian thương là tội ác tày trời không bằng.

[Trò chuyện riêng] Khô Lâu: Cô biết gần đây đội của Tiêu Tịch đã sắp làm xong trang bị chưa?

[Trò chuyện riêng] Khô Lâu: Đội của chúng ta cô còn chưa phải cấp cao nhất, còn có Cố Tiểu Thỏ... Ôi, tôi tức đến mức không muốn nói chuyện nữa.

[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Vậy anh còn không đi làm trang bị cho đội ngũ đi, lăn qua lăn lại với tôi làm gì?

[Trò chuyện riêng] Khô Lâu: Vâng vâng, ngài là đại lão.

Khô Lâu nói rách mồm cũng không có tác dụng gì, cuối cùng chỉ có thể tắt trò chuyện riêng, đi luyện tập cho đám bang chúng không nên thân kia.

[Tin tức hệ thống] Mở lăng mộ tầng năm mươi, cách thời điểm Ma Vương xuất thế còn có mười lăm ngày, xin các người chơi cố gắng ngăn cản Ma Vương xuất thế.

Thời điểm Minh Thù thấy tin tức này đang dùng nấm chế thuốc, nhìn xong coi như không có chuyện gì tiếp tục chế thuốc.

Có lẽ là vì thời gian cách lúc Ma Vương xuất thế càng ngày càng ngắn, cho nên Liễu Nhan và Cửu Dương Thần Khởi cũng không để ý đến Minh Thù dù gặp phải cũng tránh né cô, thực sự không né được thì đăng xuất.

Nhưng Tiêu Tịch, thời gian vào game trở nên ít đi.

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Đại thần, hôm nay đánh phó bản không?

Tây Tử Lâm miệt mài đánh phó bản rồi lại nằm giữa đường, mỗi ngày đều điểm danh đúng giờ.

[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Đánh.

Tây Tử Lâm đã chờ ở phó bản, Minh Thù vừa đến cô ta liền mở phó bản.

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Đại thần chị không đánh lăng mộ sao? Em nghe nói trong tầng năm mươi lăng mộ có phần thưởng, có người đánh ra trang bị hiếm đấy.

[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Ừ.

Trẫm có thể làm ra trang bị hiếm, làm gì cần phải sống chết đánh xuống phía dưới.

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Đại thần thật sự không muốn đánh sao?

[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Cô muốn đánh sao?

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Đương nhiên là muốn... Nhưng không ai mang em theo, kỹ thuật em không tốt, người chơi lập đội với em lúc trước đều ghét bỏ em...

[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Cô có thể làm nũng, có khi có người chơi mang cô theo đấy.

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Như vậy sao được, em không phải loại người như vậy.

[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Trò chơi thôi mà, đánh mấy chữ ai biết người ngồi máy tính đối diện là ai.

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Vậy cũng không được!

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Đại thần, chúng ta đánh phó bản đi.

Tây Tử Lâm nhanh chóng nói sang chuyện khác, chuyên tâm đánh quái.

[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Nếu không phải hình tượng của tôi không được, tôi cũng muốn dùng mặt kiếm ăn.

Đều tại nguyên chủ chọn Khu Cước Đại Hán gì đó, muốn tìm một cô gái nấu cơm cũng không được.

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm:...

Tây Tử Lâm nhìn Khu Cước Đại Hán bên cạnh mình, lần thứ hai cảm thấy mình có thể đứng bên cạnh Lan Chỉ, thật sự phải tiếp nhận đủ loại chê trách.

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Đại thần, có đôi khi bề ngoài không thể hiện cho cái gì cả, quan trọng là tâm hồn.

[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Tôi khá nông cạn, chỉ nhìn mặt.

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm:...


Tây Tử Lâm mỗi ngày bị Minh Thù hành hạ đến không tuyệt vọng, cũng không có bất kỳ tiến triển nào.

Số tầng lăng mộ càng ngày càng cao, có khi Minh Thù vô tình nhìn phát hiện đã đến tầng tám mươi, nghe nói lăng mộ có tổng cộng một trăm tầng.

Hiện tại đội ngũ dẫn đầu là đội của nam chính, nhưng lạ là nam chính không có mặt.

Bởi vì đám bang chúng tác oai tác quái kia nên đội của Khô Lâu rơi xuống hạng ba, đang nỗ lực đuổi theo nam chính.

Khô Lâu tới gọi Minh Thù thăng cấp mấy lần, sau khi Minh Thù rất kiên định từ chối, Khô Lâu cũng chỉ có thể tìm người khác thay thế Minh Thù.

Minh Thù đi dạo khắp bản đồ, ngoại trừ hái nấm mọi người phát hiện cô còn có một đam mê nữa là bắt nạt tiểu hồ ly.

