Mục lục
Hệ thống mau xuyên : BOSS phản diện đột kích!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Spoiler
Một câu nói là chủ đề dự thi không hợp liền đuổi Kiều phá sản. Kiều phá sản còn chưa trải qua tức giận dạng này.

Chủ đề là mới, hắn chỉ thêm vào một vài yếu tố phục cổ, sao lại không mới?

Kiều phá sản xắn tay áo muốn đi xuống nói lý với giám khảo.

Khán giả phía dưới cũng kích động, nhưng đa phần khán giả đoán chừng đều bị mua chuộc, lúc này thái độ chỉ im lặng không nói.

Một phần nhỏ căn bản không tạo được sóng gió gì.

Minh Thù không có phản ứng, chỉ yên tĩnh mỉm cười nhìn mấy vị giám khảo, không biết tại sao đối diện với ánh mắt mỉm cười của Minh Thù, một vài giám khảo đều thấy sống lưng phát lạnh giống như bị thứ gì đáng sợ nhìn chằm chằm.

"Mau kéo bọn họ xuống."

Giám khảo ra lệnh cho nhân viên công tác bên cạnh.

Nhân viên có chút khó xử, đây không phải là làm bậy sao? Dù không phải người trong nghề, cũng nhìn ra được tác phẩm Kiều Vũ như thế nào.

Nhưng hiện tại ngay cả vòng đấu loại cũng không qua được, đến lúc đó báo chí sẽ viết thành dạng gì.

"Còn đứng đó làm gì? Mau đi!" Giám khảo quát lớn một tiếng.

Nhân viên công tác nhanh chóng thông báo hậu trường dẫn hai người kia đi.

Người dẫn chương trình cũng xấu hổ, nhưng cũng may là sự cố kiểu đó hắn đều gặp qua biểu hiện coi như bình tĩnh.

Ngay khi hắn chuẩn bị đi tới điều tiết bầu không khí, đột nhiên có người vội vã chạy tới.

"Khụ..."

Người dẫn chương trình nhanh chóng ngăn cản nhân viên này đi lên, tự mình đi tới: "Ngại quá, công tác thống kê số liệu lúc nãy của hậu trường xảy ra trục trặc, chúng tôi thống kê số phiếu một lần nữa... Chúc mừng Kiều Vũ tiên sinh đã vào vòng trong."

Người dẫn chương trình mỉm cười nhìn Kiều Vũ.

Đám giám khảo sửng sốt.

"Dù số phiếu người xem đủ, điểm của chúng tôi cũng không đủ mà!"

Giám khảo đưa ra nghi vấn: "Cậu ta không thể vào vòng trong, tác phẩm không phù hợp với chủ đề cuộc thi."

"Xin lỗi Chu tiên sinh, có một phiếu thông qua của Giang tổng."

Người dẫn chương trình mỉm cười giải thích với giám khảo. Trò chơi của kẻ có tiền, hắn thực sự không muốn hiểu.

Giang tổng...

Sắc mặt giám khảo khó coi nhìn nơi nào đó ánh sáng lờ mờ.

Minh Thù nhìn theo giám khảo, Giang Vọng hơi cúi đầu xem di động cũng không nhìn lên khán đài.

Mà thời điểm Minh Thù nhìn sang, hắn bỗng nhiên ngẩng đầu, ánh mắt hai người chạm vào nhau cách ánh đèn cùng sân khấu.

Minh Thù cong môi khẽ cười.

Giang Vọng có chút hoảng hốt dời tầm mắt, thậm chí cuối cùng là đứng dậy nhanh chóng bỏ đi.

Đi ra hội trường, Giang Vọng đột ngột dừng lại.

Lão tử đi làm gì?

Giúp cô như thế, làm cho mình dường như cảm thấy rất chột dạ?

Giọng nói của người dẫn chương trình vang lên: "Nếu các vị không ý kiến, vậy bây giờ chúng ta mời nhà thiết kế kế tiếp..."

Giang Vọng lên tiếng, giám khảo có thể nói cái gì?

Kiều phá sản xuống phía dưới, gương mặt giận dữ: "Đám người kia thật gan to bằng trời, mình không hoạt động trong giới chỉ có một đoạn thời gian, bọn họ tưởng bản thiếu gia đây đã chết rồi sao?"

"Không được, chuyện hôm nay không thể bỏ qua."

