Hôm sau. Lâm Phàm nằm nghỉ ngơi ở trong cửa tiệm, trong lòng thầm nghĩ, tại sao học trò của mình đến giờ này vẫn chưa tới? Chẳng lẽ ông ấy cảm nhận được điều gì rồi hay sao? Thế nhưng suy nghĩ này vừa nhen nhóm chưa được bao lâu, một bóng dáng đã xuất hiện. “Lão sư...” “Ôi trời!” Lâm Phàm than nhẹ, có lẽ hắn vẫn phải kéo dài chuyện này thêm một khoảng thời gian nữa, hiện tại hắn vẫn chưa biết phải xử lý như thế nào. “Lão sư, bao giờ thì chúng ta bắt...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.