Không có việc gì thì ngồi ở bản đồ cấp năm mươi bắt nạt một loại quái nhỏ khá giống tiểu hồ ly.

Tây Tử Lâm kiên nhẫn đánh Ám Dạ Hồi Lang, nhất định phải đánh ra lông chim mà Minh Thù nói, sau đó bái Minh Thù làm sư phụ.

[Tin tức hệ thống] Chúc mừng các người chơi đến cấm địa ma quỷ, xin người chơi mau chóng phong ấn Ma Vương.

[Tin tức hệ thống] Ma Vương đã chạy thoát, xin các người chơi mau chóng tìm ra Ma Vương. Chú ý: Ma Vương có thể là bất kỳ người chơi nào.

Hai tin cách nhau năm phút.

[Thế giới] Tái Lai Nhất Thứ: Trò gì vậy? Ma Vương có thể là bất kỳ người chơi nào? Khác xa nhận thức của tôi, sao ngay cả tôi cũng không hiểu vậy?

[Thế giới] Nón Xanh Của Ngươi Rất Đẹp: Toàn server nhiều người chơi như vậy, ai biết ai là Ma Vương? Lừa nhau à?

[Thế giới] Tân Thủ Ra Đi: Người làm ra cái này sợ là bị điên rồi.

Trên thế giới hỗn loạn bọn họ đánh lăng mộ lâu như vậy, kết quả là xuất hiện một thứ như thế này.

Minh Thù nhìn ID mình nhiều thêm hai chữ Ma Vương, còn là loại phát ra ánh vàng chói lóa như thế này, cô cũng hiểu người thiết kế ra cái này có thể là bị điên rồi.

Nhiệm vụ chính bị biến mất lúc trước lại xuất hiện, chẳng qua là bây giờ đã biến thành, xin cố gắng không để người chơi bắt được.

Minh Thù: "..."

Ngươi con mẹ nó cho bố mày một danh hiệu trâu bò như vậy, không bị người chơi bắt được, đùa gì thế?

Trẫm nằm không cũng trúng đạn sao?

Phải khiếu nại!

Minh Thù tìm quản lý trò chơi khiếu nại, cô chỉ muốn làm một gian thương, không muốn làm Ma Vương gì đó.

Nhưng mà anh trai cả bộ phận đó rất khách khí nói cho cô biết, cô bị lựa chọn làm Ma Vương là vì cô vào lăng mộ, nhưng lại rớt cấp cho nên mới phải biến thành Ma Vương.

Minh Thù không phục.

[Hệ thống] Ma Vương - Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Nhan Như Mộng và Cửu Dương Thần Khởi cũng vào lăng mộ, cũng rớt cấp nhưng sao bọn họ không bị lựa chọn, anh kỳ thị người mảng đời sống phải không.

[Hệ thống] GM78: Bởi vì... Hai người chơi này đã tăng cấp trở lại, cho nên sẽ không chọn bọn họ làm Ma Vương.

Minh Thù: "..."

Cho nên trẫm bị lựa chọn, là bị trừng phạt không chịu thăng cấp sau khi rớt cấp sao?

[Hệ thống] Ma Vương - Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Tôi có thể kháng nghị không?

[Hệ thống] GM78: Thưa quý khách, dù quý khách bị bắt cuối cùng cũng sẽ có phần thưởng phong phú.

GM78 không nói phần phía sau, nhưng ý rất rõ rang hồi sau sẽ có thứ tốt.

Minh Thù: "..."

Trong cốt truyện không có chơi như vậy mà! Trẫm đang chơi một cái game giả sao?

[Hệ thống] GM78: Đúng rồi anh đã giết người chơi khác, sau khi mở ra Ma giới sẽ trực tiếp trở thành người chơi Ma giới, vì chiến tranh giữa hai trận doanh xin người chơi cố gắng giết người nha. Ghi chú: Trong vòng một tháng những người chơi bị anh giết sẽ cùng trận doanh với anh, cho nên xin người chơi nỗ lực giết người nha.

Ôi mẹ ơi, đừng nói là có họ hàng thân thích của Hài Hòa Hiệu đồng sáng lập ra công ty game này nhá.

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Đại thần... Tên của anh sao lại...

[Trò chuyện riêng] Ma Vương - Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Thế nào, không phục à?

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Không phải. Đại thần, anh là Ma Vương sao?

[Trò chuyện riêng] Ma Vương - Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Đúng vậy, sợ sao?

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Đại thần yên tâm, em sẽ không nói cho người khác biết.

