Sau khi đội trưởng Tần rời đi, Lưu Hiểu Thiên bất đắc dĩ lắc đầu: “Lâm đại sư, cậu phải vững chí một chút, năng lực đào người của đội trưởng Tần rất lợi hại đó.” Lâm Phàm: “Ông ấy đào người có lợi hại đến mức nào cũng vô dụng, tôi là người có thể dễ dàng bị đào đi như vậy sao?” Lưu Hiểu Thiên bật cười, nghĩ cũng đúng. Nếu như Lâm đại sư dễ dàng bị người ta đào đi thì đã sớm không bán bán kếp nữa rồi. Sau đó, Lâm Phàm coi như mở...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.