"Bản thiếu gia không chỉnh bọn họ đến kêu cha gọi mẹ, sẽ không gọi là Kiều Vũ."

"Tiểu Mãn, không phải là Giang Vọng thật sự thích em chứ?"

Kiều Vũ quay ngoắt trọng tâm câu chuyện, đột nhiên nói đến trên người Giang Vọng.

"Anh nói thử xem?"

Giang Vọng có thích hay không thì cô không biết, thế nhưng Giang Vọng nhất định sẽ biểu hiện thích cô... Giống như bọn họ.

Giống như bọn họ...

Minh Thù suy nghĩ một chút đột nhiên nở nụ cười, thật thú vị.

Kiều Vũ nghẹn một cái, từ từ giơ ngón cái lên.

Trâu bò!

Thường Phong mang theo Hứa Du Nhiên từ bên cạnh đi tới, ánh mắt hắn đảo qua trên người Minh Thù giống như đang quan sát hàng hóa.

Hứa Du Nhiên rất quy củ đứng bên cạnh hắn cũng không nhìn Minh Thù, giống như là không quen biết cô.

"Thường Phong, mày nhìn cái gì?"

Kiều Vũ liền không vui, tiểu thanh mai nhà hắn có thể cho chó sao chép nhìn được sao?

"Chuyện hôm nay, là mày đang giở trò quỷ?"

"Kiều Vũ, mày đừng ngậm máu phun người, tao có thể có bản lãnh gì động đến Kiều đại thiếu gia như mày?"

Thường Phong châm chọc, thái độ càng ác liệt đối chọi gay gắt với Kiều Vũ.

"Lên giường với hàng tá người không phải sao, đây không phải bản lĩnh sở trường của mày ư?"

Kiều Vũ cũng không khách khí.

Sắc mặc Thường Phong hơi khó coi, nhưng chợt không biết nghĩ tới cái gì lại cười cười: "Kiều Vũ, Tề tiên sinh nói lát nữa mời tao đi ăn."

Kiều Vũ nhíu mày.

Thường Phong thoáng như chiếm thế áp đảo: "Kiều Vũ, chúng ta gặp ở chung kết."

Cho đến khi đi, Hứa Du Nhiên mới liếc mắt nhìn Minh Thù, lộ ra nụ cười cổ quái.

Minh Thù mím môi mỉm cười, Hứa Du Nhiên còn chưa phản ứng kịp, thân thể cô ta đột nhiên nhào qua Thường Phong.

Hai người ngã trong đống đạo cụ với tư thế thân mật.

Minh Thù từ từ thu chân, từ trong áo khoác lấy ra một túi kẹo, giống như người ngáng chân không phải cô.

"Tô Mãn!"

Hứa Du Nhiên giùng giằng đứng lên, lửa giận ngập trời: "Cô ngáng chân tôi muốn làm gì hả?"

Minh Thù nhìn trần nhà, bắt đầu xằng bậy: "Chân không nghe theo sai khiến muốn cùng cô tiếp xúc thân mật một chút, tôi cũng ngăn không được."

Mặt Hứa Du Nhiên đỏ lên: "Cô... Cô nói bậy! Chân trên người cô, làm sao cô lại không khống chế được!"

Minh Thù chính là cố ý.

Minh Thù không hề để ý tâm tư bị vạch trần: "Chắc là do chuột rút."

Muốn kéo giá trị thù hận phải nói bậy, trẫm cân nhắc lâu lắm mới nghĩ ra được.

Hứa Du Nhiên: "..."

Thường Phong cũng từ dưới đất đứng lên, sắc mặt khó coi tiếp nhận cơn tức của Hứa Du Nhiên:

"Tô tiểu thư, cô đừng cho là bản thân có chút danh tiếng là muốn làm gì thì làm. Thứ cho tôi nói thẳng, ngay cả bên lề cái vòng này cô cũng không có cửa sờ tới."

Một người đẹp dù lợi hại cũng chỉ là một người đẹp.

Minh Thù cực kỳ sảng khoái: "Đưa cho anh sờ."

Người đứng trên đỉnh kim tự tháp còn cần phải leo kim tự tháp sao?

Không cần.

...

Dường như tâm tình Kiều phá sản không tốt lắm, cho đến khi vòng đấu loại kết thúc đều thể hiện gương mặt khó chịu.