[Trò chuyện riêng] Ma Vương - Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Hiện tại cô nên tìm người đến bắt tôi, bắt được tôi sẽ có lợi.

Minh Thù xúi giục Tây Tử Lâm.

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Tuy rằng em còn chưa bái đại thần làm sư phụ, nhưng em tuyệt đối sẽ không làm loại chuyện này, đại thần yên tâm.

[Trò chuyện riêng] Ma Vương - Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Cô vẫn muốn bái tôi làm sư phụ?

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Vâng. Đại thần cực kỳ lợi hại... Đại thần yên tâm, em sẽ không nói ra chuyện chị là Ma Vương, em sẽ bảo vệ chị.

[Trò chuyện riêng] Ma Vương - Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Chỉ bằng kỹ thuật của cô, sợ rằng tôi chết càng thảm hơn.

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm:...

[Trò chuyện riêng] Ma Vương - Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Đi chỗ khác chơi đi.

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm:...

...

Minh Thù ẩn thân, cẩn thận nhìn nhiệm vụ chính một lần nữa, không khác gì GM78 nói.

Nhưng cô phải duy trì online sáu giờ một ngày lại không thể ẩn thân.

Nghĩ lại cũng đúng nếu cô trực tiếp thoát game một tháng sau lên lại ai có thể bắt được cô?

Ma Vương có thể giết người, người chơi bị giết sẽ vào trận doanh của Ma Vương. Mà người bị Ma Vương giết, nếu như cô chiến thắng mở ra Ma giới, những người chơi này sẽ trở thành người chơi Ma giới.

Thế nhưng có một hạn chế, cô không thể giết người chơi dưới cấp năm mươi.

Một tư lệnh đơn độc như cô muốn giết sạch người chơi toàn server.

Tốt, rất có tính khiêu chiến.

Người ta cũng không cho cô giết sạch toàn bộ người chơi, cô tự thêm cho mình cái gì chứ. Thật buồn, game online nhập vai không có nhiệm vụ tập thể.

Minh Thù: "..."

Đây là Hài Hòa Hiệu của cô, không sai.

Minh Thù chuẩn bị chơi một cú lớn.

Nhưng khi cô nghĩ đến cấp bậc của mình, buồn bực ôm đồ ăn vặt ăn ngấu nghiến cấp bậc kiểu này nếu như bị người chơi vây bắt sẽ chết ngay lập tức!

Tuổi trẻ không thăng cấp về già đánh không lại.

Ừ...

Khoan đã, hình như là tăng cấp cao nhất rồi sao? Tặng cho Ma Vương?

[Trò chuyện riêng] Khô Lâu: Cô xem trên thế giới chưa? Người thiết kế ra cái này nhất định não bị úng nước rồi, trò chơi này là cái tôi muốn bỏ nhất, ban đầu khi tuyên truyền nói thật hay, hiện tại tự dưng biến thành cái dạng này.

[Trò chuyện riêng] Khô Lâu: Mẹ ơi, cô lại sửa tên nữa sao?

[Trò chuyện riêng] Ma Vương - Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Anh đã thấy người có thể thay đổi hiệu ứng chưa?

Khô Lâu nhìn hai chữ lập lòe ánh sáng kia, im lặng.

[Trò chuyện riêng] Khô Lâu: Đại lão, nói đi anh làm gì sau lưng tôi?

[Trò chuyện riêng] Ma Vương - Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Có thể là cứu vớt hệ ngân hà, trời giáng sứ mệnh cho tôi, phải đưa đồ ăn vặt trước đã.

[Trò chuyện riêng] Khô Lâu:...

Đại lão phát điên cái gì vậy.

[Trò chuyện riêng] Ma Vương - Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Khi nào mấy người mới tập hợp đến đánh tôi?

[Trò chuyện riêng] Khô Lâu: Anh nói thật à?

[Trò chuyện riêng] Ma Vương - Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Anh thấy tôi giống đang đùa không?

[Trò chuyện riêng] Khô Lâu: …

Minh Thù trao đổi sự tình với Khô Lâu, bọn họ phải đến bắt cô còn hậu quả sau này như thế nào thì không biết, nhưng theo như mấy người biến thái đó thì dù ma vương có bị bắt, thì trận doanh ma quỷ vẫn sẽ được mở ra.

Chỉ có điều đến lúc đó bên ma quỷ sẽ yếu hơn.

Với tình hình hiện tại, họ muốn ma vương tăng cường lực lượng để có được sự cân bằng giữa hai bên.

[Trò chuyện riêng] Khô Lâu: Cô nghĩ sao?

[Trò chuyện riêng] Ma Vương - Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Tôi quyết định… Đi kiếm đồ ăn.

Đại lão đúng là rất bình tĩnh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK