Lâm Phàm: “Không nhìn quen mắt thì sao để yên được? Dù sao thì hắn cũng đã lừa bạn của tôi, nếu tôi không nghiêm túc dằn mặt thì chẳng lẽ lại cười đùa với hắn à?” Mọi người lắc đầu, sau đó nhìn về phía Trần Xương Thịnh: “Lão Trần, anh phải để ý một chút đấy. Người bạn kia của anh hại ai thì hại, cũng không liên quan gì đến chúng tôi. Thế nhưng cũng không thể lừa bạn bè của Lâm đại sư được, khi nào về anh phải nói lại với hắn đấy!” Trần Xương...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.