Kiều phá sản gọi điện thoại chuẩn bị giáo huấn cho đám dám giở trò với hắn, đã nói xong rồi còn chưa thấy Minh Thù đi ra, Kiều Vũ buồn bực đứng ở cửa nhìn xung quanh.

Ánh mắt quét người từ bên trong đi ra, Kiều Vũ lập tức chạy tới: "Tiểu Mãn, em làm gì thế?"

"Hoạt động tay chân một chút."

Minh Thù mỉm cười: "Đi thôi, mời em ăn đại tiệc."

"Hoạt động tay chân cái gì? Bên trong có gì hoạt động hay ho sao?" Kiều Vũ không hiểu.

Lúc này mấy giám khảo nằm kêu rên trong phòng: "..."

Chú cảnh sát, chúng tôi muốn báo án.

"Thường... Gì đó, từng có thù với anh?" Minh Thù không trả lời câu hỏi của Kiều Vũ.

"Ừ."

Đáy mắt Kiều Vũ hiện lên vài phần căm ghét: "Em biết ban đầu nhà anh không muốn để anh học thiết kế thời trang nhỉ?"

Minh Thù gật đầu, Kiều Vũ là lén đi học, sau này tự mình lăn lộn không được, cha mẹ Kiều Vũ mới nhả ra đưa hắn ra nước ngoài tu nghiệp.

"Chính là đoạn thời gian anh ra nước ngoài đó, anh và hắn cùng học một thầy."

Kiều phá sản "ừ" một tiếng: "Từ nhỏ anh đã lăn lộn trong giới, vẫn là lần đầu gặp phải loại người như vậy, không biết xấu hổ quả thực là thiên hạ vô địch. Hắn sao chép thiết kế của anh một lần, còn cầm đi nhận giải thưởng. Nhưng sau đó anh tìm người đánh hắn một trận, về sau không biết hắn nói cái gì với thầy, thầy bắt đầu nhằm vào anh. Anh nào chịu được cơn tức này, chưa được vài ngày liền bỏ đi."


Kiều Vũ ra nước ngoài, không xuất hiện chung với Thường Phong. Ai biết sau khi về nước phát hiện Thường Phong đã lăn lộn không tệ, bản lĩnh sao chép cũng không có chút xuống dốc.

Có thể hiện như thế nào thì cũng là nhờ người nâng đỡ phía sau.

Nhà thiết kế đẳng cấp khinh thường không làm bạn, nhà thiết kế nhỏ không trêu chọc được Thường Phong, chỉ có thể bấm bụng chịu đựng thậm chí còn bị bôi xấu ngược lại.

Kiều Vũ vốn cũng không thích Thường Phong, cũng may Kiều Vũ lăn lộn trong giới này với hoàn cảnh khác nhau, không có nhiều thời điểm gặp phải Thường Phong.

Nhưng Thường Phong dường như muốn đối chọi với Kiều Vũ, chỉ cần cùng chung một nơi nhất định muốn đối đầu với hắn.

Nói chung Kiều Vũ thấy người này rất phiền.

Thậm chí có thể nói là căm ghét.

Bất cứ người nào đối mặt với người sao chép tác phẩm của mình, đều sẽ căm ghét.

...

"Tích tích!"

Minh Thù và Kiều Vũ ăn xong đại tiệc về nhà, di động kết nối mạng liền kêu tích tích liên tục.

Minh Thù phải lướt nhiều lần mới mở ra được.

Tin nổi bật không phải là sự mờ ám của cuộc thi, mà là Giang Vọng cùng cô.

Cô hỏi Giang Vọng có phải thích mình hay không, có người quay video phát trên mạng.

[Người đàn ông kia là ai? Nữ thần lại hỏi hắn có thích mình hay không, còn phải nói sao nữ thần ai không thích!]

[Người đàn ông này hình như là Giang Vọng, thường thấy trên báo tài chính kinh tế.]

[Sao nữ thần lại không hỏi ta!]

[Giang tổng cùng nữ thần thật xứng đôi, nhìn đôi mắt nhỏ thâm tình của Giang tổng kìa, ta cảm giác tìm về tâm thiếu nữ bị mất.]

Giang Vọng vốn lớn lên đẹp trai, trên báo tài chính kinh tế có không ít cô gái mua về thần tượng.

Giang Vọng cũng không thường phỏng vấn, hoạt động gì đó dù không nói lời nào hắn cũng có thể làm nổi bật tâm tư nhân vật.

Được khen là đại diện thương giới hiện nay.

