Mà tình huống hiện tại, cũng chỉ là một sự dạy dỗ nho nhỏ dành cho ông ta mà thôi. Điền Thần Côn đứng ở cửa, ánh mắt nhìn về phương xa, dường như đang đăm chiêu suy nghĩ về một vấn đề gì đó, nhưng lại không quá chắc chắn. Lâm Phàm hỏi: “Nhìn cái gì mà chăm chú vậy?” Điền Thần Côn lắc đầu: “Không phải! Cậu nhìn thử tầng trên bên kia xem, là treo thịt xông khói hay là một đứa trẻ vậy? Khoảng cách xa quá, tôi nhìn không rõ.” “Thật không vậy? “ Lâm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.