Ngô U Lan bĩu môi: “Làm gì có, chị Liễu Nhiếp đâu có kiếm chuyện với anh đâu. Nhưng mà này anh Lâm, chị Liễu Nhiếp mà nghe được mấy lời bậy bạ anh mới nói vừa nãy thì sẽ mắng anh một trận nữa đấy.” “À, anh không đi thật hả?” Lâm Phàm xua tay: “Đến đó tính, nếu tâm trạng tốt thì ghé qua xem sao. Tâm trạng không vui thì khỏi đi.” Ngô U Lan cười: “Anh Lâm không đi, tôi sẽ thấy buồn lắm đó.” Lúc này Điền Thần Côn lén lút đến gần rình mò,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.