Minh Thù nhìn Giang Vọng trong video, thật sự không nhìn ra thâm tình chỗ nào.

Cô cảm thấy Giang Vọng là muốn xé nát cô.

Ánh mắt quần chúng đôi khi cũng không nhìn thấy.

Minh Thù mở weibo sao chép liên kết weibo kia, cũng âm thầm đặc biệt đánh dấu đại danh sạn phân của Giang Vọng một chút.

Giá trị thù hận còn có thể vớt vát chút đỉnh.

Trẫm không thể tự buông bỏ.

Weibo này phát ra người phía dưới liền sôi trào.

[Nữ thần tại sao lại đặc biệt đánh dấu con sen của Bệ Hạ?]

[Chẳng lẽ hai người này có gian tình gì? Tình yêu tam giác? Chẳng lẽ con sen muốn vứt bỏ Bệ Hạ cùng nữ thần tương ân tương ái sao?]

[Tuồng cẩu huyết sắp diễn ra, hạt dưa đậu phộng sô pha đã chuẩn bị tốt.]

[Các người không cảm thấy... Phòng làm việc của Giang tổng với gian phòng trong vài video của Bệ Hạ rất giống nhau sao?]

[...]

Đồ ăn vặt tức là chính nghĩa: Anh họ, đại diện thương giới hiện nay của các anh là một miêu nô, tin tức này có đủ bùng nổ không?

Con sen Hoàng Gia: Rất bùng nổ, Tô tiểu thư hài lòng chưa?

Minh Thù "A" một tiếng.

Lúc này mới phát hiện thời điểm cô nhắn tin, đột nhiên Giang Vọng gửi tin qua cho nên chọn phải hắn.

Từng chữ đều lộ ra cảm giác sát khí âm u.

Minh Thù bình tĩnh nhìn tin nhắn hắn gửi tới lúc trước.

Con Sen Hoàng Gia: Tô tiểu thư, tôi thích cô, không phải đắc tội cô.

Minh Thù còn chưa bình tĩnh, đột nhiên thu được một cái đánh dấu đặc biệt.

Con Sen Hoàng Gia: @Đồănvặttứclàchínhnghĩa Bạn gái thích @Ngươichotalàphùhoa: Thủy Tinh Quán có chuyện tình thần bí, ngọt muốn rụng răng [Video].

[Oa! Thì ra nữ thần và Giang tổng đã sớm chung một chỗ, Bệ Hạ là vì nữ thần thích mới nuôi, thật hạnh phúc.]

[Giang tổng nuôi Bệ Hạ thật béo tốt! Không được, ta không thể nghĩ đến hình ảnh kia, máu mũi ta sắp không ngừng được.]

[Ta thích đến tình nguyện nuôi mèo vì em.]

Vốn một đám cư dân mạng đang nghi ngờ Giang Vọng là một tổng tài làm sao có thể nuôi mèo, trong nháy mắt bị hấp dẫn lực chú ý.

Câu "Ta thích đến tình nguyện nuôi mèo vì em" tức khắc được chia sẻ ầm ầm, nhanh chóng leo lên thành tin nổi bật được nhiều người tìm kiếm.

#Tô Mãn, nuôi mèo.#

#Bí mật của bóng hồng và tổng tài.#

#Nữ thần, ta có mèo, em nguyện ý gả cho ta không?#

Các loại hot search (1) ùn ùn kéo đến.

Minh Thù: "..."

Miêu nô lại đẩy lên đầu trẫm!

Thật hết chỗ nói!

Tên yêu tinh này lại không lịch sự hỏi ý trẫm, còn nói trẫm là bạn gái hắn, mặt hắn đâu? Bệ Hạ trở thành cá khô nhỏ sao?

Minh Thù cắn hai miếng khô bò, gõ chữ cực kỳ mạnh tay.

Đồ ăn vặt tức là chính nghĩa: Giang tổng, anh xài bao nhiêu tiền mua hot search.

Con Sen Hoàng Gia: Không bao nhiêu.

Giang Vọng cầm di động cười dữ tợn, cho cô phá hư thiết lập của lão tử, lão tử bắt nạt cô trước!

Đồ ăn vặt tức là chính nghĩa: ...

Đi, cho nhau tổn thương đúng không?

Trẫm nào sợ tên yêu tinh như ngươi!

Đồ ăn vặt tức là chính nghĩa: @Consenhoanggia: Giang tổng tự trọng, tôi cũng không trả lời là thích anh, anh không cần bôi nhọ sự độc thân quý tộc của tôi.

Hai người đều đang cười dữ tợn, bóp chặt di động cầm trong tay trông như kẻ ngốc.

Trên weibo một mảnh tinh phong huyết vũ (2).

Hứa Du Nhiên vốn đang livestream, nhưng người xem livestream căn bản không thảo luận chuyện cô ta, ngược lại nhiệt tình tám chuyện khác trên weibo.

Số người xem livestream của Hứa Du Nhiên giảm mạnh, Hứa Du Nhiên ngồi không yên bực tức tắt trực tiếp.

Cô ta nhìn Minh Thù và Giang Vọng có thể hai người là đang cấu xé lẫn nhau, nhưng một đám cư dân mạng cùng thích thú, đây càng giống một loại yêu thích khác.

Hứa Du Nhiên tay cầm di động nổi đầy gân xanh.

Không phải chỉ là lớn lên xinh đẹp hay sao, dựa vào cái gì Minh Thù có chút động tĩnh nhân dân cả nước đều biết.

Hứa Du Nhiên quay đầu nhìn mặt mình, gương mặt này lớn lên cũng không kém.

Hứa Du Nhiên hít sâu một hơi, mình nhất định sẽ nổi tiếng, sẽ trở thành tâm điểm mọi ánh nhìn.

Hứa Du Nhiên thay đổi một bộ quần áo, một lần nữa mở livestream, lần này ăn mặc tương đối nhạy cảm, số người xem livestream lại một lần nữa tăng trở lại.

Hứa Du Nhiên dường như tìm lại được tự tin.

...

Kiều Vũ phải bận rộn thiết kế cho trận chung kết, không rảnh quan tâm đến Minh Thù. Minh Thù và Giang Vọng nhao nháo một trận, thực sự cảm thấy Giang Vọng rất phiền.

"Tôi muốn gặp tổng tài các người."

Minh Thù khí phách bước trên đá cẩm thạch phía trước sảnh lễ tân.

Người phía trước bị dọa giật mình nhưng vẫn làm đầy đủ phận sự hỏi: "Quý cô có hẹn trước với Giang tổng sao?"

"Không."

Minh Thù đeo kính râm, người trước mặt có thể không nhận ra cô, cô tháo kính râm xuống mỉm cười:

"Tôi cần hẹn trước à?"

Có người khẽ hô một tiếng: "Tô Mãn tiểu thư."

Chuyện trên weibo, toàn bộ công ty đều biết. Không ngờ Giang tổng chẳng những có một cô bạn gái là mỹ nữ đẹp đến kỳ lạ, còn nuôi một con mèo đẹp không kém.

Bình thường tuy tổng tài không lạnh lùng, nhưng cũng không giống người hiền hòa.

Kết giao với một người đẹp và nuôi một con mèo, quả thực không phù hợp với con người của Giang tổng.

"Giang tổng đang họp."

Người đó cố nhịn quan sát Minh Thù: "Tôi mang cô lên trên chờ nhé?"

Phong cách công ty Giang Vọng có chút quái dị, tuy rằng nhìn qua rất hiện đại nhưng khắp nơi đều lộ ra một chút cổ kính đáng yêu, hơn nữa rất nhiều chỗ đều có liên quan đến mèo.

Giang Vọng họp đến phân nửa, nghe nói "Bạn gái tin đồn" của mình tới, hắn thiếu chút nữa không đứng vững khó khăn lắm mới bình tĩnh hoàn thành hết buổi họp. Giang Vọng ở phòng họp đi lại cả buổi không ra ngoài.

Cho đến khi trợ lý trở về nhìn hắn, Giang Vọng mới giả vờ bình tĩnh rời phòng họp.

"Không cần theo tôi."

Giang Vọng luôn cảm thấy lát nữa sẽ xảy ta chuyện gì, bảo trợ lý không được đi cùng hắn.

Một mình hắn đi gặp Minh Thù.

Đi tới bên ngoài phòng tiếp khách, Giang Vọng nhìn xung quanh không có ai gần đây. Hắn vươn tay cầm tay nắm cửa, khẽ xoay...

***

(1) Hot search: Tiêu đề được nhiều người tìm kiếm.

(2) Tinh phong huyết vũ: Nghĩa là đẫm máu tanh nồng, mưa máu gió tanh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK